Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 24: Bị truy sát

Chương 24: Bị truy sát


Sau nửa canh giờ đám người t·ruy s·át Hạo Minh đã bắt đầu dần đuổi kịp Hạo Minh, "Nhìn kìa, tên trốn thoát đang ở phía trước, chỉ cần g·iết được hắn thì nhiệm vụ này lập tức kết thúc" Một tên đang chạy đầu la.

"Xông lên g·iết hắn"

Đám người phía sau nghe thế thì nháo nhào xông lên định chém cho Hạo Minh vài nhát kiếm nhưng lại bị thân thủ nhanh nhẹn của Hạo Minh tránh được, từ khi Hạo Minh học tập thương pháp dưới sự chỉ dẫn của Võ Bá thì không những thương pháp của hắn có sự tiếng bộ mà thân pháp của hắn cũng đã nhanh nhẹn hơn trước, hắn đã không phải lách cả người đi chỉ để né chiêu thức như trước nữa giờ đây hắn chỉ cần vài động tác nhẹ nhàng là đã có thể né đi các chiêu thức.

"Xoẹt"

Chỉ thấy một tên đại hán lao tới một kiếm chém xuống phía của Hạo Minh, Hạo Minh nghiêng người qua một bên để tránh sau đó huy động trường thương trong tay đâm vào người của tên đại hán, chỉ nghe một tiếng hét thảm thiết tên đại hán đã bay ngược ra ngoài, trên bụng còn thủng một lỗ lớn.

"Hảo thân pháp, ta không nghĩ tới ở trong động thế mà lại có một cao thủ như ngươi"

Tên chạy đầu nói, hắn vọt lên rồi sau huy sái thanh đao tới "Hỏa long trảm" Hét to xong hắn vung đao tới chỗ của Hạo Minh. Chỉ thấy thanh đao trong tay của tên đại hán bỗng bừng cháy lên một cách dữ dội, "võ kỹ" Hạo Minh bỗng thốt lên với vẻ mặt ngạc nhiên.

"Bây giờ mới biết sợ thì muộn rồi" Tên đại hán cười nói.

Hạo Minh sắc mặt cũng bình tĩnh xuống, hắn cầm thương ở trong tay xoay người kéo một đường dài ở dưới đất rồi sau đó quét thương từ dưới lên chém thẳng về phía tên đại hán. Hành động bất ngờ khiến cho tên đại hán phải lúng túng rồi sau đó đưa đao lên đỡ. Hạo Minh tay cầm đuôi thương xoắn một phát rồi đâm tới phía trước, trường thương cứ một con rắn vậy biến hóa khôn lường khiến cho tên đại hán không kịp trở tay rồi đâm vào đầu của tên đại hán trước sự ngỡ ngàng của những tên còn lại.

"Không thể Nào..."

Lẩm bẩm một tiếng rồi sau đó ngã xuống đất, g·iết xong tên đại hán Hạo Minh lại tiếp tục quay đầu chạy thục mạng, lúc này mặc dù hắn chưa đến mức sức cùng lực kiệt nhưng hắn cũng đã thấm mệt, trong thời gian bị nhốt ở trong động hắn chỉ toàn uống nước cháo và luyện tập võ thuật vậy nên thời gian mà hắn nghĩ ngơi có rất ít, ăn đã không được no mà còn phải luyện tập và làm việc với cường độ cao đã khiến cho cơ thể của hắn cực kỳ suy nhược.

Cứ như vậy một bên rượt một bên chạy cứ thế mà lao vun v·út trong rừng, bỗng nhiên Hạo Minh chạy tới một góc cây to rồi núp vào trong đó, một tên trong đám người t·ruy s·át Hạo Minh thấy thế thì trong lòng cười thầm "Chỉ cần g·iết được hắn thì ta chắc chắn sẽ được ban thưởng thêm tài nguyên tu luyện hahaha" nghĩ thế hắn phóng vọt tới chỗ gốc cây nhưng chưa đợi hắn bước lên nhìn thì đột nhiên từ đằng sau cây một thanh trường thương đột nhiên lao ra rồi quất thẳng vào ngực của tên đại hán.

Trúng thương tên đại hán bay ngược về sau rồi trong mồm còn phun ra một búm máu, "Xin tha ma....." chưa dứt câu thanh trường của Hạo Minh dứt khoác đâm vào tim của tên đại hán, cuối cùng tên đang t·ruy s·át thì lại bị chính kẻ đang b·ị t·ruy s·át g·iết đi.

Làm sao Hạo Minh cầm lên thanh kiếm của tên đại hán rồi tiếp tục chạy đi, sau một lúc phía sau Hạo Minh lại hiện ra năm người đang t·ruy s·át hắn, lúc đang chạy Hạo Minh lại bất chợt quay người lại rồi phóng đi thanh kiếm vừa nãy mà hắn lấy đi của tên đại hán, thanh bay ngược lại phía đám người rồi cắm phập vào một tên đang chạy đầu, "Còn bốn tên" Hạo Minh ý tứ ngay từ lúc đầu là chạy t·ruy s·át nhưng khi thấy đám người đuổi theo không có quá nhiều người thì hắn lại đổi ý, giờ đây hắn vừa chạy t·ruy s·át vừa quay lại phản sát để tiêu hao sinh lực địch nhân.

