Nguyên nhân là vì trước mặt họ lúc này có một dòng sông nhỏ cắt ngang qua, chia đôi con đường tưởng chừng dài đến vô tận này làm hai nửa. Một nửa nằm ở bên phía sương mù mờ mịt, dường như tiếp tục kéo dài đến chân trời. Một nửa chính là bờ mà đám linh hồn đang đứng. Ở chính giữa dòng sông có một cây cầu nhỏ bề ngang chỉ vừa đủ cho một người đi bắc ngang qua hai bờ sông.
Tất cả các linh hồn yêu thú hay quỷ thần khoảnh khắc sắp bước lên cây cầu thì đều phải thu nhỏ kích thước của mình lại chỉ bằng hình dáng như một linh tộc bình thường.
Và lúc này đây, ở trên đó đang có một đoàn linh hồn chậm rãi tiến bước, bọn họ nối đuôi nhau một cách đầy trật tự, không hề chen lấn, cũng không hề có biểu cảm khó chịu. Đôi mắt họ như cũ ẩn chứa sự mờ mịt cùng mê man, không hề được linh hoạt như linh hồn con khỉ đột Độc Cô Minh.
Con khỉ đột Độc Cô Minh nhìn láo liên xung quanh, rất nhanh nó phát hiện ra ở đầu bên này của cây cầu, nơi bờ sông có một tấm bia đá trông rất cổ kính, bên trên mọc đầy rêu phong, cũng không biết đã tồn tại từ năm tháng nào nữa.
0