Đệ Nhất Kiếm Thần
Thanh Phong
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9305
Diệp Huyên gật đầu: “Nếu ngươi muốn, vậy thì có thể!”
Chương 9305
Nhưng hắn không biết rằng, một việc làm từ thiện nho nhỏ ngày hôm nay của hắn lại khiến nhiều năm sau đó, thế gian xuất hiện một vị nữ đế tuyệt thế!
Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nói: “Ngươi muốn tu luyện không?”
Đọc sách không đáng sợ, chỉ sợ đọc thành một con mọt sách, không hiểu về biến báo, như vậy, dù học vấn cao thì cũng chỉ là một người bảo thủ.
Thanh Khâu hơi do dự, sau đó nói: “Ta nói sai sao?”
Diệp Huyên im lặng.
Nữ đế Thanh Khâu!
Diệp Huyên im lặng.
Trực giác nói cho hắn biết, tương lai có bé này sẽ không đơn giản!
Diệp Huyên nhìn Thanh Khâu trước mặt, thoạt nhìn cô bé vẫn nho nhã yếu đuối như vậy, nhưng trong mắt cô bé lại lộ ra hung ác!
Diệp Huyên sửng sốt.
Diệp Huyên im lặng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Diệp Huyên mỉm cười: “Ngươi nói rất đúng, nhưng ngươi phải nhớ một điều, đó chính là lòng người trên thế giới này rất phức tạp, giữa người và người phải chân thành, nhưng cũng phải đề phòng. Giống như tiên hiền từng nói, không thể có lòng hại người, nhưng không thể không có lòng phòng bị người. Đối với người tốt, chúng ta nên đối xử chân thành, tử tế, nhưng đối với người xấu…”
Võ đạo sụp đổ, văn minh gián đoạn!
Thời đại kia được xưng là thời đại đen tối nhất từ trước đến giờ.
Diệp Huyên gật đầu: “Có thể!”
Mà thời đại đó cũng được xưng là thời đại huy hoàng nhất trong vũ trụ sau thời Tam Kiếm, vô số người tu luyện đều cảm thấy may mắn vì được sinh ra ở thời đại đó, bởi vì sau khi thời đại Tam Kiếm kết thúc, vũ trụ bao la này chìm vào thời kỳ đen tối lâu dài.
G·i·ế·t!
Thanh Khâu chớp chớp mắt: “Ta có thể chứ?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hơi khiếp sợ!
Văn võ song tu! (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh Khâu bỗng nhiên siết chặt sách cổ trong tay, trong mắt tràn đầy kiên quyết: “G·i·ế·t!”
Thanh Khâu vẫn hơi do dự: “Nhưng tu luyện cần tiền! Thư viện bọn ta rất nghèo!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh Khâu chớp chớp mắt: “Có thể chứ?”
Diệp Huyên cười ha ha: “Không sao, nếu ngươi muốn tu luyện, ta lo chuyện tiền bạc”.
Diệp Huyên suy nghĩ, sau đó nói: “Nếu như nhân nghĩa và tình yêu không cảm hóa được bọn họ thì sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh Khâu đứng dậy, cung kính hành lễ với Diệp Huyên: “Cảm ơn thiếu chủ!”
Thanh Khâu cẩn thận liếc nhìn Diệp Huyên: “Không đúng sao?”
Thanh Khâu do dự một lát, sau đó nói: “Đối với người xấu, chúng ta nên dùng nhân nghĩa và tình yêu cảm hóa bọn họ, đúng không?”
Diệp Huyên mỉm cười, không nghĩ nhiều nữa.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.