Đệ Nhất Kiếm Thần
Thanh Phong
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2075-2078
Lá bài tẩy lớn nhất của hắn bây giờ là tháp Giới Ngục và Nhất Kiếm Vô Lượng, lực sát thương của một kiếm này quá mạnh, có thể coi thường mọi cảnh giới, hơn nữa sau khi g·i·ế·t người, hắn có thể chủ động tiến vào Không Minh Cảnh, nói đơn giản là kiếm kỹ của hắn hợp với việc ám sát chạy trốn!
Đương nhiên sau khi tu luyện ngược cảnh giới, hắn cũng nhận được rất nhiều lợi ích.
Triệu Mục ở sau lưng Diệp Huyên nhìn bình bạch ngọc và nhẫn chứa đồ một lúc lâu.
Còn Diệp Huyên và Triệu Mục thì canh giữ ở bên kia.
Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất đột nhiên mở hai mắt ra, trong mắt hắn có hai luồng kiếm mang chớp lóe. Cùng lúc đó, quanh người hắn phát ra hơi thở âm u!
…
Nói xong, hắn bấm tay, một viên đan dược lớn bằng ngón cái bay đến trước mặt võ sư Nam Phái: “Hình như đan dược này tên là Thần Đan, chuyên dùng để đột phá Thần Cảnh, tiền bối có thể thử”.
Triệu Mục vẫn không chọn.
Bảo vật cấp bậc Đạo Cảnh vẫn rất quan trọng!
Phải biết rằng Thần tộc có rất nhiều cao thủ, nhưng những người này đều ở bên ngoài cả, và bây giờ, bọn họ đều chạy về Thần Quốc.
Mà khuyết điểm lớn nhất của hắn bây giờ là cảnh giới không đủ!
Diệp Huyên cười nói: “Đây là thứ ta cướp được từ đại thế giới Huyền Hoàng!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong phòng.
Chương 2075-2078
Năm thanh kiếm Đạo Cảnh này hoàn toàn có thể giúp hắn tăng lên một cấp bậc nữa!
Nhớ đến một kiếm kia của Diệp Huyên, bây giờ ông ta vẫn còn thấy sợ!
Diệp Huyên cầm thanh kiếm cấp bậc Đạo Cảnh lên đâm vào bụng mình…
Diệp Huyên gật đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nói xong, ông ta trả đan dược lại cho Diệp Huyên.
2078: Chỉ Có Cảnh Giới Hơi Yếu Mà Thôi!
Liên Khiếu Thiên lắc đầu: “Là chúng ta đánh giá thấp vũ trụ hỗn độn!”
2075:“đợi Đã Tiền Bối!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thượng Quan Tiên Nhi đã đợi trước cửa đại điện từ rất lâu.
Nói xong, hắn để bình bạch ngọc và nhẫn chứa đồ xuống, xoay người rời đi.
2076: “Thực Lực Cách Xa!”
Sau khi trò chuyện với An Lan Tú một lát, Diệp Huyên trở lại Trật Tự Thành.
Chẳng mấy chốc, Diệp Huyên đi theo Triệu Mục tới một đỉnh núi cao, trước một căn nhà gỗ, hắn nhìn thấy võ sư Nam Phái!Nhưng lúc này, sắc mặt võ sư Nam Phái rất khó coi!Diệp Huyên nhíu mày: “Tiền bối?”Võ sư Nam Phái cười khẽ: “Diệp tiểu hữu, đã lâu không gặp!”Diệp Huyên nói với giọng điệu nặng nề: “Tiền bối, ông sao vậy?”Võ sư Nam Phái nhẹ giọng đáp: “Đại nạn buông xuống”.
Advertisement
Trong tinh không mờ mịt, một chiếc tinh hạm thật lớn chậm rãi bay qua, tinh hạm này dài đến gần mười nghìn trượng, rộng cũng khoảng mấy nghìn trượng, trên tinh hạm còn có một con yêu thú đại bàng, đại bàng còn lớn hơn cả tinh hạm, che khuất cả bầu trời!
Một kiếm kia, ông ta hoàn toàn không đỡ được!
