Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đạp Tiên Lộ
Unknown
Chương 54: Ngộ ra được uy thế
Tiếng hô của tên tráng hán vang lên, cả Hạo Minh và Hoài Hoa Đức đều xông lên vọt thẳng về phía đối phương, Hoài Hoa Đức tay cầm loan đao mà chém tới, đao mang theo tiếng gió rít mà lao tới vô cùng nhanh, nhắm hướng cổ của Hạo minh mà chém tới, Hạo Minh thấy thế cũng vô cùng bình tĩnh mà đưa trường thương lên để đón đỡ.
"Keng"
Nhưng bởi do sức của Hoài Hoa Đức quá mạnh nên dù đã đón đỡ được nhưng vẫn bị văng ra đằng sau, Hạo Minh b·ị đ·ánh cho văng lui về phía sau thì thân hình lảo đảo như sắp té ngã, "Mạnh quá, tên này lực lượng mạnh thật" Sắc mặt ngạc nhiên trong mắt lóa lên một tia nghiêm trọng, từ trước cho tới nay Hạo Minh đây là lần đầu tiên giao thủ với một kẻ mạnh đến vậy, tuy rằng Hạo Minh lúc này vẫn chưa tính là một tu sĩ mạnh hay cường giả gì thế nhưng hắn cũng chẳng phải là dân đầu đường xó chợ, các kẽ xảo hắn cũng đã được học rõ rằng thế nhưng Hoài Hoa Đức vẫn có thể đánh bay hắn, qua điều này có thể thấy được lực lượng của Hoài Hoa Đức là kinh khủng tới như thế nào.
"Tiếp thêm một đao của ta"
Hoài Hoa Đức vừa xông tới vừa hét to, thanh loan đao trong hắn không ngừng chuyển động, loan đao vung lên rồi giận bổ xuống Hạo Minh, thế nhưng rút kinh nghiệm từ trước lần này Hạo Minh không đón đỡ nữa mà là lách người qua một bên để né đi, loan đao chém hụt Hạo Minh và chém xuống võ đài.
"Rầm, rầm"
Nơi mà loan đao chém xuống sàn võ đài, lúc này cái sàn võ đài đã bị nứt ra một vết thụng thật lớn, bụi bốc lên nghi nghút, thấy vậy Hạo Minh cho rằng đây là thời cơ tốt để phản công Hoài Hoa Đức nên trường thương tay không ngừng chuyển động, đứng ở một chỗ Hạo Minh vung tay đâm ra một thương cực mạnh.
"Giao Long Xuất Hải"
Trường thương đâm ra mang theo uy thế của một con giao long như đang bay ra khỏi biển rộng, khí thế áp bách cộng với tiếng gió gào rít mà phóng tới chỗ của Hoài Hoa Đức, "Hừ, ta cứ tưởng ngươi chỉ biết múa thương một cách bình thường thôi chứ"
"Cự Lực Trảm"
Một đạo đao khí hùng hồn từ chỗ của Hoài Hoa Đức phóng ra hướng thẳng tới Hạo Minh, giờ phút này đứng ở phía xa trên khán đài đám người cũng có thể cảm nhận được một tia uy áp đến từ đao khí của Hoài Hoa Đức bức bách đến mọi người trên khán đài cũng phải chảy mồ hôi hột.
"Ầm, ầm"
Trường thương của Hạo Minh và đao khí của Hoài Hoa Đức va vào nhau tạo nên cực lớn t·iếng n·ổ, cứ tưởng như thế là xong nhưng bất chợt từ trong đám k·hói m·ù m·ịt một cây trường thương đâm tới mang theo kinh khủng lực xoay tròn mà hướng tới Hoài Hoa Đức, "Không ổn" Thấy trường thương phóng tới Hoài Hoa Đức không kịp trở tay để đỡ nên hắn chỉ đành nhảy lui về sau để tránh né đòn công kích từ Hạo Minh.
