Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Đệ Nhất Hung Kiếm Hoàng Thành Tư

Phạn Đoàn Đào Tử Khống

Chương 361: Mỗi người một ngả

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 361: Mỗi người một ngả


Hàn Thời Yến thì thôi không nói, trên người hắn có khi từng khúc xương đều là mọc ngược cả.

***

Là Quan gia? Là người trong Hàn gia? Hay là những lão thần uy vọng trong Xu Mật viện? (đọc tại Qidian-VP.com)

Thế nhưng hắn lại không làm vậy, sơ hở đầy rẫy, như thể là một kẻ mới vào nghề.

“Ngươi sẽ c·h·ế·t, trong tương lai không xa.”

Chỉ có điều, có một điều Cố Thậm Vi vẫn chưa nghĩ thông, cái gọi là “thời hạn mười ngày” ấy, căn bản là do Hàn Thời Yến và Hàn Kính Nghiêm tự mình định ra mà thôi.

Khiến nàng và Hàn Thời Yến ngay lập tức nhận ra điểm bất thường, biết được trong vụ Phi Tước còn ẩn giấu một vụ án khác.

Nàng cũng không lấy làm bất ngờ, người điều tra vụ án Phi Tước có hai người, nhưng chỉ có nàng bị tập kích, bị nhốt vào nơi này, còn Hàn Thời Yến thì không.

Nếu Hàn Kính Nghiêm đã không muốn điều tra kỹ, muốn sớm kết thúc vụ án Phi Tước, thì rõ ràng đã ngả về một bên đến mức chẳng thể giấu giếm, vậy cớ gì còn phải nghe theo lời Hàn Thời Yến mà kéo dài thêm mười ngày?

Nàng vừa nói, đầu ngón tay vừa khẽ động, bỗng nhiên khựng lại tại chỗ.

“Ta vẫn thích món tiết vịt của Dĩnh Châu ta hơn. Nói mới nhớ, Nhạc Châu các ngươi có từng ăn món này chưa? Dù sao cũng đều thuộc Giang Nam Tây đạo, cũng chẳng cách bao xa. Mấy năm rồi chưa về nhà, đến cả mùi vị của món tiết vịt ta cũng sắp quên mất rồi.”

Nhưng nếu Hàn Thời Yến mà thật sự làm lớn chuyện, toàn tâm toàn ý dốc sức đi tìm tung tích của nàng, thì mưu kế kéo dài thời gian của kẻ đứng sau bức màn chẳng phải là đã thành công rồi sao?

Cố Thậm Vi đang suy nghĩ thì bỗng nghe lão ngỗ tác lẩm bẩm than phiền: “Bánh hoa mơ ngọt muốn c·h·ế·t, cũng chỉ có ngươi là thích ăn.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Kính Nghiêm bị yêu cầu phải nhanh chóng kết án, nhưng bản thân hắn lại không hề muốn làm vậy.

Mà Thậm Vi chỉ là hạt bụi nhỏ trôi nổi theo gió trên con đường dài vạn dặm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thậm Vi khẽ nghĩ, đưa tay nhẹ nhàng sờ lên cây trâm cài tóc trên đầu.


Vậy nàng chỉ có thể nghĩ như thế này: Hàn Kính Nghiêm không hề cho rằng vụ Phi Tước có thể đe dọa đến Hàn gia.

Bọn họ là những người bạn đồng hành tốt nhất.

Nàng sống đến ngày hôm nay, chuyện tiếc nuối có rất nhiều, chỉ là nay lại thêm một chuyện nữa mà thôi.

Từ thùng kim sang dược kia, từ ánh mắt nóng rực của Hàn Thời Yến dưới rừng đào ở chân núi, từ vô số lần vành tai đỏ bừng của hắn, nàng đã sớm nhận ra.

Nàng và Hàn Thời Yến, từ lúc bắt đầu, vốn dĩ đã không phải là người đi cùng một con đường.

Thời Yến là yến tiệc xa hoa của tầng lớp quý tộc Biện Kinh.

Cố Thậm Vi bị cắt ngang dòng suy nghĩ, quay đầu nhìn về phía lão ngỗ tác.

