Đệ Nhất Kiếm Thần
Thanh Phong
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12311
Diệp Huyên gật đầu, hắn bước lên trước một bước, vừa bước ra, một luồng kiếm quang lập tức từ trong sân phóng qua, chớp mắt đã xuyên vào trong lốc xoáy đen kia!
Nàng ấy cũng rất muốn đưa Diệp Huyên đến quê nhà nàng ấy xem thử! (đọc tại Qidian-VP.com)
Điện chủ Bắc Điện lắc đầu: “Không biết! Nhưng chắc chắn không phải chuyện gì tốt!”
Thấy vậy, vẻ mặt Điện chủ Bắc Điện cũng thay đổi!
Tần Quan cũng đành chịu: “Được thôi!”
Thực lực Diệp thiếu này, so với lúc đầu đã mạnh hơn gấp mấy lần!
Tần Quan chớp mắt: “Đoán xem!”
Ngay lúc này, trong lốc xoáy đen kia, từng tiếng kêu la thảm thiết không ngừng vang lên, sau đó, từng đầu người nhuốm đầy máu bỗng bay lên!
Chương 12311
Một canh giờ trước!
Thấy vậu, Điện chủ Bắc Điện cũng chảy cả mồ hôi lạnh!
Diệp Huyên khẽ cười, cuối cùng hắn nhìn lam tinh kia, sau đó dẫn theo Tần Quan quay người biến mất.
Diệp Huyên khẽ gật đầu, hắn nhìn lốc xoáy kia, xòe tay, kiếm Thanh Huyên xuất hiện trong tay hắn, hắn đang định chém g·i·ế·t đi vào thì lúc này, Tần Quan bỗng kéo cánh tay hắn lại.
Tần Quan lập tức nhíu mày!
“Hệ ngân hà?”
Tần Quan vẫn luôn nhìn vào lốc xoáy đen kia chằm chằm, ngay lúc này, xung quanh đột nhiên xuất hiện vô vàn chiến hạm, ước chừng cũng gần trăm vạn chiế! (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Huyên sững người, hắn nhìn tinh vực kia, hắn không ngờ, vậy mà đã đến hệ ngân hà rồi!
Tần Quan đảo mắt: “Nơi đó, là quê nhà của ta!”
Lúc này, Điện chủ Bắc Điện bỗng xuất hiện trước mặt Diệp Huyên và Tần Quan, Điện chủ Bắc Điện thấp giọng nói: “Xuất hiện từ một canh giờ trước rồi!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Huyên nhìn điểm xanh đó, hắn cũng từng đi qua một lần, nhưng là bên bên bờ biển, hơn nữa cũng chỉ ở một chút rồi đi!
Bên trong truyền tống trận, giống như một lốc xoáy khổng lồ, vô cùng thần bí. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tần Quan chỉ vào một điểm xanh nhỏ trong đó: “Nhìn thấy không? Đó chính là nơi ta sinh ra!”
Diệp Huyên lắc đầu cười: “Không đoán được!”
Diệp Huyên nhìn Tần Quan, Tần Quan khẽ cười: “Ta đi trước?”
Thế giới Hư Chân!
Tần Quan do dự chốc lát rồi nói: “Cẩn thận!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi Diệp Huyên và Tần Quan quay về thế giới Hư Chân, hai người đi đến chiến trường Hư Chân, bầu trời trên chiến trường, không biết từ khi nào đã xuất hiện một trận truyền tống khổng lồ.
Bây giờ gi ết c·h·ế·t thần linh, cũng giống như g·i·ế·t gà vậy!
Diệp Huyên cười nói: “Ta đi trước cho!”
Diệp Huyên cười nói: “Bọn họ đang muốn phát động tổng tấn công sao?”
Tần Quan nhìn lốc xoáy đen kia, bàn tay khẽ siết chặt lại!
Diệp Huyên đang định nói thì không gian trước mặt hắn khẽ chuyển động, một lúc sau, hắn thấp giọng nói: “Thần linh có động tĩnh rồi!”
Diệp Huyên nhìn lam tinh kia, cười nói: “Xem ra, chỉ có thể đợi sau này thôi!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.