0
Sau khi đã chiêu đãi các ký giả xong, thì lúc này trong phòng họp chỉ còn có Anh Phong, Tim Cook và Al Gore. Mỹ Tiên, Tố Uyên và những người khác biết ý nên đã rời đi.
“Thật sự tôi phải nói. Ký xong hiệp nghị này tôi cảm thấy… nhẹ cả đầu.” Tim Cook cười biểu đạt thiện ý.
Quả thật là gần đây, xPhone trên thị trường thế giới làm mưa làm gió, khiến cho các hãng sản xuất điện thoại điêu đứng. Còn có thiết bị VR của công ty Dragon nữa… Nếu Tim Cook không tìm kiếm được đường ra cho Apple, thì rất có thể không được bao lâu, Apple sẽ gục ngã.
“Cũng hiếm có cơ hội đến Việt Nam. Các ông có dự định gì không? Ở đất nước chúng tôi, có rất nhiều danh lam thắng cảnh, con người cũng đặc biệt hiền hoà nữa.” Anh Phong mở lời.
“Đúng vậy, tôi cũng đã nghe nhiều về sự thân thiện của các cậu. Hôm nay đến đây, mới thật sự mở rộng tầm mắt.” Ở một bên, Al Gore nói:
“Phong, hôm nay đến đây, tôi không chỉ đại diện cho Apple, mà còn đại biểu cho chính phủ nước Mỹ. Chúng tôi biết thời đại của thế giới thực tế ảo đã đến. Metaverse là không thể tránh khỏi. Vì vậy, chúng tôi muốn công ty Dragon trở thành đối tác chiến lược của q·uân đ·ội và nhà nước Mỹ, chuyên cung cấp các thiết bị VR. Đổi lại, chúng tôi sẵn sàng tạo điều kiện cho các doanh nghiệp Việt Nam nhậu khẩu hàng hoá với thuế thấp, hoặc thuế bằng 0 vào thị trường nước Mỹ. Ngoài ra, cá nhân anh, Anh Phong, sẽ được nước chúng tôi mãi tôn sùng là khách quý, chịu đến sự bảo hộ của nước Mỹ và đại sứ quán Mỹ. Mong anh có thể suy nghĩ.”
“Chính phủ Mỹ đúng là thật ra sức!” Anh Phong thầm nghĩ, rồi nói:
“Việc cung cấp thiết bị VR, cũng không phải là không được. Nhưng các ông biết đấy, công ty Dragon hiện tại cũng chịu rất nhiều sức ép từ các quốc gia trên thế giới. Nếu mở ra tiền lệ cho nước Mỹ, rất có thể dẫn đến các nước khác cảm thấy bất mãn, rồi đưa ra các chính sách làm khó đất nước của tôi. Việc này nên đợi khi sản lượng của thiết bị VR tăng lên. Lúc đó, chắc chắn tôi sẽ ưu tiên cung cấp cho chính phủ Mỹ.”
“Thật sự, phía Mỹ chúng tôi vô cùng quan tâm đến việc hợp tác lần này. Mong anh có thể chỉ cho tôi một con đường sáng! Còn về vấn đề các nước khác, bộ ngoại giao Mỹ sẽ giúp chính phủ Việt Nam giải quyết!” Al Gore kiên quyết nói.
Anh Phong suy nghĩ một lát. Dù sao hắn cần nhất là kiếm điểm tín ngưỡng, còn của người mình hay của người Tây cũng không quan trọng. Hơn nữa hắn cũng muốn trên phương diện ngoại giao, đất nước mình sẽ nhận được nhiều ưu ái từ phía Mỹ, nên cuối cùng gật đầu nói:
“Vậy được. Trước hết tôi sẽ cung cấp cho phía Mỹ các ông 5000 bộ VR. Sau khi sản lượng tăng lên, sẽ là 10,000, sau đó là 20,000, 30,000… cứ thế suy ra.”
“Điều này… là thật! Vậy xin cảm ơn cậu!” Al Gore nghe vậy, vui mừng nói.
“Tuy nhiên tôi có một yêu cầu nhỏ.” Anh Phong bổ sung.
“Mời cậu nói.”
“Kể từ bây giờ, bất kỳ sản phẩm gì của công ty Dragon, đều phải được nhập khẩu sang Mỹ và không chịu bất kỳ thuế suất hay chính sách gì. Nói cách khác, chúng tôi có thể tự do buôn bán bất kỳ mặt hàng gì ở thị trường Bắc Âu, bao gồm nước Mỹ và Canada.”
“Được! Thay mặt chính phủ Mỹ, tôi đồng ý với điều kiện của cậu.” Al Gore gật đầu, rồi nói thêm:
“Ngoài ra, những lời tôi đã hứa hẹn vẫn sẽ có hiệu lực. Phía chính phủ Mỹ sẽ đưa ra các chính sách thúc đẩy quan hệ hợp tác song phương về mặt kinh tế giữa Mỹ và Việt Nam. Thuế suất nhập khẩu đánh vào hàng hoá của Việt Nam sẽ được giảm đi. Đây là điều tôi có thể hứa.”
“Được. Vậy hợp tác vui vẻ!” Anh Phong đưa tay ra.
