0
- Đi thôi!
Độc Cô Minh trầm mặc, sau cùng lựa chọn rời đi, bỏ lại những cảnh tượng đầy chướng tai gai mắt đang phải nhìn thấy.
Cũng may xưởng giấy kia không bị ảnh hưởng nhiều lắm, thậm chí còn đang có rất nhiều phàm nhân xin vào làm việc để có thể kiếm được miếng ăn qua ngày.
Với yêu cầu của những phàm nhân này, Độc Cô Minh chấp thuận tất cả, mở cửa xưởng giấy cho bọn họ có thể bắt đầu làm quen với công việc.