Lạc Thần và Tiên Hoàng chậm rãi ngồi xuống hai chiếc bồ đoàn quen thuộc mà bọn họ đã từng ngồi bế quan tiềm tu suốt mấy chục năm nay.
Chính nhờ hai chiếc bồ đoàn được luyện chế từ Bồ Đề Thụ tại Đệ Nhất Thiên tiên giới này mà tu vi Lạc Thần mới có thể tiến triển một cách thần kỳ như vậy, gần như đủ tư cách so sánh với đạo thể, không hề có bình cảnh. Mặc dù trước khi đến tinh không, tu vi ông ta cũng đã ngang bằng với Độc Cô Thiết Tâm, tuy nhiên khoảng cách giữa Chủ cảnh sơ kỳ và hậu kỳ là một con đường rất dài, lấy mấy chục năm ngắn ngủi tuyệt đối không cách nào vượt qua được.
Để đổi lại tốc độ nghịch thiên này, số tài bảo mà Tiên Hoàng bỏ ra cho ông ta thực sự rất khủng kh·iếp, nếu không phải là chí tôn của một giới sẽ không cách nào xuất ra nổi. Thủ đoạn này cũng tương đương với thủ đoạn của Tổ Miếu đang sử dụng để làm phần thưởng cho cuộc chiến ở chân trời Đông Hải sắp sửa diễn ra.
Lạc Thần ngồi xuống, sau khi quét mắt nhìn hết động phủ một lượt thì mỉm cười nói với vẻ hoài niệm:
0