Đệ Nhất Kiếm Thần
Thanh Phong
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 7442
Quân Đế đáp: “Trốn rồi! Vị trí cụ thể thì ta không biết vì Diệp thiếu kia trốn rất nhanh!”
Ông ta đã nghiên cứu mấy trăm vạn năm! (đọc tại Qidian-VP.com)
Quân Đế nhìn về phía ông lão: “Ông có biết nàng đã đạt tới trình độ nào rồi không?”
Ông lão lắc đầu: “Thần Nhân tộc này... đúng là điên rồi mà!”
Ông lão nhàn nhạt nói: “Ta mà nhìn ra được thì còn có thể suýt bị gi3t c·h·ế·t sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông lão cười nói: “Ngươi định ra tay vào lúc quan trọng nhất rồi khiến cái ân huệ này càng giá trị hơn chứ gì!”
Thập Đoạn?
Quân Đế nói: “Cũng không thể trách họ hết được, dù sao, loài người là do họ sáng tạo ra nên chắc chắn sẽ không cho rằng có ai có thể vượt qua Thần Nhân họ!”
Không nhìn ra!
Quân Đế gật đầu: “Ta biết, song, giờ chúng ta lại không thích hợp ra tay!”
Hắn ta nói xong bèn thở dài: “Lão già, ta và ông đều không nhìn ra thực lực của cô gái áo trắng kia. Điều này cho thấy, ít nhất nàng cũng là cao thủ Thập Đoạn, vậy vấn đề là sao nàng có thể đạt tới Thập Đoạn?”
Quân Đế thở dài: “Theo ta đoán thì có lẽ là có hai lý do, đầu tiên, nàng hoàn toàn không có hứng thú với Thần Nhân tộc. Thứ hai, có thể là nàng muốn rèn luyện anh trai mình chút, cũng chính là Diệp thiếu kia!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông lão trầm giọng nói: “Ta cũng đang khó hiểu chuyện đó đây! Loài người là do Thần Nhân sáng tạo ra thì sao lại có người có thực lực mạnh đến trình độ đó được...”
Ông lão im lặng.
Quân Đế gật đầu: “Ta vốn định khuyên Thần Nhân tộc, nhưng khi biết họ đang điên cuồng đuổi g·i·ế·t Diệp thiếu kia thì ta đã biết ân oán giữa họ đã không thể nào hóa giải được nữa!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông lão im lặng một lát rồi lắc đầu: “Không nhìn ra!”
Chương 7442
Ông lão liếc Quân Đế: “Diệp thiếu kia không thể xảy ra chuyện được!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Quân Đế gật đầu: “Đây là một sự ích kỷ của ta!”
Ông lão nhìn đường chân trời đằng xa hỏi: “Thần Nhân tộc có hành động gì không?”
Quân Đế cười khổ.
Ông lão hơi khó hiểu hỏi: “Tại sao tiền bối kia lại không trực tiếp tiêu diệt họ?”
Ông lão trầm giọng nói: “Cả hai đều có!”
Ông lão lại bỗng hỏi: “Giờ Diệp thiếu kia đang ở đâu?”
Quân Đế nặng nề hỏi: “Ngay cả lão già ông cũng không nhìn ra?”
Quân Đế lắc đầu: “Hiển nhiên là không biết!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.