Đệ Nhất Kiếm Thần
Thanh Phong
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10430
Diệp Huyên vừa nghĩ, kiếm Thanh Huyên bỗng nhiên bay ra!
Ông lão châm chọc: "Ngươi nghĩ rằng ta tới đây là để nói chuyện với ngươi hả?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Y vừa nói xong, cơ thể nhoáng lên đã biến mất khỏi tại chỗ!
Y thật sự không muốn làm lớn chuyện vì sau lưng còn có Diệp Tộc, ra ngoài làm việc, hơi sơ ý thôi thì rất có thể sẽ mang lại tai họa ngập đầu cho gia tộc!
Ông lão nhìn Diệp Trần đằng xa, trong mắt cũng tràn ngập vẻ khó tin: "Không thể nào, ngươi mới Tầng tám..."
Chương 10430
Oành!
Trên đời này, chỉ có nắm đấm mới có thể khiến người ta tôn trọng!
Ầm!
Diệp Trần nghĩ vậy bèn nhìn về phía Diệp Huyên hỏi: "Diệp huynh, đánh không?"
Chẳng bao lâu sau, toàn bộ cao thủ Thứ Nguyên Cảnh có mặt ở đây đều bị g·i·ế·t!
Diệp Huyên cười: "Huynh phải biết rằng, nếu g·i·ế·t những kẻ trước mắt thì sau này chúng ta rất có thể sẽ là kẻ thù không đội trời chung với Vị Lai Vực!"
Mà giờ phút này, Sở Thiên cũng biến mất tại chỗ!
Vừa dứt lời, ông ta bỗng bước lên trước, trực tiếp đập một chưởng về phía Diệp Trần!
Thoáng chốc, hiện trường lập tức vang lên từng tiếng hét thảm thiết.
Đó không phải Diệp Trần mà là ông lão kia!
Ầm!
Nhưng hiển nhiên, nhiều khi ngươi muốn nói lý lẽ với người khác là vô dụng!
Diệp Trần nói: "Chúng ta chỉ là muốn tiến vào cấm địa Thần Hoang..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Theo một tiếng nổ rung trời vang lên, có một bóng người không ngừng lùi lại!
Diệp Trần im lặng một lúc mới nói: "Vậy là không còn cách nào nói chuyện rồi!"
Diệp Trần lắc đầu, khẽ thở dài.
Ông lão lại nói: "Giờ cấm địa Thần Hoang đã là của Vị Lai Vực chúng ta, hiểu chưa?"
Khoảnh khắc nó đập xuống, một sức mạnh kh*ng b* bỗng bao phủ Diệp Trần!
Ở trong mắt mọi người, ông lão bị Diệp Trần đấm bay ban nãy đã bị một sức mạnh đáng sợ đáng trúng rồi trực tiếp bị xóa sổ!
Diệp Trần liếc đám người ông lão ở đằng xa, lắc đầu nói: "Dù giờ chúng ta có thu tay lại thì cũng không còn kịp rồi! Lúc này mà bỏ qua, trái lại sẽ khiến đám người đó cho rằng chúng ta sợ họ. Sau đó, họ sẽ càng ngông cuồng hơn. Thế nên... g·i·ế·t đi!" (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông ta vừa lùi, các cao thủ của Vị Lai Vực đều ngơ ngác!
Ông lão cười gằn: "Nói chuyện? Các ngươi g·i·ế·t người của Vị Lai Vực chúng ta, giờ lại muốn nói chuyện, ngươi không cảm thấy buồn cười hả?"
G·i·ế·t! (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông lão ấy lập tức lùi lại cả vạn trượng! (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.