Đệ Nhất Kiếm Thần
Thanh Phong
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11347
Diệp Huyên cười: “Đúng!"
Ông lão gật đầu: “Vâng ạ”.
Hắn đáp: “Diệp Huyên”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Huyên đáp ngay: “Sống c·h·ế·t tự chịu!"
Nói rồi nàng ấy khẽ khàng vung tay lên, ba người lập tức biến mất.
Bàn Quốc sư cười: “Yên tâm, sẽ đủ cho công tử đánh, nhưng nắm đấm dù sao cũng không có mắt, nếu có mệnh hệ gì...”
Bàn Quốc sư gật đầu: “Thế thì tốt. Công tử theo ta”.
Cô gái: “Xin chào Diệp công tử, ta là Quốc sư Bàn tộc, ngươi có thể gọi là Bàn Quốc sư”.
Ông ta bèn lui xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bàn Quốc sư gật đầu rồi nhìn sang nơi khác: “Bàn Nan, ra đánh với Diệp công tử đi!"
Chương 11347
Bàn Cẩm Nhi: “Vậy ta đi cùng các ngươi”.
Cô gái lắc đầu cười: “Ta không thích đánh đấm lắm. Diệp công tử yên tâm, ta sẽ sắp xếp cho một cường giả, nhất định có thể khiến ngươi hài lòng”.
Nàng ấy vừa dứt lời, đã có một người đàn ông xuất hiện cách đó không xa. Người này thân hình cao lớn, tay nổi gân xanh, trông tràn trề sức mạnh.
Nàng ấy cười nói với ông lão: “Ông lui xuống đi”.
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng thế”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô gái nhìn hắn: “Chỉ là tỉ thí thôi?"
Thiên Tri Thánh Cảnh!
Ông lão chỉ do dự một hồi rồi nói: “Được”. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phải công nhận rằng... Nàng ấy rất đẹp!
Diệp Huyên: “Thánh Nhân Cảnh không?"
Cô gái nghĩ ngợi một hồi rồi mỉm cười: “Vậy thì thú vị. Ta cứ tưởng Diệp công tử đến đây vì linh khí Đại đạo chứ”.
Điện hạ?
Diệp Huyên nhìn nàng ta: “Thực lực của Bàn Quốc sư sâu không lường được”.
Nói rồi bước chân ra khỏi Thần Binh Các.
Bàn Cẩm Nhi quay sang Diệp Huyên: “Đi thôi”.
Diệp Huyên quay lại nhìn Bàn Cẩm Nhi đầy kinh ngạc.
Hắn cong môi đáp: “Đương nhiên!"
Thấy ba người đến, cô gái đặt quyển sách xuống, xoay người lại. Diệp Huyên cũng vừa khéo ngắm được dung mạo đối phương. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngũ quan tinh xảo, mũi cao thon gọn, mắt lại to, trên môi là nụ cười nhàn nhạt mang đến cảm giác thân thiện.
Cô gái lại cười hỏi: “Vị công tử này xưng hô thế nào?"
Nàng ấy thoáng dừng lại rồi tiếp tục: “Ta nghe nói công tử lần này đến Bàn tộc là để giao thủ cùng cường giả chân chính của tộc ta?"
Chỉ thấy nàng ta nói: “Quốc sư muốn gặp hắn?"
Dưới sự hướng dẫn của ông lão, bọn họ đi đến một khu biệt uyển nọ. Vừa bước chân vào, Diệp Huyên đã nhìn thấy một cô gái đứng bên ao sen. Nàng ấy mặc váy dài xanh nhạt, trong tay cầm một quyển sách cổ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.