Đệ Nhất Kiếm Thần
Thanh Phong
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11717
Tiểu Tịnh tỏ ra ngạc nhiên khi thấy nàng ấy. Cứ tưởng người xuất hiện sẽ là Diệp Thanh Thanh, nào ngờ lại không phải!
Nàng ấy gật đầu: “Đúng là đã rất lâu”.
Nói rồi nàng ấy biến mất.
Chương 11717
Đồ cười: “Tùy tình hình”.
Cô gái áo bào đen: “Nếu ta không muốn?"
Tiếng nổ vang lên. Vảy trên người nàng ta vụn vỡ thành bột phấn, kiếm của Đồ đâm thủng thân thể, đập nát n·ộ·i· ·t·ạ·n·g nàng ta.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Là Đồ! (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Huyên: “Lần này muội ở lại bao lâu?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô bé quan sát Đồ với vẻ nghi ngờ, tự hỏi người này thắng được cô ả áo đen kia sao?
Diệp Huyên gật đầu: “Đúng là quyền của cô, nhưng ta đề nghị cô chọn cái trước”.
Diệp Huyên nhìn lại cách đó không xa, thấy một cô gái mặc váy trắng, bên hông giắt hồ lô rượu đang đi đến. (đọc tại Qidian-VP.com)
Những âm thanh rất nhẹ.
Ánh mắt Đồ mới chuyển sang nàng ta: “Phải”.
Đồng tử cô gái áo bào đen rụt lại, chưa kịp ra tay thì đã bị một thanh kiếm đâm xuyên ngực. (đọc tại Qidian-VP.com)
Rồi nàng ta siết tay lại, nhưng chưa kịp động thủ thì có tiếng bước chân vọng tới.
Tiểu Tịnh cười gian: “Thì cái bản đồ Chân Yêu tộc này sẽ chấm dứt sớm thôi!"
Cô gái áo bào đen: “Một chọi một hay nhiều chọi một, không phải lựa chọn thế nào đều nằm trong tay ta sao?"
Cường giả Chân Yêu tộc sững sờ.
Cô gái áo bào đen nhìn hắn: “Ngươi đã thích chơi hèn thì đừng trách!"
Nhưng ai nấy đều nghe được.
Cô gái áo bào đen cũng vậy.
Đồ lạnh nhạt đáp: “Thử là biết chứ gì”.
Đồ gật đầu.
Hắn nhoẻn cười.
Cô gái áo bào đen cũng đang quan sát Đồ, vì nàng ta không nhìn thấu được người này! (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô gái áo bào đen cười nhạt: “Một mình ngươi mà đủ sao?"
Bốn bề lặng phắc như tờ.
Cô gái áo bào đen không hiểu nên nhíu mày, nhưng vì không muốn nhiều lời với Tiểu Tịnh nên cũng không hỏi.
Diệp Huyên: “Vậy ra muội đã đến từ sớm à?"
Nàng ta vẫy tay, lập tức có hàng loạt khí tức hùng hậu khóa chặt lấy Diệp Huyên và Tiểu Tịnh.
Nàng ta không nghĩ ngợi nữa, nói với Diệp Huyên: “Ta đã cho ngươi cơ hội nhưng ngươi không biết quý trọng, đã thế thì ta chỉ có thể g·i·ế·t ngươi mà thôi”.
Diệp Huyên cười cười, chưa kịp nói thì bị cô gái áo bào đen ngắt ngang: “Ngươi chính là người sau lưng hắn?"
Hắn nhíu mày: “Không một chọi một nữa à?"
Ầm!
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.