Đế Quốc Khoa Học Kỹ Thuật
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 44: Thể d·ụ·c
“Thằng Hoàng đâu rồi, ra đầu ngõ mua cho bố và các chú thùng bia!”
“Cái thằng này! Lại chạy đâu rồi! Nghịch c·h·ế·t đi được! Ô, cái thùng gì ở góc nhà đây???”
“Cũng không hiểu tại sao nữa, tớ cảm giác thấy rất kỳ lạ, như có một nguồn sức lực mãi không dùng hết!“ Vinh lắc đầu nói.
Thế nhưng một người đồng nghiệp khi nhìn thấy chai nước, lại nhăn mày nói:
Chương 44: Thể d·ụ·c
Hắn cứ cho là chạy sẽ khó khăn lắm. Không ngờ lần này, không hiểu sao mà hắn lại… không hề thấy mệt!
Vinh lúc này cảm thấy vô cùng sung sướng. Chưa bao giờ trong đời hắn lại hưởng thụ vận động cực hạn đến vậy. Trong cơ thể hắn như có một nguồn năng lượng đang phun trào, mãi mà không hết.
Một luồng thanh lương ngập tràn trong miệng Vinh, khiến hắn không khỏi mê say. Vinh cũng không nhận ra, các tế bào trong cơ thể hắn cũng bắt đầu thay đổi, như cây cối sắp c·hết lâu ngày gặp mưa rào, không ngừng nổi lên sinh khí bừng bừng.
Vèo một cái. Vinh đã chạy đến vạch đích.
“Nếu nó là vạn năng, thì khác gì thuốc tiên. Thôi thôi, có được công năng thần kỳ giúp bổ sung thể lực tức thời như vậy cũng đủ rồi… Lát vẫn đi mua chứ hả?”
“Ực ực! Ôi! Cái vị này… ngon quá! Thật là sướng!” Hoàng béo vui sướng hét lên.
Nhưng trò chuyện không thôi thì có vẻ không được hiếu khách cho lắm. Bố Hoàng nghĩ vậy bèn gọi to:
“Ôi trời! Uống ít thôi! Để phần cho tớ với chứ!” Ở một bên, Vinh đau khổ nói.
“Vinh! Hoàng! Cả lớp đã đứng vào hàng, sao hai em vẫn còn nói chuyện to nhỏ!” Thầy thể d·ụ·c hét một tiếng, giọng vô cùng hung dữ.
“Cậu có thấy mệt không? Tớ thấy đau bắp đùi lắm?”
Hắn còn muốn chạy thêm vòng thứ hai, thứ ba nữa. Nhưng thấy cả lớp đã bắt đầu chạy, nên đành thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Alive? Tên nghe thật kỳ quái? Đây là một loại nước mới à?” Hoàng béo cầm chai nước lên, quan sát một chút.
“Á! Sao lại cướp của người khác. Hoàng béo c·h·ế·t tiệt, mau trả lại đây!” Vốn cơ thể nhỏ yếu, Vinh đâu phải là đối thủ của Hoàng béo, rất nhanh thì chai nước đã rơi vào trong tay địch.
“Vinh, hôm nay sao giỏi vậy, chạy như bị ma đuổi!” Ở một bên, Hoàng béo cười khà khà trêu chọc.
Âm thầm kêu khổ, Vinh vội vàng đứng vào hàng. Nhưng thầy thể d·ụ·c rất tức giận, hậu quả rất nghiêm trọng.
“Thật là thần! Chai nước này giúp chúng ta như bật hack luôn! Vinh, cậu mua nước này ở đâu vậy, lát tớ cũng đi mua vài chai, không, mua cả một thùng đi!”
Thế rồi, bố Hoàng vô cùng nhiệt tình phân phát đồ uống cho mấy bạn đồng nghiệp.
Hoàng béo mừng khấp khởi cưỡi xe đạp về nhà, trên ghi đông còn chở theo thùng nước tăng lực.
“Hôm nay cả lớp chạy 100 mét. Em hãy làm gương, chạy đầu tiên đi. Nếu em có thể đạt thành tích trung bình của cả lớp. Tôi sẽ tha cho em. Còn không thì về viết bản kiểm điểm xin chữ ký gia đình.”
Đến tận đây thì hai người đều chắc chắn rằng đây là tác dụng của chai nước Alive. Hoàng béo lúc này vui mừng nói:
Nhất thời, một dòng nước sảng khoái tràn vào tim phổi, xua đi mọi mệt nhọc.
“Đương nhiên rồi. Giờ cái nước này mới ra, còn nhiều người chưa để ý đến. Nhưng công dụng thần kỳ như vậy, tin tưởng không bao lâu sẽ trở nên rất hot. Không trữ hàng bây giờ thì đợi đến khi nào.” Hoàng béo gật đầu trả lời.
“Vinh, cậu uống cái gì mà trông ngon vậy?” Ở một bên, Hoàng béo liếm môi, hỏi.