Nói đến đây, hắn nhìn An Lan Tú: “Ta cũng gọi người rồi!”
Diệp Huyên nhìn Triệu Mục, hắn vung tay phải lên, mấy chục bảo vật Đạo Cảnh bay tới trước mặt Triệu Mục.
Người đàn ông trung niên đứng đậy nhẹ giọng nói: “Một kiếm kia của hắn thật sự mạnh đến thế sao?”
Những cao thủ này vẫn xem Thần Quốc như quê hương của mình!
Nói xong, ông ta nhìn về phía xa: “Không ngờ vũ trụ hỗn độn này lại là đầm rồng hang hổ!”
Triệu Mục lắc đầu.
Năng lượng của kiếm Đạo Cảnh này tinh thuần hơn kiếm Tạo Hóa Cảnh rất nhiều!
Advertisement
Tiểu Thất!
Cảnh giới ẩn!
Sau khi đạt đến cảnh giới ẩn, thần thức, tinh thần lực và thần hồn lực của hắn lập tức mạnh hơn rất nhiều!
Trong phòng, Diệp Huyên ngồi xếp bằng dưới đất, năm thanh kiếm Đạo Cảnh nằm trước mặt hắn!
Triệu Mục nhìn về phía Diệp Huyên, hắn cười nói: “Chọn một thứ đi!”
Diệp Huyên cười: “Còn có thể làm thế nào? Chỉ có thể đấu với bọn họ thôi”.
Trên mặt Diệp Huyên lộ vẻ say mê!
Diệp Huyên bèn đưa luôn một món cho nàng ấy, sau đó lại lấy ra ba bình bạch ngọc và một chiếc nhẫn chứa đồ đưa cho Triệu Mục: “Ba bình bạch ngọc này có đan dược chữa thương, củng cố cảnh giới, đều rất hợp với cô bây giờ! Bên trong nhẫn chứa đồ có một trăm triệu Thần Tinh, cô dùng tạm, nếu không đủ thì lại đến tìm ta”.
Diệp Huyên nói: “Chọn một thứ làm vật phòng thân!”
…
Diệp Huyên nhìn về phía Thượng Quan Tiên Nhi, Thượng Quan Tiên Nhi nhẹ giọng hỏi: “Đột phá rồi sao?”
Phương Dạ thi lễ: “Thuộc hạ vô dụng!”
Diệp Huyên do dự một lát rồi đuổi theo.
Diệp Huyên cười: “Tiền bối, lúc trước khi ở Vạn Sơn Trường Thành, chỉ có ông nói chuyện giúp ta, ân tình này, ta vẫn luôn ghi nhớ. Còn đan dược này, đây chỉ là một chút tấm lòng thôi, tiền bối đừng từ chối nữa”.
Phải nâng cao cảnh giới!
Trong lời nói tràn đầy sự tự tin!
Hấp thu!
Có thể nói, bây giờ hắn không thiếu bảo vật, thân thể cũng đủ mạnh, chỉ có cảnh giới hơi yếu mà thôi!
An Lan Tú nhìn Diệp Huyên: “Bọn họ vẫn sẽ đến, đúng không?”
Đại nạn buông xuống!Diệp Huyên trầm giọng hỏi lại: “Có ý gì?”Võ sư Nam Phái cười nói: “Đột phá Thần Cảnh thất bại!”Diệp Huyên sửng sốt, sau đó nói: “Sao có thể… Tiền bối?”Võ sư Nam Phái nhẹ giọng nói: “Đột phá vào Thần Cảnh cần quá nhiều bản nguyên Thiên Đạo … Ta vốn cho rằng mình có thể không cần những bản nguyên Thiên Đạo này, nhưng mà…”Nói đến đây, ông ta cười khổ: “Không bột đố gột nên hồ!”Nói xong, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Lần này tìm cậu đến là có chuyện muốn nhờ cậu.
… (đọc tại Qidian-VP.com)
Ở thế giới hiện tại, không chỉ so thực lực, mà còn so cả trang bị nữa!
Sắc mặt Diệp Huyên dần trở nên nặng nề: “Có lẽ còn có thế lực nào đó đang ẩn nấp”.
