Đệ Nhất Kiếm Thần
Thanh Phong
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 11754
Không ngại! (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh Nhi váy trắng vuốt nhẹ gò má Diệp Huyên, sau đó quay sang nhìn người phụ nữ xinh đẹp, lúc này người phụ nữ xinh đẹp cũng đang nhìn Thanh Nhi, khi nàng xuất hiện, trong lòng bà ta đột nhiên dâng lên một thoáng bất an.
Phập!
Lúc này, một bàn tay đặt lên vai hắn.
Người phụ nữ xinh đẹp cười khẩy, không phản bác, bà ta quay đầu nhìn Diệp Huyên cả người bê bết máu, nhếch miệng cười nói: “Không ngại chúng ta đánh hội đồng chứ?”
Thoáng chốc, một kiếm đâm thẳng vào cổ họng của người phụ nữ xinh đẹp.
Huyết mạch Phong Ma trong cơ thể Diệp Huyên thoáng chốc tĩnh lặng, màu đỏ máu trong mắt hắn cũng tiêu tán với tốc độ có thể nhìn thấy bằng mắt thường.
Ông ta biết mình đã thực sự đánh giá thấp thanh niên này.
Cùng ra tay!
Vừa dứt lời, thời không tách ra, một cô gái váy trắng chầm chậm bước ra.
Phụt! (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông ta vừa dứt lời, một người phụ nữ xinh đẹp bước ra từ phía bên phải, trong tay bà ta cầm một cây roi dài màu đen kịt, trên mặt bà ta là nụ cười lạnh lùng âm hiểm: “Ông già, không ngờ đến thanh niên này mà ông ta cũng không g·i·ế·t được! Hơi mất mặt đó nha!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Huyên cười đáp: “Được”.
Máu bắ n ra từ sau gáy người phụ nữ xinh đẹp, còn bà ta thì bị ghim tại chỗ, không thể cử động.
Ông ta nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Quái thai”.
Ông lão tóc bạc nhìn người phụ nữ xinh đẹp: “Nếu không liên thủ g·i·ế·t hắn thì ta tin sau này Tiên Thánh Điện sẽ có thêm một kẻ thù lớn”.
Có gì đó không đúng lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người phụ nữ xinh đẹp nhìn chằm chằm cô gái váy trắng, đang định lên tiếng thì cô gái váy trắng vung tay chém ra một nhát.
Ông ta chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ bị một người trẻ tuổi đánh bại.
Lời này vừa cất lên, Diệp Huyên đang toàn thân đẫm máu lập tức run lên.
Chương 11754
Cô gái váy trắng khẽ gật đầu: “Nghỉ ngơi một lát đi”.
Một lúc sau, Diệp Huyên bình thường trở lại.
Diệp Huyên còn chưa lên tiếng thì lúc này một giọng nói bất chợt vang lên bên cạnh hắn: “Không ngại!”
Nhìn người quen thuộc trước mắt, Diệp Huyên khẽ mỉm cười, yếu ớt gọi: “Thanh Nhi!”
Thấy vậy, nét mặt ông lão tóc bạc nhất thời trở nên cực kỳ khó coi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ù!
Mà đúng lúc này, Diệp Huyên ở nơi xa chậm rãi đứng lên, kiếm Thanh Huyên trong tay hắn kịch liệt chấn động, tản ra chiến ý và kiếm ý đáng sợ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.