Đệ Nhất Kiếm Thần
Thanh Phong
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 3265
Sắc mặt Tàn Nữ vô cùng khó coi, lúc này, nàng ấy nghĩ đến một câu Tiên Tri đã từng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Advertisement
Nàng ấy chỉ có thể yêu cầu bản thân mình!
Ngăn cản?
Chương 3265 (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy không ai ra tay, Tàn Nữ lắc đầu, nàng ấy biết mình không có tư cách yêu cầu người khác cũng ra tay để cứu vớt vạn vật chúng sinh giống mình.
Tàn Nữ ngẩng đầu nhìn thanh kiếm kia, đang định ra tay lần nữa thì ngay lúc này, đột nhiên Diệp Huyên xuất hiện trước mặt nàng ấy, Tàn Nữ liếc nhìn Diệp Huyên, lắc đầu: “Ngươi quá yếu!”
Chớp mắt quyền ấn đã biến mất không dấu vết, thế nhưng thanh kiếm kia thì không hề suy chuyển!
Xung quanh không một ai trả lời!
Diệp Huyên nói: “Tiền bối, để ta thử xem sao!”
Còn có Tiểu Thất và Liên Vạn Lý cùng với An Lan Tú và cả Diệp Liên!
Bên dưới, sắc mặt Tàn Nữ trắng bệch, nàng ấy đưa mắt nhìn xung quanh, âm thanh tựa như tiếng sấm chấn động xung quanh: “Nếu kiếm này rơi xuống, sinh linh Ngũ Duy sẽ đều bị tiêu diệt, các ngươi thật sự không ra tay ngăn cản sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng vấn đề là, kiếm này không chỉ nhằm vào Phệ Linh tộc,
Những người này căn bản không thể ngăn cản được kiếm này!
Vẻ mặt Diệp Huyên u ám, nói chuyện kiểu gì vậy! (đọc tại Qidian-VP.com)
Như vậy là tự tìm đường c·h·ế·t mà!
Đương nhiên hắn không thể để cô gái váy trắng huỷ diệt Ngũ Duy, vì nếu huỷ diệt Ngũ Duy, Phù Văn Tông có biết bao người phải c·h·ế·t? (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà là cả vũ trụ Ngũ Duy, đây chẳng khác gì là huỷ diệt, những chuyện khác thì không nói, nhưng thanh kiếm này rơi xuống thì e là toàn bộ Phù Văn Tông đều bị diệt sạch! Còn có những Tu La thiết kỵ và Tu La tử vệ của Tu La Quốc nữa!
Quá nhiều quá nhiều người!
Huỷ diệt Ngũ Duy?
Là người thì đều ích kỷ cả! Chuyện không liên quan đến mình thì đều đứng ngoài không màng, chỉ cần không ảnh hưởng bản thân, người khác sống c·h·ế·t thì can hệ gì đến mình?
Diệp Huyên thấp giọng thở dài, hắn đi đến phía trước thanh kiếm, nhẹ giọng nói: “Cái kia… Có thể không tiêu diệt chúng sinh không?”
Diệp Huyên: “…”
Nếu thanh kiếm này chỉ huỷ diệt Phệ Linh tộc thì chắc chắn hắn sẽ vỗ tay tán thưởng!
Ai lại nguyện ý đến ngăn cản kiếm này?
Nhìn thanh kiếm Hành Đạo kia, vẻ mặt Diệp Huyên phức tạp.
Nếu thanh kiếm này rơi xuống thì những cao thủ đỉnh cao kia, bao gồm cả bản thân nàng ấy đều có thể sống sót, bởi vì thanh kiếm này không phải nhắm vào cá thể! Nhưng, những sinh linh chúng sinh không có thực lực kia thì sao?
Tàn Nữ nhìn Diệp Huyên: "Ngươi chắc chắn?”
Tàn Nữ lại nói: “Nhưng mà, thực lực như ngươi lại dám đứng ra vẫn có thể xem là đại trượng phu! Đi xuống đi!”
Diệp Huyên gật dầu, sau đó hắn hoá thành một luồng kiếm quang đi vào sâu thẳm tinh không.
Advertisement
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.