Hắn tưởng tượng sau khi mình đạt đến Đế Cảnh, thực lực của hắn chắc chắn vượt xa cao thủ Đế Cảnh.
Phương Dạ gật đầu: “Rất mạnh!”
Hắn quen người này, chính là Triệu Mục đã biến mất rất lâu kia!Lúc này, không ngờ Triệu Mục cũng đã đến Đế Cảnh rồi!Triệu Mục nhìn Diệp Huyên, không nói một lời!Diệp Huyên đi tới trước mặt Triệu Mục, cười hì hì: “Triệu cô nương, đã lâu không gặp, ta nhớ cô quá!”AdvertisementTriệu Mục đột nhiên đánh xuống một quyền.
Trong mắt võ sư Nam Phái lộ vẻ khiếp sợ, ông ta nhìn Diệp Huyên: “Đây là?”.
Gọi người!
Quá thoải mái!
Trên Nguyên Cảnh chính là cảnh giới ẩn, mà trên Cảnh giới ẩn chính là cảnh giới Vô Thượng!
Võ sư Nam Phái thoáng do dự, sau đó lắc đầu: “Quá quý giá!”
Nha đầu Triệu Mục này, vì một vài lý do lúc nhỏ mà không thể nói chuyện, cộng thêm việc con bé rất ít ra ngoài…”Diệp Huyên ngắt lời ông ta: “Đợi đã tiền bối!”Nói xong, hắn lấy một bình bạch ngọc ra đưa cho võ sư Nam Phái: “Bình đan dược này có tác dụng chữa thương, tiền bối uống trước đã”.
Trong lúc Diệp Huyên đang tu luyện, ngày càng có nhiều cao thủ quay lại Thần Quốc.
Advertisement
Người đàn ông trung niên cười khẽ: “Thú vị đấy!”
Những người này đều là Tiểu Thất lấy danh nghĩa Thần chủ gọi về lúc còn ở đây!
Sau khi về đến Thần Võ Thành, Diệp Huyên tìm đến An Lan Tú, lúc này, thương thế của An Lan Tú đã hồi phục gần hết! (đọc tại Qidian-VP.com)
Phương Dạ gật đầu: “Nghe nói là một nữ kiếm tu mặc váy trắng!”
Diệp Huyên đứng lên, hắn hít một hơi thật sâu, sau đó đi ra khỏi đại điện.
Liên Khiếu Thiên cười khẽ: “Hy vọng nàng ta đừng yếu quá!”
Võ sư Nam Phái lắc đầu: “Không được đâu!”Diệp Huyên trầm giọng nói: “Tiền bối cứ thử trước đã!”Võ sư Nam Phái nhìn Diệp Huyên, sau đó nhận lấy bình bạch ngọc, ông ta quan sát cái bình một lát, sau đó ăn một viên đan dược vào, một năng lượng tinh thuần nhanh chóng lan ra từ trong người ông ta.
Một lát sau, võ sư Nam Phái ăn Thần Đan vào, bắt đầu đột phá Thần Cảnh một lần nữa!
Võ sư Nam Phái nhìn Diệp Huyên, vẻ mặt rất phức tạp.
Dù thực lực của hắn bây giờ cũng có thể gi3t c·h·ế·t cao thủ Đế Cảnh, nhưng hắn vẫn cần đến ngoại vật, hơn nữa vì cảnh giới không đủ, thần hồn và tinh thần lực của hắn vẫn hơi yếu.
Hai ông lão và một người đàn ông đứng sau lưng Liên Khiếu Thiên, người đàn ông này chính là Phương Dạ kia!
An Lan Tú hỏi: “Định làm thế nào?”
Thần Điện.
2077: Quá Thoải Mái!
Nói xong, y chậm rãi siết chặt tay phải: “Bảo vật Ngũ Duy… Đúng rồi, nghe nói sau lưng hắn có một cao thủ kiếm tu à?”
An Lan Tú nhìn Diệp Huyên: “Gọi ai?”
Diệp Huyên cười: “Đến lúc đó nàng sẽ biết thôi!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.