Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 15: Đánh với tiên thiên cảnh

Chương 15: Đánh với tiên thiên cảnh


"Hoàng huynh, sao còn không chịu buông tay chịu trói đi"Long Châu công chúa lên tiếng nói. "Buông tay chịu chói ? thật buồn cười chẳng lẽ muội nghĩ muội có thể đấu lại sao"Nhất vương tử ngửa mặt lên trời mà cuồng tiếu.

"Thế cục đã định ngươi đã không thể thay đổi bất cứ điều gì nữa rồi " Long Châu công chúa lại nói."Hahaha, thật vậy sao, Kim lão ra đây đi." Nhất vương tử vừa giứt lời thì bỗng nhiên từ phía xa chạy tới một lão giã râu tóc bạc phơ.

"Vốn tưởng chỉ cần hậu thiên cảnh cao thủ là có thể giải quyết sạch sẽ các ngươi, nhưng hình như ta lại đánh giá thấp các người rôi"nhất vương tử vừa nói vừa lộ ra nụ cười nham hiểm.

"Ngươi, ta có thể cho ngươi một cơ hội để thần phục ta, chỉ cần thần phục ta thì ta có thể cho ngươi mọi thứ" Nhất vương tử quay sang nói với Hạo Minh.

"Thứ ta muốn là trường sinh bất, ngươi cho có được không" Hạo minh cười khẩy.

"Ngươi là đang đùa ta."Nhất vương tử mặt mày cau có lại nói. "Là ngươi đùa ta trước cơ mà. Hạo Minh lại đáp lời.

"Ngươi làm như thế chỉ đang cắt đi đường sống của bản thân ngươi mà thôi" Nhất vương tử sắc mặt biến lạnh rồi trầm giọng nói.

"Hừ ngươi nói nhảm nhiều quá đấy" Nói rồi hạo minh tay cầm thương xông lên chỗ của nhất vương tử.

Nhất vương tử sau khi thấy khuyên bảo thần phục thất bại thì trong lòng cũng có chút tiếc nuối, vì nếu hắn trong tay sỡ hữa một cao thủ như vậy thì hắn cũng chả cần phải sợ thế lực của đại ly uy h·iếp như thế.

Tuy nói bây giờ hắn trong tay sỡ hữu rất nhiều hậu thiên cao thủ nhưng những cao thủ này hầu hết đều là của đại ly chứ không có kẻ nào là thuộc hạ chân chính của hắn cả.

Hạo Minh xông tới, trong tay vung trường thương rồi đập về nhất vương nhưng bỗng nhiên ở trước thanh trường thương lại xuất hiện bóng dáng của kim lão. Hắn đưa kiếm lên chặn lại đòn đánh của Hạo Minh.

Thấy thế Hạo Minh rút thương lại xoay người đá một cước vào Kim lão, nhưng Kim lão cũng không hề nao núng hắn tay còn lại nắm thành quyền đấm một phát thật mạnh vào chân của Hạo minh. Hạo Minh dính quyền thì lập tức bay rớt ra ngoài, lúc này chân của hắn đã tê rần lên.

"Ngươi thế mà đỡ được một quyền của lão phu." Lão giã sắc mặt kinh ngạc nói. "Hừ tiếp thêm một kiếm của ta ". Do tốc độ ra kiếm của lão giã quá nhanh mà Hạo Minh mà lại bị dính thêm một kiếm nữa vào vai, vai hắn lập tức bị rách rồi máu tươi chảy ra, ngay lúc này lão giã xoay người rồi quét một kiếm về phía cổ của Hạo Minh.

Hạo Minh tức tốc nhảy lên lui về sau, "Quả không hổ là tiên thiên cảnh, nếu như ta mà không tránh né kịp thời thì một kiếm lúc nãy đã có thể lấy đi mạng sống của ta." Hắn trong đầu nghĩ thầm.

Lúc này sắc mặt của lão giã cũng từ từ băng lãnh xuống, trong mắt hắn lóe lên một tia lãnh khốc," Tiểu tử chơi đùa như thế là đủ rồi". "Đúng, hoạt động gân cốt kết thúc rồi!" Hạo Minh nói to.

Hoạt động gân cốt kết thúc!

"Chẳng lẽ tên này cũng có giữ lại lực lượng sao" "Hừ ta thấy hắn chỉ đang bốc phét mà thôi" Đám người ở xung quanh sau khi nghe Hạo Minh lên tiếng thì cũng bắt đầu xôn xao.

"Hoạt động gân cốt kết thúc ? hahaha đây là câu nói buồn cười nhất mà ta từng được nghe đấy, chẳng lẽ tiểu tử ngươi mà cũng tính đòi ăn được ta sao." Tên Kim lão vừa nói vừa làm ra bộ dáng ta ăn ngươi chắc rồi.

"Không thử thì làm sao mà biết được" Nói rồi hắn cầm trường thương xông tới chỗ của tên Kim lão, Hạo minh cầm trường thương trong phóng người đâm tới chỗ lão giã.

