Đệ Nhất Kiếm Thần
Thanh Phong
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 9429
Dù thực lực tổng thể của thư viện Quan Huyên đã được nâng cao không ít, nhưng chắc chắn vẫn không thể chống lại Cổ Thần và Thần Cổ tộc gì đó!
Diệp Huyên lắc đầu cười khẽ: “Đây mà là phiền phức gì? Đi thôi!”
Cảnh giác!
Nét mặt Diệp Huyên cứng đờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi về đến thư viện, Diệp Huyên đi thẳng tới rừng trúc.
Thần Lam nhẹ giọng nói: “Mang đến phiền phức cho ngươi rồi!”
Thần Lam gật đầu.
Thần Lam nhìn về phía chân trời xa xôi, một lát sau, thấy Diệp Huyên không hề có ý quay đầu, nàng ta hừ lạnh một tiếng rồi xoay người rời.
Nói xong, hắn bèn ngự kiếm bay lên, thoáng chốc đã biến mất ở cuối chân trời, không có chút lưu luyến nào!
Chương 9429
Diệp Huyên ngẫm nghĩ, sau đó hỏi: “Nếu ta giải thích, ông ta sẽ tin chứ?”
Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “G·i·ế·t người, còn muốn nói lời tru tâm… Ngươi đúng là độc ác!”
Thần Lam ngẫm nghĩ, sau đó đáp: “Trở về Vân giới!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Thần Lam nhìn Diệp Huyên, sau đó cũng đi theo.
Diệp Huyên gật đầu: “Bảo trọng!”
Nói xong, hắn xoay người rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hiểu lầm lớn quá! (đọc tại Qidian-VP.com)
Thần Lam đột nhiên khẽ nói: “Xin lỗi!”
Hư ảnh nhìn chằm chằm Diệp Huyên: “Ngươi cứ đợi đó, cho dù ngươi là người phương nào, đã g**t ch*t người của Thần Cổ tộc ta, thì nhất định sẽ phải c·h·ế·t!” (đọc tại Qidian-VP.com)
Sau khi rời khỏi Vân Mộ, Diệp Huyên quay đầu cười nói với Thần Lam: “Ta phải đến thư viện! Cô thì sao?”
Diệp Huyên im lặng một lát rồi quay đầu nhìn về phía Thần Lam: “Có phải ông ta hiểu lầm gì rồi không? Cho rằng câu nói khi nãy là ta g·i·ế·t người xong rồi tự nói?”
Dù là Cổ Thần hay Thượng Cổ Chi Thần kia có lẽ đều là những thế lực không đơn giản, tuy hắn có bút Đại đạo, nhưng không có nghĩa là vô địch, phải biết rằng hắn cũng không thể sử dụng không giới hạn, bây giờ mỗi lần sử dụng bút Đại đạo hắn đều mất rất nhiều sức, một khi bị mất hết sức, hắn sẽ rất nguy hiểm!
…
Sự xuất hiện của người đàn ông trung niên đó khiến hắn cảm thấy nguy hiểm!
Hơn nữa hình như mấy thế lực này cũng trở nên thông minh hơn rồi! Nếu đối phương thật sự muốn
Thần Lam lắc đầu.
Diệp Huyên khẽ thở dài.
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nói xong, ông ta biến mất.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.