0
Độc Cô Minh vén màn trướng của căn lều lục giác nằm ở tận cùng Thể tộc lên, sau đó nghiêng mình bước vào bên trong.
Cảnh tượng đập vào mắt hắn vẫn là cách bài bố hết sức quen thuộc mà hắn đã từng nhìn thấy cách đây mười mấy năm, Mã Tư Thuần chưa từng thay đổi nó.
Lúc này đây nàng ta đang ngồi ở chiếc bàn gỗ được trảm trổ bằng đá quý ở giữa phòng, trước mặt có bày biện một chiếc đỉnh nhỏ đang tỏa ra khói hương nghi ngút. Mùi hương hoa mộc lan nhẹ dịu từ làn khói lan tỏa khắp căn lều, chỉ cần hít vào một hơi cũng đủ khiến tâm thần người ta trở nên minh mẫn, an tĩnh trở lại.
Cũng giống như khung cảnh, mùi hương này vẫn nguyên vẹn như xưa. Nếu có thứ gì đó thay đổi, thì có lẽ chính là dung mạo cùng thần thái của nữ tử áo đỏ đang ngồi yên lặng bên cạnh chiếc bàn.