0
“Dựa theo quy tắc này, nửa thân trái là sinh, nửa thân phải là tử, mượn trung dung đạo dung hòa hai lực lượng tách biệt. Kế đến là lực lượng thuộc về ngũ đạo tự phong… Đều là số năm, ở giới thuật sĩ phàm trần có giả thuyết về ngũ tạng kết hợp với ngũ hành. Hiện tại, nếu như ta không những làm điều đó mà còn tiến thêm một bước nữa, dung hợp ngũ đạo tự phong vào ngũ tạng, kết hợp ngũ hành, rốt cuộc sẽ khiến ta biến thành cái dạng gì? Liệu có thể mô phỏng một tiểu vũ trụ, sau đó đạt được sự công nhận đến từ “đại vũ trụ” để né tránh thiên kiếp hay không?”
Ánh mắt Độc Cô Minh chợt lóe, hai tay bắt ấn quyết, đánh ra vô số thủ pháp hoa mỹ kỳ lạ. Những thủ pháp này là do hắn kết hợp với võ đạo phàm trần, ấn quyết đạo giáo, cùng ấn quyết phật giáo đã từng đọc trong kinh sách khi còn ở Việt quốc.
Lúc đó hắn vì để trau dồi thêm mớ kiến thức còn hạn hẹp của mình, cải thiện ngôn từ, loại bỏ đi sự “thô bỉ” của những năm tháng làm ăn mày, muốn trở thành một văn nhân chân chính mà điên cuồng đọc sách. Bất kể loại kinh tạng, sách vở bách gia nào cũng đọc ráo, từ toán số tử vi, đến kinh dịch, nho đạo, văn thơ các kiểu… đến nỗi sau cùng không còn thứ gì để đọc cả, bất đắc dĩ lắm mới phải tự viết ra thứ để bản thân có thể đọc mà không thấy nhàm chán.
Chỉ thấy ngũ tạng của hắn liên tục đổi màu, năm luồng khí cơ thuộc về ngũ đạo tự phong cũng uốn lượn không ngừng xung quanh ngũ tạng rồi thâm nhập vào bên trong.