Với sự trầm ổn và thông tuệ của hắn, rõ ràng có thể xử lý mọi việc chu toàn hơn, tự nhiên hơn, cứ tuần tự điều tra đầy đủ, hỏi hết những gì cần hỏi, cuối cùng đưa ra một kết luận khiến nàng và Hàn Thời Yến cũng khó lòng bắt bẻ.

Cố Thậm Vi thầm nghĩ, chuyện này cũng không phải là không có khả năng. Lần đầu tiên vụ Phi Tước kết án, chẳng phải cũng là vì Quan gia không muốn triều đình xáo trộn nên mới vội vàng kết tội hay sao?

Còn Đào Nhiên, từ một võ quan bị giáng chức, lại ngày càng bay cao.

Cố Thậm Vi nhìn lão, khẽ lắc đầu, không hề mở miệng an ủi.

Đó là một đôi trâm, tuy nàng không dám tự xưng thông minh nhất thiên hạ, nhưng cũng chẳng đến mức ngu ngốc đến nỗi chuyện như vậy còn không nhận ra.

Chỉ có một khả năng, Hàn Kính Nghiêm đã gánh lấy áp lực, cố tình không chịu kết án.

“Ta nghĩ phụ thân ngươi cũng không muốn thấy ngươi sống trong thù hận, đem sinh mệnh khó khăn lắm mới giành lại được mà phung phí cho việc báo thù.”

Việc Hàn Kính Nghiêm làm án tiêu cực, hoàn toàn là vì thánh chỉ khó trái!

Huống hồ Viên Hoặc đã giúp kẻ đứng sau làm biết bao chuyện, thế mà suốt bao nhiêu năm vẫn không được thăng chức.

Ai có thể khiến hắn như thế?

Bọn họ sở dĩ càng thêm nghi ngờ Hàn gia, cũng là vì Đào Nhiên nói ân sư của Giang Tuần chính là Hàn đại bá.

Bóng tối yên lặng càng dễ khiến nàng trấn tĩnh lại, suy xét toàn bộ vụ án.

Huống hồ Đào Nhiên có đáng nghi hay không, từ việc nàng giả vờ nói trong tay có bằng chứng sắt đá mà Giang Tuần để lại, sau đó lập tức bị tập kích, là đủ để chứng minh rồi.

Tình cảm của Hàn Thời Yến càng sâu đậm, nàng lại càng không thể tiến thêm một bước.

Bởi lẽ, nàng cũng không biết mình còn sống được bao lâu nữa.

Hoặc là hắn hoàn toàn không biết Hàn gia chính là kẻ đứng sau, hoặc là… Hàn gia vốn dĩ chẳng phải là hung thủ.

Nhưng nếu Đào Nhiên cũng là tay chân của kẻ đứng sau, đã từng cùng tham dự vào vụ án thuế ngân năm đó, thì vì sao Viên Hoặc phải c·h·ế·t, Giang Tuần và Lý Kinh Triết cũng phải c·h·ế·t, mà Đào Nhiên lại không?

Vậy tại sao mọi việc lại thành ra như thế?

“Biết đâu còn chưa đợi đến ngày chân tướng sáng tỏ, ngươi đã c·h·ế·t rồi.”

Trong mật thất vẫn tĩnh lặng, lão ngỗ tác chìm vào nỗi hối hận “ta thật đáng c·h·ế·t” không thôi.

Cố Thậm Vi nghĩ, e rằng cả đời này, nàng cũng không thể gặp được ai ăn ý với mình đến vậy nữa.

Khi trước ở quán bánh đoàn, nàng nghe được lời Hỗ đại nương nói, có thứ gì đó thoáng lướt qua trong đầu, nhưng lại không kịp nắm bắt, rốt cuộc là gì chứ?

Còn Đào Nhiên thì lại một bước lên mây? Trên tuyến kênh đào lập công diệt phỉ có biết bao nhiêu người, Viên Hoặc không chỉ từng diệt phỉ cứu Lục Dực cô nương, thậm chí còn có quan hệ với Thái hậu. Xét trên mọi phương diện, đều vượt trội hơn hẳn Đào Nhiên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cố Thậm Vi vừa nghĩ vừa âm thầm hạ thấp khả năng Hàn gia là kẻ đứng sau màn.

