Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 28: Cái c·h·ế·t của Trần Bá Kiên

Chương 28: Cái c·h·ế·t của Trần Bá Kiên


Trầm ngâm một lúc, Hạo Minh quay sang nói với Úy Trì "Tiền bối, vãn bối sử dụng là một thanh trường thương, không biết là trong Tàng Kinh Các có võ kỹ nào về trường thương không ?" "Trường thương, trong tàng kinh các hầu hết là các võ kỹ về kiếm hay đao còn về thương thì......" Úy Trì đang nói thì đột nhiên ngừng lại rồi suy nghĩ.

"A, ta nhớ lấy ở trong tầng cuối của tầng ba hình như cũng có một cuốn võ kỹ dùng thương, thế nhưng mà ngươi chỉ mới nhập môn cho nên vẫn chưa lên tầng ba được" Úy Trì nói. Hạo Minh nghe thế thì mặt vui hẳn lên, "Chỉ cần có là được, mà vãn bối làm sao mới có thể lên được tầng ba ?" Hạo Minh nói tiếp.

"Muốn lên được tầng ba cũng không phải không thể, nhưng cũng có phần hơi khó đấy, ngươi phải đạt được hạng hai mươi trong cuộc thi lớn của ngoại môn, bằng không thì ngươi không có cách khác" Úy Trì nói. Hạo Minh nghe xong rồi lại chìm vào trầm tư.

Hạo Minh vốn là một kẻ ngụy linh căn nên việc tu luyện đối với hắn là thuộc hàng khá khó vậy nên chưa tính đến chuyện có thể đạt hạng hai mươi trong cuộc lớn của ngoại môn hay không, nội việc tu luyện thôi đã khiến cực kỳ nhức óc rồi, đương nhiên không vì thế mà hắn từ bỏ.

Sau một khoảng thời gian khá lâu thì Hạo Minh rốt cuộc cũng đã chọn được cho mình một bộ công pháp để tu luyện, tuy nhiên do đã có công pháp mà Võ Bá cho trước đó nên quyển công pháp mà Hạo Minh lấy về chỉ để tham khảo mà thôi. Chọn xong hắn tức tốc lên đường đi lò rèn.

Sau hai canh giờ đi đường thì hắn rốt cuộc cũng tới được lò rèn, lò rèn nằm ở phía sau núi của tông môn nên di chuyển từ Tàng Kinh Các tới đây là khá xa cộng với việc hắn cũng mất kha khá thời gian để chọn công pháp nên mất rất nhiều thời gian. Lò rèn sau núi thả k·hói m·ù m·ịt cả một khoảng không gian, càng đi tới lò rèn Hạo Minh càng cảm thấy được sức nóng mà lò rèn tỏa ra là vô cùng khủng kh·iếp, cứ như hắn đang bước vào một ngọn núi lửa vậy, tiếng va đập rồi tiếng xèo xèo của một thanh kim loại khi được nhúng vào trong nước vang lên liên hồi không dứt.

Đứng ở trong lò rèn là hàng trăm người đang thi nhau gõ búa, người nào người nấy mồ hôi đầm đìa ướt cả lưng áo, Hạo Minh bước vào bỗng nhiên từ đang xa truyền tới một tiếng quát thật lớn "Người tới là ai, không biết khu này cấm người ngoài vào sao"

"Vãn bối là đệ tử mới nhập môn, hôm nay vì nhận nhiệm vụ mà tới đây" Hạo Minh đáp lời lại. Từ đằng xa đi tới một tên lão giã nhưng khác với người mà trước Hạo Minh từng gặp, tên lão giã này không những cao to mà thân hình của ông ấy cũng thuộc dạng đồ sộ, tên lão giã này còn có một đặc điểm nữa khiến cho Hạo Minh chú ý đó là một chân của lão thì chân sắt, trên mặt còn có một vài vết sẹo ở ngay mắt, tạo hình này của lão giã lập tức cho Hạo Minh một ấn tượng khá sâu.

"Tiểu tử ngươi vừa mới nói là ngươi tới đây vì nhận nhiệm vụ sao ?" Tên lão giã nhìn thẳng vào mắt của Hạo Minh mà hỏi. "Đúng là vãn bối tới vì nhiệm vụ" Hạo Minh đáp lời.

"Vậy ngươi đi theo ta" Nói rồi tên lão giã kéo Hạo Minh đi ra phía sau của xưởng rèn. Trên đường đi lão giã hỏi "Tiểu tử vì sao không chọn những nhiệm vụ nhẹ nhàng khác như chăm sóc linh thảo hay canh gác sơn môn" "Vãn bối xuất thân là con của thợ rèn nên sau khi bước vào tu hành cũng không muốn quên đi nghề nghiệp của tổ tông" Hạo Minh nói.

"Xuất thân từ gia đình thợ rèn, ta nhìn ngươi chẳng giống một tên rèn chút nào cả" Tên lão giã hời hợt nói. "Mặc dù nhìn vãn bối có chút nhỏ con nhưng vãn bối cũng đã từng tự tay rèn một số thanh binh khí rất thành công" Hạo Minh nói. "Vậy được, ngươi đi rèn cho ta một thanh đao đi, nhớ một ngày sau phải đưa thanh đao tới cho ta kiểm tra, nếu ngươi rèn không đạt ta sẽ một cước đá ngươi ra khỏi chỗ này" Tên lão giã đang đi thì quay lại nhìn Hạo Minh mà nói.