Mặc dù ở tu hành giới Hạo Minh chỉ là một tên gà mờ vừa bước chân vào nhưng dù sao thì ở dưới phàm trần hắn cũng đã từng là một tướng quân danh tiếng lẫy lừng cho nên việc dùng chiến thuật để vừa đánh vừa chạy đối với Hạo Minh là tương đối dễ dàng.

Cứ như vậy Hạo Minh đánh xong rồi lại chạy, việc này khiến cho đám người t·ruy s·át tức điên cả đầu nhưng lại không thể làm được gì Hạo Minh cả.

"Tiểu tử ngươi có giỏi thì đừng có mà chạy"

"Nếu như biết dừng lại là c·hết thì đổi lại là ngươi, ngươi có dừng không ?"Hạo Minh cười nhạo nói. "Ngươi.....ngươi có giỏi thì đừng có mà rơi vào tay ta, bằng không ta sẽ khiến ngươi phải sống không bằng c·hết" Tên đại hán phía sau khi bị Hạo Minh chế nhạo thì nghiến răng ken két. Nếu như ánh mắt mà có thể g·iết người được thì bây giờ Hạo Minh chắc cũng phải c·hết gần chục mạng rồi.

Tên đại hán nhìn Hạo Minh với bộ dáng vô cùng dữ tợn, sỡ dĩ tên đại hán có thể tức giận tới như vậy là vì nếu như tên mà hắn t·ruy s·át là một tên cao thủ nào đó thì hắn còn chấp nhận được nhưng Hạo Minh lại chẳng phải là cao thủ nào có tiếng tăm cả, hắn chỉ là một tên lao dịch ở trong động một ngày còn ăn không đủ ba bữa mà lại có thể đùa giỡn hắn tới mức này, hắn không tức sao được.

"Không g·iết ngươi ta thề không làm người" Tên đại hán la lớn. "Hừ các ngươi đâu phải là người, các ngươi là lũ s·ú·c sinh" Hạo Minh nghe vậy thì cười khẩy đáp lại. Trên mặt của đại hán lúc này gân xanh đã nổi đầy mặt mũi hắn đã không thể nhịn được nữa rồi.

"C·hết cho ta" Hắn vọt tới, lúc trước cả đám người chỉ dám duy trì khoảng cách là vì sợ khi bọn chúng lại gần thì bị Hạo Minh phản sát nhưng tên đại hán lúc này thật sự là đã không nhịn được nữa rồi, mặt hắn hắn đỏ bừng trên trán thì đầy gân xanh, hắn cầm kiếm lao tới rồi giận bổ về Hạo Minh.

Từng kiếm bổ ra như chất chứa sự thù hận đến tột độ của tên đại hán nên kiếm nào cũng là sát chiêu, mỗi một kiếm mà tên đại hán vung ra đều là muốn cấp tốc lấy đi tính mạng của Hạo Minh. Chiêu nào cũng là chiêu hiểm, Hạo Minh lúc này thì phải vừa chạy vừa né các đòn t·ấn c·ông như vũ bão của đại hán. Lúc này những tên còn lại cũng nhân cơ hội lúc Hạo Minh đang bị kiềm chế mà lao lên, thấy tình hình dần chuyển biến xấu đi Hạo Minh lúc này cũng không đùa giỡn nữa.

Hắn sắc mặt nghiêm nghị lại rồi cầm trong trường liên tục đâm tới đám người, trường thương nhanh như thiểm điện đâm vào những tên đang lao tới, lúc này đại hán hét lớn rồi vung kiếm xuống đầu của Hạo Minh. Lập tức Hạo Minh lùi thương về phía sau rồi chọt đuôi thương vào bụng của đại hán, xong thì hắn xoay người đá gãy cỗ của đại hán. Đám người thấy thế thì cũng bắt hoảng sợ, từ lúc t·ruy s·át Hạo Minh nhóm người của bọn họ liên tục có người bị Hạo Minh g·iết c·hết.

Cho đến bây giờ một nhóm hai mươi người chỉ còn lại ba người. Quá sợ hãi trước sức mạnh của Hạo Minh ba tên còn lại lập tức quay đầu bỏ trốn nhưng đã không kịp nữa, trường thương quỷ dị đâm vào một tên rồi sau đó quét ngang cắt đứt đầu của tên thứ hai, lúc này Hạo Minh cầm trường thương chầm chậm bước tới phía của tên cuối cùng.

Trường thương dính máu cộng với quần áo cũng dính máu be bét nên hình ảnh của Hạo Minh trong mắt của tên cuối cùng chẳng khác nào một con quỷ, "Ngươi....ngươi........ngươi đừng lại đây, đừng lại đây mà" Tên cuối cùng tay cầm kiếm run run ngã bệch xuống đất rồi la lên, lúc này trong đôi mất của hắn hiện lên vẻ sợ hãi tột độ, mặt của hắn thì nước mắt nước mũi dầm dìa, "Đại nhân.....đại nhân xin hãy tha cho......." nói chưa xong thì phập một tiếng.

Trường thương của Hạo Minh đã đâm vào ngực của tên t·ruy s·át cuối cùng "Bọn s·ú·c sinh như các ngươi không xứng đáng để được sống trên cõi đời này" Nói xong Hạo Minh quay lưng bước đi.

Chương 24: Bị truy sát