Đệ Nhất Kiếm Thần
Thanh Phong
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12158
Nếu như không phải vì muội muội tên này thật sự rất mạnh, ông ta đã đánh người rồi.
Đương nhiên hắn sẽ không ra ngoài khiêu chiến những Thần Linh này, một đánh một thì còn có thể, chứ một đánh nhiều thì vẫn chưa được!
Có khả năng này lắm!
Diệp Huyên nghiêm túc nói: “Các ngươi có nội gián!”
Chương 12158
Diệp Huyên cười nói: “Có phải người của Thần Điện Hư Chân các ngươi cố ý thả ra?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn hơi tò mò, không biết tên này tu luyện sao rồi?
Diệp Huyên nhìn ông lão: “Thần Linh đồng tử tím?”
Thấy vậy, sắc mặt ông lão bên cạnh lập tức trở nên nghiêm nghị: “Thần Linh đồng tử tím!”
Diệp Huyên lắc đầu, không để ý đến những Thần Linh này nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Huyên bình tĩnh nói: “Người của thần điện Hư Chân các ngươi ức h**p muội muội ta!”
Lúc này, những Thần Linh bên ngoài quán rượu bỗng nhiên tản ra hai bên, ngay sau đó, một cô gái chậm rãi đi đến trước cửa quán rượu!
Vẻ mặt ông lão cứng đờ, cả người cũng ngây ngốc.
Chẳng lẽ muốn tu đến vô địch rồi mới đi ra? (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông lão im lặng.
Ông lão gật đầu: “Những Thần Linh này cũng chia thành mấy cấp bậc, cấp bậc của bọn họ dựa vào đôi mắt để phân chia, lần lượt là Thần Linh bình thường, Thần Linh đồng tử đen, Thần Linh đồng tử vàng, Thần Linh đồng tử tím, cuối cùng là Thần Linh đồng tử máu. Cô gái trước mặt là Thần Linh đồng tử tím, cấp bậc này đã rất cao rồi! Chỉ là, phong ấn của Thần Linh cấp bậc này đều thuộc hàng mạnh nhất, sao nàng ta có thể xuất hiện ở nơi này?”
Trong quán rượu, ông lão không muốn nói chuyện nữa! (đọc tại Qidian-VP.com)
Ba người Diệp Huyên nhìn về phía cô gái, cô gái mặc một bộ chiến giáp màu đen, buộc tóc đuôi ngựa, bên hông đeo một thanh trường đao, ánh mắt nàng ta có màu tím đậm! (đọc tại Qidian-VP.com)
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Ông lão nhìn Diệp Huyên chằm chằm: “Nàng ta bảo thần điện Hư Chân chăm sóc ca ca nàng ta, thần điện Hư Chân không quan tâm nàng ta, hơn nữa hình như còn dùng ngôn ngữ công kích nàng ta…”
Hoàn toàn có khả năng này!
Diệp Huyên và An Lan Tú ngồi xuống bên cạnh, Diệp Huyên nhìn ra bên ngoài, bên ngoài đã càng ngày càng nhiều Thần Linh, hơn nữa đều đang nhìn chằm chằm hắn!
Diệp Huyên hỏi: “Tại sao nàng ấy g·i·ế·t người?”
Diệp Huyên lập tức nói: “Nàng ấy chỉ là bảo các ngươi chăm sóc ca ca nàng ta đôi chút, vậy thì có gì sai? Các ngươi không nghe thì thôi đi! Còn đánh nàng ấy… Bỏ qua thực tế, chẳng lẽ các ngươi không sai sao?”
Ông ta đi tới bên cạnh ngồi xuống, một mình uống rượu, tức giận ghê gớm.
Quả thật không hợp thói thường!
Dường như nghĩ đến điều gì, Diệp Huyên chợt lấy Tiểu Tháp ra, Vô Biên Chủ kia còn đang tu luyện trong Tiểu Tháp, bây giờ vẫn chưa đi ra!
Huynh muội các ngươi là thần tiên hay gì mà yêu cầu như thế?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.