Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 45: Giao tranh kịch liệt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45: Giao tranh kịch liệt


Cung thủ thấy thế thì cũng có chút hoảng loạn nhưng rất rồi cũng ổn định xuống, hắn đưa tay ra sau rồi lấy ra ba mũi tên định bắn Hạo Minh, nhưng bất chợt Hạo Minh thi triển Mê Ảnh Bộ rồi biến mất trong khoảng không, trong lúc mọi người đang đưa mắt tìm kiếm xung quanh thì Hạo Minh bất chợt xuất hiện ở sau lưng tên cung thủ.

Thoắt một cái thanh kiếm đâm vào hư không, thân ảnh của Hạo Minh biến mất tại chỗ, "Hửm, sao có thể" một tên trong số hai tên cầm kiếm lúc nãy đánh với Hạo Minh la lên, hắn nào có ngờ Hạo Minh thế mà lại phản ứng nhanh đến thế, lúc này ánh mắt của hán tràn đầy sự ngạc nhiên cùng bất ngờ.

"Nếu như ta nói, ta nhìn ngươi thật chướng mắt nên muốn g·iết đi thì thế nào" Tên cầm kiếm đứng ở trước bụi rậm cười ha hả nói, đám người còn lại nghe thế cũng cười phá lên. "Các hạ làm vậy không khỏi quá bá đạo rồi" Hạo Minh mặt tối sầm xuống, hắn lúc này trong lòng đang giận dữ lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe vậy, Thanh Nguyệt nhìn qua hướng tên thanh niên đang đứng giữa đám người mặc đồ đen, "Đúng là Hắn, nhưng mà tại sao hắn lại bị sát thủ nhắm tới nhỉ" Thanh Nguyệt bắt đầu suy nghĩ "Chẳng lẽ là như vậy ......."

Lúc này hai tên vừa bị Hạo Minh đánh văng ra ngoài giờ đã định thần lại, bọn chúng vội vàng xông lên g·iết Hạo Minh. "C·hết thật, nếu chỉ có hai tên này thì ta đâu có chật vật như vậy, còn một tên dùng cung nữa đang yểm trợ cho hai tên này từ trong bóng tối, ta phải bắt được hắn trước thì may ra mới còn đường giải nguy".

"Hừ tiểu tử nhanh thúc thủ chịu trói, ta còn có thể cho ngươi được c·hết một cách thoải mái nhất" Tên cầm kiếm đứng trước bụi sau khi chế nhạo Hạo Minh xong thì quay sang hâm dọa Hạo Minh, "Buồn cười, nếu như các hạ đã bá đạo như vậy, thì còn phí lời để làm gì" Vừa dứt câu Hạo Minh cầm thương xông đến chỗ của tên cầm kiếm chế nhạo hắn lúc trước, một thương vung ra bổ thẳng xuống đỉnh đầu của hắn.

Chương 45: Giao tranh kịch liệt

Nghĩ rồi, Hạo Minh liền thực hiện hắn xoay người nhìn về phía mà mũi tên bay ra, rồi sau đó phóng người vọt tới chỗ đó, thấy Hạo Minh đang dùng hết tốc chạy tới tên cung thủ thì hai tên đang đánh với Hạo Minh không những không lo lắng mà bọn chúng còn nhếch miệng lên cười một cách chế giễu.

"C·hết là ngươi, không phải ta" Hạo Minh cũng chẳng chịu yếu thế, hắn cũng quát to lên rồi vu·ng t·hương lên đánh tới tên cầm đao.

Hắn đứng đó, rồi sau đó dùng ánh mắt quan sát tất cả mọi người, bề ngoài Hạo Minh vẫn giữ được bình tĩnh như thường nhưng sâu bên trong nội tậm của hắn lúc này lại cực kỳ nặng nề, bởi một kiếm vừa nãy mà Hạo Minh không né được thì kết cục bây giờ đã khác, hắn nghĩ cũng chưa dám nghĩ.

"Đại ca, cẩn thận"

"Nhanh lên, g·iết hắn" Tên cầm đao quát to về phía hai tên cầm kiếm, "Đúng, hắn có mạnh hơn thì cũng chẳng thể một địch bốn được" Nghĩ vậy tên cầm kiếm lao lên, tên còn lại thấy thế cũng lao theo. "Đã muốn c·hết nhanh đến như thế thì ta thành toàn cho các ngươi là được" Hạo MInh thấy vậy thì hét toáng lên rồi sau đó xoay xoay thanh trường thương phóng về phía tên cung thủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trường thương đập thẳng xuống nên đất còn tên cầm kiếm thì chẳng thấy đâu, "Được vậy thì ngươi c·hết đi cho ta" Từ sau lưng xuất hiện ra thân hiên thân ảnh của tên cầm kiếm chém tới phần lưng của Hạo Minh, thấy thế Hạo Minh lại xoay người lại trương thương như thiểm điện đâm ra một cách cực kỳ nhanh nhưng lại bị Tên cầm kiếm tránh được thế nhưng chưa đợi hắn đắc ý thì trương thương như một con rắn vậy uyển chuyển đổi hướng rồi sau đó chém tới cỗ của tên cầm kiếm.

