Đế Quốc Khoa Học Kỹ Thuật
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 42: Trung tướng
"Ca sĩ Mia? Cô ấy là ca sĩ hạng A, bản thân lại xinh đẹp, hát hay, nên có rất nhiều fan hâm mộ đấy. Quả là một nhân tuyển tốt. Chỉ có điều Mia rất hiếm khi nhận quảng cáo cho các nhãn hàng. Anh có thể mời cô ấy làm đại diện cho Alive?" Mỹ Tiên ngạc nhiên hỏi.
"Sự tình làm xong!" Anh Phong thông báo với Mỹ Tiên.
"Giờ chúng ta đi đâu vậy, đại tá?"
Ra khỏi máy bay, Anh Phong chỉ cảm thấy... rất sảng khoái. Một luồng không khí thanh mát tràn vào lồng ngực. Vị mặn của biển cả tràn đầy trong khoang mũi và miệng hắn.
Rất nhanh có tin nhắn của Mia trả lời. Nàng ta đồng ý. Về cát xê cũng như sắp xếp thời gian, địa điểm quay chụp quảng cáo, đại diện của nàng ta sẽ liên hệ với công ty Dragon trong thời gian sớm nhất.
"Rõ rồi, đại tá." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Không thử thì làm sao biết được." Nói rồi, Anh Phong gửi đi một tin nhắn cho Mia, nội dung đại để là mới Mia làm người đại diện. Hắn viết rất tuỳ ý, như một chuyện nhỏ nhặt được chia sẻ giữa hai người bạn vậy.
Thế rồi, như không kịp chờ đợi, người trung niên vội vàng kéo Anh Phong sang một bên, liên tục đặt câu hỏi về xAI. Sau đó còn gọi điện cho đồng nghiệp, khiến họ đồng thời lại đây, có câu hỏi gì thì cùng đưa tới.
"Thật là chỉ có vậy?"
Rất nhanh thì Anh Phong cũng được toại nguyện. Chỉ thấy trên một hòn đảo, hiện ra đường băng của sân bay. Trên sân bay còn đang đậu tầm 10, 20 chiếc chiến đấu cơ, cùng một đám người đang đứng vây quanh chỗ đậu máy bay trực thăng, xem ra là chờ ở đây để đón Anh Phong và đại tá Dũng.
"Xin chào anh, đại tá Dũng. Chào cậu, Anh Phong. Chúng tôi chào đón 2 người đến với căn cứ quân sự quần đào Trường Sa, TS-1."
Mọi người tiến vào căn cứ. Lúc này, một trung niên đeo kính đi đến, nói với trung tướng Lê Nam:
"Ok. Vậy được rồi!" Mỹ Tiên nghe vậy, lại vui vẻ lên. Nàng tung tăng bước đi như cô gái nhỏ.
"Chúng tôi đơn giản chỉ là bạn. À mà là thầy trò mới đúng. Tôi có luyện golf cho Mia một buổi."
Đi đầu đoàn người ra đón hắn là một vị trung niên, tướng mạo quắc thước, trên người mặc quân phục, trông vô cùng khí khái. Khi thấy Anh Phong và đại tá Dũng, người này liền giơ tay lên chào:
"Hai người... không phải có ẩn tình gì chứ? Sao một người nổi tiếng như Mia lại dễ dàng nhận lời anh vậy?" Mỹ Tiên chất vấn. Không hiểu sao, nàng có chút... bực bội.
"Dạ vâng, bác Nam. Cháu nghe nói cấp bậc Trung tướng là cấp cao nhất trong quân ngũ, không ngờ hôm nay cháu lại có vinh hạnh được gặp bác!" Anh Phong hâm mộ nói.
"Khách VIP sao? Đã đến đủ rồi." Ông Lê Nam cười nói.
"Ồ, có gì đâu. Bác phải vinh hạnh khi gặp cháu mới phải. Nghiên cứu của cháu đã mang lại cống hiến cho nước nhà, cháu biết không?"
"Đương nhiên là thật." (đọc tại Qidian-VP.com)
Lên xe xong, Anh Phong hỏi:
"Cháu cứ gọi ta là bác là được." Trung tướng Lê Nam mỉm cười, hoà ái nói.
"Tất nhiên là có. Có điều đây cũng là tuyệt mật. Cậu đừng tiết lộ ra ngoài là được."
"Ặc. Là hôm nay hả đại tá?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Chiếc trực thăng hạ thấp độ cao, rồi dần dần đáp xuống đất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 42: Trung tướng
"Báo cáo. Đ·ạ·n đạo đã thành công lắp đặt xong. Hiện tại chỉ cần chờ khách VIP đến là có thể tiến hành phóng thử!"
"Ở Trường Sa chúng ta có căn cứ quân sự?" Anh Phong ngạc nhiên hỏi.
"Lên xe đi." Đại tá Dũng vẫy tay về phía Anh Phong.
Cuối cùng đến Lotte, xuống ô tô, nàng mới bật thốt lên:
Mấy ngày sau. Công việt phát triển game Battlefield cũng hoàn tất. Vì mang trong mình A1, công cụ siêu hack, nên Anh Phong không cần phải sửa bug hay chạy thử Closed Beta, Open Beta gì cả. Game đã rất hoàn thiện, chỉ cần lắp đặt vào server là có thể tiến hành chơi được ngay.
