0
Trong lúc những tiếng xì xào bàn tán vang lên không ngớt thì Bạch Thịnh Niên đang quỳ trước tẩm cung của Bạch Hoàng, đầu chít khăn tang, mặc áo tang, miệng thì khóc rống, trông dáng vẻ vô cùng bi thống.
Ở bên cạnh gã ta, Bạch U Mộng cũng ăn vận tương tự nhưng vẻ mặt đanh lại, trông có phần lạnh lùng.
- Phụ hoàng, ngài sao lại rời bỏ hài nhi. Mới hôm qua đây thôi, con còn bón từng muỗng thuốc cho phụ hoàng cơ mà… Phụ hoàng, tại sao người không dẫn Thịnh Niên đi theo, tại sao?
Bạch Thịnh Niên nước mắt chảy đầm đìa. Nhìn gã, không ai dám nghĩ tới việc chính gã là nguyên nhân khiến cho Bạch Hoàng c·hết đi. Hết thảy đều tập trung ánh mắt về phía Bạch U Mộng. Bởi đơn giản nhìn y hiện tại lạnh lùng cứ như thể người mất không phải là phụ thân của mình vậy.