Đó cũng chính là câu hỏi duy nhất còn sót lại ở trong đầu của Hạo Minh, hắn nghĩ nhưng lại nghĩ mãi cũng không thể hiểu là lý do tại vì sao. "Hình như ta và các hạ không có thù oán, vậy thì tại sao các hạ lại ám toán ta" Hạo Minh mang theo nỗi nghi hoặc đó mà đặt câu hỏi với nhóm người áo đen.

"Mê Ảnh Bộ"

"Keng"

"Keng"

"Chậc, tiểu tử phản ứng cũng thật đúng lúc, chậm một chút nữa là ta đã g·iết được ngươi rồi" Tên cầm kiếm đâm Hạo Minh từ trong bụi rậm bước ra vừa bước ra hắn vừa nói như thể có chút thích thú vậy. Từ trên không nhảy xuống chính giữa đám người là Hạo Minh.

...............

Thế nhưng lúc này Hạo Minh lại không thấy nên hắn vẫn cứ đâm đầu tới, vừa chạy vào bụi rậm, bất chợt từ phía đâm tới một thanh kiếm nhắm thẳng ngực của Hạo Minh mà lao tới, thấy thế trong lòng Hạo Minh sửng sốt nhưng vẫn ráng bình tĩnh.

"Không, không thể nào đại ca dù sao cũng luyện khí tầng bảy sao lại có thể bị g·iết dễ dàng đến, chẳng lẽ tên kia đưa chúng ta thông tin sai lệch" Một trong hai tên cầm kiếm ở đằng xa bỗng nghĩ ngợi, từ trong bụi rậm sột xoạt một tiếng rồi lao ra hai người, đó là tên cung thủ lúc đầu bắn á·m s·át Hạo Minh nhưng không thành còn một còn lại cầm đao chưa từng xuất hiện trước đó.

"C·hết cho ta" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ầm, ầm" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không ổn, nhị ca cứu ta....." Tên cung thủ chỉ kịp hét lên rồi đó bị một thương của Hạo Minh đâm xuyên qua tim, miệng mồm hắn thì hộc máu rồi c·hết ngay tại chỗ mà không kịp trăn trối gì thêm, "Không, tên khốn kiếp không lột da róc xương ngươi ta khó tiết được mối hận trong lòng ta" Thấy huynh đệ của mình c·hết thảm ngay trước mắt tên đại hán không cầm được cảm xúc hắn gào lên trong sự bất lực rồi sau đó hắn cầm thanh đao lên phóng tới chỗ của Hạo Minh.

"Ừm, ta đi qua đó xem thử vậy"

Trong khi Hạo Minh và nhóm người đang lời qua tiếng lại thì từ đằng xa đang chạy tới hai đạo thân ảnh, cả hai thân ảnh đều là nữ và đều mặc áo bào dành cho Vạn Hoa Cung, "Tỷ hình như ở đằng kia có tiếng đánh nhau, chúng ta qua đó xem sao" Khương Thanh Nhã quay đầu sang nói với Thanh Nguyệt.

Nói xong hai người tăng tốc chạy đến, và rồi hai thân ảnh dừng lại ở phía xa mà núp ở một gốc cây khá lớn, chỉ thò lấy hai cái đầu ra để quan sát trận chiến. "Ấy, đó không phải là cái tên lúc trước đánh bại thiên linh căn của Chính Dương Tông Triệu Phụng sao, muội nhớ tên là cái gì Hạo ấy nhỉ" Khương Thanh Nhã sau khi nhìn thấy thì hơi ngạc nhiên mà nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hạo Minh liên đục đón đở các đòn t·ấn c·ông của tên cầm kiếm, rồi sau hắn xoay người lại hai tay cầm trường thương đâm ra một phát thật mạnh làm cho tên kia trở tay không kịp mà bay rớt ra ngoài, nhưng chưa kịp vui mừng thì từ trong đám bụi cỏ lại bay ra ba mũi tên, Hạo Minh vội vàng tránh né được hai mũi tên còn cái kia thì hăn đưa thương lên đỡ.

Đầu của tên cầm kiếm lập tức bị trường thương của Hạo Minh chém ngang qua, hắn mồm thì há hốc còn mắt thì trừng to như thể vẫn chưa tin được mình đ·ã c·hết. Đầu rớt xuống đất, một dòng máu tươi đỏ rực từ cổ của tên cầm kiếm bắn mạnh lên trời, ngay lập tức cả chỗ chiến đấu đó đều tràn ngập mùi máu tươi, máu phun ra rồi rơi trên người của Hạo Minh làm cho Hạo Minh trở nên đáng sợ hơn bao giờ hết, bộ đạo bào mà Hạo Minh đang mặc ở trên người nay cũng nhem nhuốt máu tươi.

"Chẳng lẽ, lại giống lần trước, ta vung linh thạch mua nhiều dược liệu nên bọn chúng định chặn đường rồi g·iết người đoạt bảo" Rơi vào trầm ngâm suy nghĩ trong chốc lát nhưng Hạo Minh nhanh chóng bác bỏ ý nghĩ ấy đi bởi vì hắn là làm giao dịch với của hàng đan dược lớn nhất trong thành Vạn Đan Các vậy nên sẽ chẳng bao giờ có chuyện thông tin mua hàng của hắn bị lọt ra ngoài cả, nhưng nếu không phải vì g·iết đoạt bảo thì vì cái gì mà bọn chúng lại chặn đường để á·m s·át ta ?

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 45: Giao tranh kịch liệt