Thế nhưng Hạo Minh nào có thể bỏ lỡ cơ hội tốt đến vậy, Hắn thi triển Mê Ảnh Bộ nhanh chóng đuổi sát theo, tay cầm thương cứ như thế mà lao tới, trường thương như rắn biến ảo khôn lường tiến tới chuyển từ đâm sang đánh hoặc quét ngang hay quét dọc làm cho Hoài Hoa Đức phải luốn cuốn tay chân để chống đỡ.
"Khá lắm, lại còn có kẻ ở cùng cảnh giới mà đánh ngang ngửa được với ta"
Hoài Hoa Đức tuy lúc đầu có chút luốn cuống tay chân nhưng hắn rất nhanh đã bình tĩnh xuống, loan đao liên tục đánh tới để ngăn trở trường thương của Hạo Minh, vung tay mạnh Hoài Hoa Đức dứt khoắc đánh một đòn thật mạnh để đẩy lui Hạo Minh ra ngoài.
"Tứ Linh Đao Pháp, Long Môn Đao"
Hoài Hoa Đức xoay người hét lớn rồi sau đó cầm loan đao trong tay mà chém tới, đao mang theo một cỗ uy thế hùng hồn làm kinh động lòng người thanh loan đao cũng mang theo bàng bạc linh lực mà đánh tới.
"Keng"
Một tiếng v·a c·hạm binh khí thật lớn vang lên, lúc này mọi người chỉ thấy thân ảnh của Hạo Minh bay rớt ra ngoài giống như một cái bao cát mà đụng vào cây cột của võ đài rồi rớt xuống sàn của võ đài, Hạo Minh trong mồm lập tức phun ra một ngụm máu tươi, tay hắn giờ đây tê rần lên vì lực tác động quá mạnh, n·ộ·i· ·t·ạ·n·g trong cơ thể của hắn thì vẫn chấn động sau cú v·a c·hạm đó.
"Hừ, đánh với ta ngươi không có phần thắng đâu"
Hoài Hoa Đức lảm bẩm trong miệng một câu xong thì cũng không nhiều lời nữa hắn lập tức ngiêng người phóng tới chỗ của Hạo Minh, thấy vậy Hạo Minh chỉ đành cố mà kìm nén cơn đau dữ dội trong cơ thể của hắn mà đứng lên để đánh tiếp, chưa kịp đợi Hạo Minh ổn định thân hình xong thì loan đao của Hoài Hoa Đức lại vung tới trước người của Hạo Minh.
Hạo Minh nhanh trí cuối người rồi lách qua thân thể của Hoài Hoa Đức mà thoát ra khỏi góc đài, thoát ra xông Hạo Minh xoay người rồi vu·ng t·hường theo một đường cong đánh tới bụng của Hoài Hoa Đức.
"Hồi Mã Thương"
Trường thương đánh tới nhưng lại bị Hoài Hoa Đức nhẹ nhàng hóa giải mà không chút nguy hiểm nào, thấy thế Hạo Minh cũng chỉ đành lui về sau, mặc dù lúc trước đã từng phân tích đi phân tích lại các trận đấu của Hoài Hoa Đức nhưng khi đối mặt trực tiếp Hạo Minh mới thấy việc này chẳng hề đơn giản như trên phân tích của bản thân, đúng là lý thuyết và thực hành thì luôn khác nhau.
Cũng may là nhờ có công pháp thể tu Cửu Chuyển Kim Thân Quyết cho nên Hạo Minh vẫn còn có thể chống đỡ được sau mấy đờn như trời giáng đấy của Hoài Hoa Đức chứ nếu như đổi lại là một người khác thì người đó đã sớm bị lực xung kích chấn cho hộc máu tới c·hết rồi, cho đến bây giờ Hạo Minh vẫn còn đang đau nhói ở phần bụng mà chưa vơi giảm đi chút ít nào.