“Hợp tác vui vẻ!” Al Gore cũng đưa tay ra bắt tay Anh Phong.
Sau đó, 3 người cười lên đầy vui sướng.
“Chúng tôi dự định sẽ đi vịnh Hạ Long, thuê một chiếc du thuyền chơi một ngày. Cậu có muốn tham dự không?” Tim Cook nhiệt tình hỏi.
“Thuê du thuyền? Đúng là một ý tưởng không tồi!“ Anh Phong mắt sáng lên. Công ty hắn từ khi thành lập cũng vẫn chưa tổ chức hoạt động tập thể gì đặc sắc, xem ra có thể học theo 2 người này, thuê thuyền đi chơi vịnh Hạ Long.
Từ chối khéo thịnh tình của Tim Cook và Al Gore, Anh Phong chào tạm biệt 2 người.
Rồi hắn vào phòng thí nghiệm, bắt tay vào hoàn thiện nốt Battlefield. Bây giờ có thêm q·uân đ·ội Mỹ đặt hàng thiết bị VR, việc cần kíp nhất lúc này là làm cho xong game Battlefield. Lúc đó q·uân đ·ội mới có thể gọi là chính thức lên chiến trường.
Một buổi chiều này, Mỹ Tiên đi vào phòng Anh Phong, thông báo:
"Chủ tịch. Việc thu mua nhà máy nước đóng hộp đã hoàn tất. Nguyên liệu cũng đã ký hợp đồng với nhà cung cấp và mua sắm đủ như anh yêu cầu. Theo anh, bao giờ nhà máy có thể bắt đầu sản xuất nước đóng hộp mới? Các công nhân hiện giờ đều hết sức bất an. Họ sợ bị giảm biên chế..."
"Việc này vẫn cần tôi đi một chuyến, lắp ráp một số thiết bị. Như vậy đi, bây giờ cô sắp xếp một chút, đi cùng với tôi đến nhà máy. Ngoài ra cô hãy gọi một cú điện thoại, triệu tập toàn bộ các công nhân đến sảnh, tôi có đôi lời muốn nói." Anh Phong trả lời.
Thế rồi Anh Phong đi vào phòng thí nghiệm, sắp xếp một số cánh tay robot, và một số máy móc tinh chế đồ uống mà hắn nghiên cứu được, mang xuống tầng hầm để xe tải chở đi đến nhà máy.
Sau đó, Anh Phong cùng Mỹ Tiên lái chiếc Mercedes G63 đến nhà máy, đi sau là 2 chiếc Vinfast Lux SA của Vũ và Chuột.
Đến nơi, thì toàn bộ công nhân cũng đã tụ tập đầy đủ ở sảnh. Anh Phong tiến lên đài, điểu chỉnh mic một chút, rồi cất cao giọng nói:
"Xin chào toàn thể anh em công nhân. Thay mặt chủ đầu tư, tôi xin có ít lời phát biểu."
Anh Phong ngừng lại một chút cho sảnh yên tĩnh lại, rồi nói:
"Chắc anh em đang có nhiều suy nghĩ liên quan đến việc nhà máy bị chúng tôi mua lại, rồi chuyển đổi dây chuyền sản xuất. Hôm nay tôi đến đây muốn nói rằng: xin các anh em đừng lo, chúng tôi là công ty Dragon, có rất nhiều vốn đầu tư, không lo nhà máy phá sản… Chúng tôi cũng đã nghiên cứu ra một loại đồ uống mới, rất thích hợp tung ra thị trường. Tin tưởng rằng không bao lâu, nhà máy của chúng ta sẽ lợi nhuận, tháng ngày anh em trải qua ở đây cũng ngày một tốt hơn."
Mọi người nghe vậy, không vỗ tay mà còn xì xào bàn tán. Cuối cùng một người trung niên có gương mặt khắc khổ, đứng ở hàng đầu tiên đứng lên, cầm mic và nói:
"Xin chào anh, chủ đầu tư. Tôi là Bắc, đại diện cho công đoàn và cũng là xưởng trưởng ở đây. Hôm nay chúng tôi mới được biết các anh chuẩn bị sản xuất một loại đồ uống mới. Xin cho tôi hỏi, tiền cảnh của đồ uống đó như thế nào? Các anh đã làm qua nghiên cứu hành vi người tiêu dùng, hay cho nhiều người uống thử hay chưa? Liệu đồ uống đó có thể sánh ngang bằng Cocacola, Pepsi hay các loại đồ uống ngoại nhập đang làm mưa làm gió trên thị trường được không?"
Anh Phong thấy người trung niên tỏ ra hoài nghi mình, phần lớn xuất phát từ tâm lý lo lắng, nên cũng không phật ý, đoạn nói:
"Về vấn đề chất lượng đồ uống mọi người có thể yên tâm. Chúng tôi đã làm rất nhiều loại nghiên cứu, đều cho kết quả khả quan. Đồ uống mới của chúng ta không chỉ hơn hẳn Cocacola, hay Pepsi, mà còn có nhiều công dụng thần kỳ khác. Cụ thể thế nào tôi không tiện nói rõ. Khi sản xuất ra, mọi người ở đây đều có thể thử, tin rằng đều sẽ hài lòng."