Nàng khẽ lắc đầu, hơi tiếc nuối nói: “Tuy tổ tịch nhà họ Cố ta ở Nhạc Châu, nhưng ta sinh ra tại Biện Kinh, đến một câu ngôn ngữ địa phương Nhạc Châu cũng không biết nói, càng không hiểu mấy món ngon lão kể. Đợi lát nữa hỏi thử Hàn Thời Yến, có khi hắn có thể tìm ra cho ngươi một ‘tiểu Dĩnh Châu’ ngay tại Biện Kinh cũng nên.”

Nếu kẻ đứng sau màn thật sự là Hàn gia, mà chuyện này lại liên quan đến sự tồn vong của cả Hàn thị…

Năm đó, khi nàng dẫn Thập Lý rời khỏi nghĩa trang, lão ngỗ tác đã nói như vậy.

Thân thể của mình, nàng rõ. Là y giả, lão ngỗ tác cũng rõ.

Nếu hắn thật sự lập tức kết án, thì việc kẻ đứng sau giam giữ nàng ở nơi này, làm rối loạn nhịp điều tra của Hàn Thời Yến, chẳng phải hoàn toàn vô nghĩa hay sao?

Thân phận Hàn Thời Yến bất phàm, mỗi ngày đều phải thượng triều, nếu hắn mất tích thì Trưởng công chúa tất nhiên sẽ lật tung cả Biện Kinh lên.

Nhưng nếu Hàn gia thật sự không có vấn đề, vậy thì lời dẫn dắt bọn họ hướng đến Hàn gia của Đào Nhiên sẽ trở nên không đáng tin cậy nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hàn Thời Yến có thể tìm được nàng là bởi, ngay khi nàng ngửi thấy mùi hương và biết mình đã trúng chiêu, nàng đã để lại manh mối cho Hàn Thời Yến.

Đào Nhiên và Viên Hoặc, rốt cuộc khác nhau ở chỗ nào?

Chương 361: Mỗi người một ngả

Tổ phần nhà họ Hàn không biết chôn ở chỗ nào mà lại xấu đến mức này, đời này hai kẻ xuất sắc nhất trong đám hậu bối đều là kẻ phản cốt, như thể chỉ mong cả nhà bị diệt cho xong!

Nàng nghĩ một hồi vẫn không có linh cảm gì liền gác chuyện đó sang một bên, bắt đầu phân tích lại toàn bộ sự việc xảy ra trong ngày hôm nay.

Còn nàng thì khác. Vì bị thương nên Trương Xuân Đình đã cho nàng nghỉ dài, đang trong kỳ hưu mộc. Sau khi nàng mất tích, ngoài Hàn Thời Yến ra sẽ chẳng ai làm lớn chuyện.

Nhưng Hàn Kính Nghiêm lại khác. Hắn là trưởng tôn của Đại phòng, tương lai sẽ là gia chủ. Nếu nói hắn không lấy sự tồn vong của gia tộc làm trọng, ngược lại lại quan tâm đến một người tố oan lần đầu gặp mặt như nàng thì Cố Thậm Vi tuyệt đối không tin.

Không biết thân thể tàn tạ này, thân xác đã từng bò ra từ đống xác c·h·ế·t, do lão ngỗ tác vá víu lại, còn có thể chống đỡ đến bao giờ.

Một manh mối chỉ có hai người bọn họ mới biết, tuyệt đối không thể sai lệch.

Chỉ là tình cờ gặp gỡ, rồi lại mỗi người tiếp tục cuộc đời vốn thuộc về mình.

Hơn nữa, hắn còn đưa ra mảnh chứng cứ cực kỳ then chốt, phần tàn của quyển sổ sách được giao tận tay cho Hàn Thời Yến. Hành động và lời nói hoàn toàn không thống nhất.

Vậy mà bao năm qua, Viên Hoặc vẫn chỉ là Phó đô kiểm điểm của Điện Tiền tư.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 361: Mỗi người một ngả