"Chắc chắn sẽ không khiến tiền bối thất vọng" Hạo Minh thi lễ rồi sau đó đi tới chỗ rèn binh khí.

...............

Ở bên này, Trần Bá kiên sau khi dặn dò mọi người xong thì bắt đầu giảng giải kế hoạch t·ấn c·ông vào động nuôi Dẫn Hồn thảo, "Nghe kỹ đây, nhóm chúng ta có hai mươi người được chia thành bốn tổ, mỗi tổ năm người, trong đó ba tổ chia nhau ra t·ấn c·ông và đột nhập vào động nuôi Dẫn Hồn Thảo, nhóm còn lại vây ở bên ngoài nếu như có tên nào chạy ra ngoài thì lập tức g·iết đi"

"Rõ, thưa sư huynh"

Đám người sau khi nghe Trần Bá Kiên nói xong thì lập tức hành động, một nhóm lớn lập tức chia thành bốn tổ, ba tổ vào trong động còn tổ cuối cùng thì đứng ngoài. "Hahahaha hôm nay ta g·iết hết đám ma môn này cho thống khoái" một tên trong ba tổ vào động nói.

Sau đó khi đám người tiến vào hang động thì có phần hơi bất ngờ vì những chốt trạm canh gác nay chỉ còn cái phòng trống mà không có người, "Người đâu".

"Có thể là sau khi tên kia thoát ra đã làm cho bọn chúng biết rằng vị trị hang động này đã bại lộ và nó không còn an toàn nữa nên đã lấy đi tất cả hàng hóa để chạy trốn." Trần Bá Kiên nói.

"Lục soát khắp hang động"

"Rõ"

Đám người bắt chia ra từng tốp từng tốp nhỏ để vào kiểm tra từng phòng một, bất chợt từ trong bóng tối đâm ra một thanh kiếm lập tức g·iết đi một tên đệ tử của Chính Dương Tông. "Cẩn thận có mai phục từ trong bóng tối" Trần Bá Kiên la lên. Nhưng chưa kịp để cho bọn người của Chính Dương Tông hoàn hồn thì lập tức từ trong bóng tối phóng ra rất nhiều người mặc đồ đen.

"Hahahaha bọn chuột của Chính Dương Tông, hôm nay các ngươi phải bỏ mạng ở nơi này rồi" Một tên trong số những tên mặc đồ đen bước lên nói.

"Vậy thì chưa chắc" Trần Bá kiên lên tiếng, nói xong Trần Bá Kiên cầm kiếm xông lên chém g·iết cùng với những tên canh gác trong động.

"Xoẹt"

"Xoẹt"

"Xoẹt"

Từng đường kiếm vang lên là những cái mặc đồ đen người ngã xuống, Trần Bá Kiên thò tay vào túi trữ vật rồi rút ra vài tấm phù lục, hắn ném về phía đám người mặc đồ đen, "Hừ để ta" Nói rồi tên mặc đồ đen lúc đầu lên tiếng cầm đao vung lên.

"Hỏa Long trảm"

Theo đường đao của tên mặc áo đen đó, một con rồng lửa bay lên va vào những tấm phù mà Trần Bá Kiên rồi p·hát n·ổ. Khói bụi dâng lên kèm đất đá bay tứ phía khiến cho đám người của Chính Dương Tông chiến đấu vốn đã khó nay còn thêm trở ngại, thế nhưng đối với tên mặc đồ đen thì ngược lại, bọn chúng là những tên mà ngày nào cũng sống trong hang động nên việc chiến đấu trong không gian hẹp đối với bọn chúng là việc khá dễ dàng, trong hang đã tối mà đám người ma môn còn mặc thêm đồ đen thì đúng là gần như tàng hình.

Cứ thế mà đám người của Chính Dương Tông ngày càng bị g·iết nhiều hơn, bây giờ chỉ còn lại một số ít người là còn trụ lại được, trong đó có Trần Bá Kiên, vừa phải đánh với tên cầm đao kia vừa phải chú ý tới những người khác khiến cho Trần Bá Kiên ngày càng rơi vào thế yếu. Bỗng nhiên Trần Bá Kiên vung tay lên kiếm huy sái mà tới trước mặt của tên cầm đao.

"C·hết cho ta"

Một kiếm chém thẳng xuống đầu của tên cầm đao, Trần Bá Kiên tưởng thế là g·iết được tên cầm đao, nhưng không tên cầm đao mặc dù ngã nhưng hắn vẫn đỡ được một kiếm này của Trần Bá Kiên. "Sao có Thể" Trần Bá Kiên kinh ngạc nói.

"Bọn chuột nhắt các ngươi chỉ được như thế thôi sao" Gầm lên tên cầm đao tay đập xuống đất rồi nhảy phắt dậy. "Nếu như ngươi chỉ có thế thì ngươi c·hết được rồi" Nói xong tên cầm đao vung đao một phát cực mạnh tới chỗ của Trần Bá Kiên.

"Trần sư huynh cẩn thận"

Nhưng đã không kịp rồi, đao vung xuống chém đứt một tay của Trần Bá Kiên, "Phụt" Trần Bá Kiên lui ra đằng sau vài bước rồi sau đó từ trong miệng phun ra máu tươi.

"Chạy Đi....."

Nói xong hắn ngã xuống đất. "Hahahaha, t·ruy s·át bọn chúng cho ta" Tên cầm đao nói to.

Chương 28: Cái c·h·ế·t của Trần Bá Kiên