Chỉ nghe thấy tiếng gió gào rít mà tới, lão giã hoảng hồn vội đưa kiếm lên ngăn nhưng "phập" một tiếng, mọi người chỉ thấy thanh trương thương đó đâm gãy thanh kiếm của tên lão giã rồi cắm thẳng vào vai của tên lão giã họ kim đó.

"Không thể nào" tên lão giã sau khi dính một thương thì lui về sau nhưng Hạo Minh nào có cho hắn cơ hội, hắn phóng theo tên lão giã rồi liên tiếp ra đòn một cách dồn dập, không có đòn nào mà không phải là đòn hiểm.

Mỗi một đòn mà Hạo Minh tung ra đều giống như là đang muốn lấy đi tính mạng của lão giã, cứ thế tên lão giã liên tục lui về sau, hắn không ngừng tránh né các đòn t·ấn c·ông của Hạo Minh, nhưng v·ết t·hương trên người hắn lại càng nhiều thêm chứ không giảm bớt.

Tới lúc này trên mặt tên lão giã đã bắt đầu lộ ra vẻ sợ hãi, vì hắn không nghĩ tới một tên hậu thiên cảnh lại có thể dồn ép hắn tới mức này, tên lão giã khí thế bùng phát trong mắt lóe lên một sát khí, hắn nhìn chằm chằm vào Hạo Minh như muốn ăn tươi nuốt sống.

"Tiểu tử khá thật, lại có thể dồn ép ta tới mức này thì ngươi đã thể tự hào dưới hoàng tuyền rồi đấy" Tên lão giã huy sái thanh kiếm mà tới hắn giận bổ xuống một nhát chém cực mạnh về phía Hạo minh.

"C·hết đi"

Chỉ nghe " Ầm" một tiếng đất đá văng lên tung tóe còn khói bụi thì dâng lên mù mịt khắp mọi nơi.

Hạo Minh từ nãy tới này đánh ngang tay thậm chí là ép cả lão giã tới độ như thế đã khiến cho mọi người xung quanh đều cảm thấy vô cùng kinh ngạc, thế nhưng một màn tiếp theo đây mới khiến cho mọi người phải choáng váng cả đầu óc.

Chỉ thấy khói bụi tan đi lộ ra cảnh Hạo Minh cầm thương xiên thẳng qua người lão giã còn kiếm của lão giã thì lại chém trật sang một bên. Thấy cảnh này mọi người thi nhau hít vào ngụm khí lạnh.

"Thật sự, hắn thế mà thật sự có thể g·iết đi kim lão"

Tên nhất vương tử sau khi thấy cảnh này thì thân thể cũng mềm nhũn xuống, hắn lộ ra một vẻ mặt khó tin, lúc này tên vương tử dường như vẫn chưa chấp nhận được sự thật là kim lão đ·ã c·hết dưới tay của Hạo Minh.

Hắn bắt đầu lớn tiếng gào thét " kim lão ngài chỉ đang trêu đùa ta thôi đúng không, kim lão" nhưng đổi lại nhưng tiếng gào thét của hắn là sự im lặng của lão giã.

Tên nhất vương tử bây giờ đã cảm nhận được dường như sự im lặng đó thật đáng sợ. Hắn bắt đầu ngửa mặt lên trời cười lớn, cười như một tên điên hắn không ngừng cười, hắn cười vì sự ngu ngốc của hắn, cười vì mọi thứ mà hắn đã chuẩn bị giờ đây đã bị phá nát bởi một muội muội mà hắn không coi trọng và một tên binh sĩ mà hắn không để mắt.

"Hết rồi, mọi thứ đã hết rồi." Tên nhất vương tử thân hình lảo đảo rồi ngã quỹ xuống đất, ho ra ngụm máu về thì b·ất t·ỉnh nhân sự.

"Người đâu mau trói hắn lại" Long Châu công chúa bất ngờ lên tiếng. Nói rồi bỗng nhiên Long Châu công chúa quay sang nhìn hai vị vương tử còn lại.

Hai vị vương tử bỗng nhiên trong người cảm thấy một cơn ớn lanh vội vàng nói" Nếu như hôm nay không có muội tới thì chúng ta đã m·ất m·ạng dưới tay của đại ca, nên theo lý thì ngai vàng thuộc về muội."

"Vậy muội từ chối thì bất kính rồi, đa tạ các huynh " Long Châu công chúa vẻ mặt đắc ý cười nói.

...........

Một tuần sau đại long vương triều và các vương triều xung quanh khá bất ngờ khi nhận được tin tức vua của đại long là Long Thiên Hành truyền ngôi cho con gái đứng thứ mười một là công chúa Long Châu, và một tháng sau công chúa long châu sẽ chính thức đăng cơ xưng đế còn Hạo Minh thì được thánh thượng của đại long phong làm thái úy trong triều là người trông coi binh quyền của đại long đồng thời cũng là nam chinh tướng quân.

Chương 15: Đánh với tiên thiên cảnh