Điều này khiến Anh Phong không khỏi cười khổ. Những nhà khoa học này cũng quá... yêu nghề rồi. Si mê nghiên cứu khoa học khó có thể tưởng tượng.
"Phong. Đây là ông Lê Nam, chức vụ hiện tại là Trung tướng Lục quân, người chịu trách nhiệm chính của căn cứ quân sự, và cũng là người chỉ huy chính trong lần thử nghiệm đ·ạ·n đạo lần này."
Là một nhà nghiên cứu nhiều công trình khoa học lâu năm, trong đó có trí tuệ nhân tạo, hơn ai hết, ông ấy có thể hiểu rõ sự kỳ diệu trong thiết kế của Anh Phong đối với xAI. Nên lúc này khi gặp Anh Phong, liền hoá thân biến thành một fan cuồng, chỉ thiếu lấy giấy bút ra xin chữ ký thần tượng.
Bầu trời đã bắt đầu chuyển màu, từ thứ ánh sáng đỏ của bình minh sang ánh sáng vàng của một buổi chiều tà. Trên mặt biển xanh thẳm xuất hiện một quần đảo, kích thước khá đồ sộ. Đó chính là quần đảo Trường Sa của nước ta.
"Trời. Cậu đúng là quên thật à? Thôi, mau sắp xếp công việc đi, máy bay của chúng ta đang chờ rồi đó!"
"Vậy...vị này không phải là...?" Người đàn ông đeo kính ngạc nhiên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đang cấu hình server thì Anh Phong nhận được điện thoại của đại tá Dũng:
Thế rồi, chiếc Land Cruiser lao thẳng ra sân bay Nội Bài. Tất cả thủ tục đều được giản lược, Anh Phong cùng đại tá Dũng ngồi trên một chiếc trực thăng quân dụng, cất cánh rời đi Hà Nội.
3 tiếng sau.
Lúc này đại tá Dũng cũng giơ tay chào theo kiểu q·uân đ·ội, rồi giới thiệu:
Anh Phong vội vàng cúp máy, rồi đi xuống sảnh. Đỗ trước sảnh lúc này là một chiếc Land Cruiser biển đỏ.
"Chào Trung tướng. Rất vui khi được gặp ông..."
"Dạ. Bác quá khen..."
Anh Phong lần đầu được đi trực thăng, nhưng lại không thấy thoải mái cho lắm. Tiếng động cơ cánh quạt rất ồn, trực thăng lại bay rất nhanh, nên hay gặp gió to, khiến thân máy bay không ngừng rung lắc. Hắn chỉ ước mau chóng đến nơi, để kết thúc nỗi khổ.
Sau đó, trên suốt quãng đường về, không gian giữa hai người đặc biệt trở nên yên tĩnh. Mỹ Tiên có vẻ không quá cao hứng. Nàng tựa đầu vào cửa sổ, đăm chiêu như đang suy nghĩ gì đó.
"Chúng ta ra sân bay, sau đó bay trực thăng đến căn cứ quân sự tại Trường Sa. Đ·ạ·n đạo đang được lắp đặt tại đó."
"Trời ơi! Cậu là Anh Phong sao? Quả thật là... quá trẻ tuổi! Quá tài giỏi rồi! Sao cậu lại có thể có được nhiều suy nghĩ kỳ diệu đến vậy. Cậu biết không, chúng tôi phải nghiên cứu tài liệu cậu đưa ra suốt một tháng, mới sơ bộ nắm giữ các thuật toán để tạo nên trí tuệ nhân tạo như xAI. Thật khó có thể tin người Việt chúng ta lại nắm giữ kỹ thuật cao siêu đến vậy!" Người trung niên nói năng lộn xộn, lòng đầy cảm thán.
Anh Phong rất hài lòng, gửi lại cho Mia một cái mặt cười.
"Đúng là... phụ nữ. Thật khó hiểu." Anh Phong gãi đầu gãi tai.
"Không, tính bác rất thẳng thắn. Những lời bác nói đều là thật, công nghệ AI của cháu đã giúp cho nghiên cứu của nước ta đạt được bước tiến thần tốc, bỏ qua 10, 20 năm khổ lao. Mà thôi, không khách sáo nữa, chúng ta vào căn cứ đi. Có rất nhiều người muốn gặp cháu đấy."
"Đúng vậy. Đây chính là Anh Phong, người đã sáng tạo ra trí tuệ nhân tạo xAI, cũng là chủ tịch tập đoàn Dragon." Ông Lê Nam giới thiệu.
"Được rồi, chuyện nhỏ. Tôi cũng có thể dạy cô đánh golf nữa mà. Trình độ tôi cũng khá lắm." Anh Phong không coi việc này là việc gì to tát, liền đồng ý.
"Phong à. Cậu xuống sảnh đi. Tôi đang chờ ở ngoài rồi. Đừng nói là cậu quên hôm nay có hẹn với tôi đấy." Đại tá Dũng nửa đùa nửa thật nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.