Bỗng nhiên lúc này Hạo Minh như hiểu ra được thứ gì đó, "Lúc nãy khi loan đao chém tới nó không những mang theo một cỗ lực lượng mạnh đến kinh người mà còn mang lại cho ta một cảm giác sợ hãi và r·úng đ·ộng, nó rốt cuộc là cái gì" Hạo Minh vẫn đứng đấy mà suy nghĩ, bởi lẽ hắn vẫn còn đang tò mò là thứ gì đã mang lại cho hắn cảm giác sợ hãi đến thế, thế nhưng dù sao bây giờ vẫn còn đang là giờ thi đấu vậy nên Hoài Hoa Đức loan đao không ngừng chém tới dường như là không muốn cho Hạo Minh bất kỳ một thời gian nào để thở dốc.
"Hahahaha, chẳng lẽ ngươi chỉ biết tránh né thôi sao"
Vừa nói Hoài Hoa Đức vừa cười chế giễu Hạo Minh, Hắn xoay người rối cuối đầu xuống đá một cước lên trường thương của Hạo Minh, khiến cho Hạo Minh lại phải lảo đảo lui về sau gần cả chục bước, do liên tục phải chịu các đòn t·ấn c·ông mãnh liệt đến vậy nên mồm của Hạo Minh không ngừng rỉ máu.
Lúc này đừng nói mồm rỉ máu, tới cả mũi cũng đã bắt đầu chảy máu, tay của Hạo Minh thì đỏ hết lên vì nhiều lần phải chịu lực xung kích quá mạnh.
"Tứ Linh Đao Pháp, kỳ Lân Trảm"
Lúc này Loan đao trong tay của Hoài Hoa Đức không ngừng múa may rồi sau đó là chém liên hồi về phía Hạo Minh, đao thế cuồng cuộn tạo nên bầu uy thế tràn ngập khán đài loan đao hùng dụng chém tới từng phát từng phát cực kỳ dứt khoát, giờ đây Hạo Minh chỉ còn biết xoay thương mà phòng thủ chứ không thể làm gì khác, bởi uy thế lúc này mà Hoài Hoa Đức phát ra đã quá lớn.
Hạo Minh vừa dùng thương để đón đỡ các đòn t·ấn c·ông như vũ bão vừa suy nghĩ ở trong đầu, "Phải nếu như mỗi lần ta vu·ng t·hương mà đều có uy thế cuồng mãnh như cái cách mà hắn vung đao vậy thì Tới lúc đó mỗi một chiêu thức mà ta vung ra đều chính là sát chiêu, sao còn phải cần tới võ kỹ vốn võ kỹ được thi triển ra chính là để có được uy thế mà" Hạo Minh chợt thông hiểu ra.
Đúng thứ mà hắn cảm giác thấy thiếu không phải thứ gì cao siêu mà nó là uy thế, võ kỹ được tạo ra vốn chính là để bộc phát ra uy thế để chấn nh·iếp đối thủ rồi từ đó mới chiếm thượng phong rồi đánh thắng đối thủ, sở dĩ thương pháp đại sư khác biệt với thương pháp nhập môn là vì đối với những đại sư cấp bậc thì cho dù có là vu·ng t·hương một cách bình thường cũng là chân chính sát chiêu, nhưng nếu như không cần tới võ kỹ mà vẫn có thể bộc phát ra uy thế thì tới lúc đó Hạo Minh sẽ bước vào cấp bậc thương pháp đại sư rồi.
Nghĩ thế Hạo Minh trong lòng vui mừng tột độ, "rốt cuộc sau bao nhiêu ngày ta cuối cùng cũng đã tìm ra thiếu mà bản thân thiếu sót" Hạo Minh nghĩ ở trong đầu, thế nhưng mặc dù đã suy nghĩ ra nhưng chuyện đó cũng chẳng phải một sớm một chiều là có thể làm được nhất là trong khi thi đấu ác liệt như thế này.