Vừa đến nơi, Độc Cô Minh chưa kịp nói với gã câu nào thì gã ta đã vắt giò lên cổ mà chạy, trong nháy mắt đã không còn thấy bóng dáng. Chuyến đi hãi hùng này có lẽ sẽ khiến gã nhớ mãi không quên, e là cũng sẽ bỏ nghề lái thuyền vì bị đám thế lực cự đầu kia để ý vì dám chở cừu nhân của chúng.
Thiếu niên Thao Thiết cười ha hả:
- Chạy cũng thật nhanh! Độc Cô Minh ngươi nhìn gã xem có giống với mình năm đó không?
- Rất giống!
0