Vinh nghe vậy không ngừng thầm kêu khổ. Ra đề bài như vậy khác gì đánh đố hắn. Bình thường biểu hiện của hắn như thế nào, chính hắn rõ ràng nhất. Chạy 100 mét cái gì? Chạy 50 mét không thở hồng hộc đã phải cảm ơn trời phật.
Sau đó, mỗi người riêng đường mình về nhà.
“Nước gì đây? Không phải là bia đấy chứ? May quá, buồn ngủ gặp chiếu manh… Mấy chú, cầm mấy chai uống thử này!”
“Được, vậy chờ một lát.” Vinh gật đầu.
Hoàng béo hiện tại đang vi vu nhà hàng xóm, đâu có ở nhà, nên đương nhiên không có ai trả lời.
Sau đó, công hiệu của nước tăng lực Alive dần dần rút đi. Cho tới 4 rưỡi chiều, cơ bắp của Vinh bắt đầu mỏi mệt. Hắn không khỏi than phiền với Hoàng béo:
Lúc này Vinh mới chợt nhận ra, thầy giáo đã đến, mọi người cũng đang nghiêm túc đứng im. Chỉ có mình hắn và Hoàng béo là còn không ngừng tranh nhau chai nước.
Một lúc sau, bố Hoàng béo dẫn 2 đồng nghiệp về nhà. Hôm nay bố Hoàng vừa lên chức, nên muốn mời đồng nghiệp về ăn mừng một phen. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hay là thử một phát. Lát nữa tớ lên chạy, nếu thành tích cũng không sai, thì chính là do nó rồi!”
“Thưa thầy, bạn Vinh chạy mất… 13, 13,5 giây ạ.” Trưởng lớp không khỏi lắp bắt nói với thầy giáo.
“Thôi được rồi, Vinh, em đi xuống đi. Lần sau không được mất trật tự nữa!” Cảm thấy hơi… quê quê, thầy giáo đành tha cho Vinh lần này.
Hoàng béo vốn nổi tiếng tham ăn. Không gì có thể qua mặt được cái mũi thính của hắn. Vừa rồi khi Vinh mở nắp chai nước ra, vô tình có một chút hương thảo mộc lan toả ra, khiến mũi hắn không khỏi nhảy lên vài cái.
Một lúc sau, Hoàng lên chạy. Thành tích cũng đi ra. 13 giây, hoàn toàn gây bất ngờ! (đọc tại Qidian-VP.com)
“Đây là đồ uống gì? Nước tăng lực Alive? Không có tên tuổi gì cả. Không chừng là nhà xưởng nào đó mua chai về tự đóng, không qua kiểm duyệt vệ sinh an toàn thực phẩm. Cái này có thể gây đau bụng đấy, chúng ta tốt nhất vẫn là đừng uống.”
Thấy thầy giáo không có ý định nhượng bộ, Vinh đành phải lê bước tiến đến vạch xuất phát.
“Ủa? Nước này cũng… quá ngon đi!” Vinh thầm cảm thán, rồi lại nhanh tay nốc thêm một hơi nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)
“1, 2, 3, chạy!” Theo hiệu lệnh của trưởng lớp, Vinh bắt đầu chạy. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Khoan hẵng nói, từ khi uống xong chai nước kia, tớ cũng cảm thấy tinh thần phấn chấn hơn hẳn. Sức lực tràn trề. Chẳng lẽ là tại nó?” Hoàng cau mày, rồi nói tiếp:
Nhưng mùi hương từ chai nước vẫn không ngừng toả ra. Nuốt nước bọt một cái, Hoàng béo cảm thấy không thể chịu được, bèn cầm chai nước lên miệng tu.
“Vinh. Em luôn luôn đội sổ môn thể d·ụ·c, còn chuyên môn trốn tiết. Hôm nay thời tiết đẹp mới thấy lộ mặt, vậy mà lại làm mất trật tự trong lớp. Em đứng ra đây!”
Bố Hoàng giờ mới chú ý đến một cái thùng nhỏ đặt ở một bên. Nhìn kỹ, thì thấy đây lại là một thùng nước.
“Cái này á? Không có gì đâu. Nói chung khó uống vô cùng! Cậu cứ để tớ…”
Về đến nhà, hắn đặt thùng nước vào góc tường, rồi không chờ đợi được móc ra hai chai nước, vừa đi vừa uống một chai hết sức vui vẻ. Hôm nay hắn có cái hẹn đánh Silent Hill với thằng bạn hàng xóm, tiện thể mang theo chai nước này, chia sẻ bí mật với nó. Của chung là của vui mà. Hoàng béo thầm cười, rồi đi ra khỏi cổng.
“Hả? Không thể nào? Vinh chẳng lẽ giấu nghề sao?” Thầy giáo ngạc nhiên. Phải biết chạy 100 mét chỉ trong vòng 13 giây đã là một thành tích rất khá, không phải ai cũng làm được, xứng đáng đứng ở vị trí top 10 toàn trường, chứ đừng nói trong lớp.
Không. Phải nói là vô cùng sung sức mới đúng! Cơ thể không hề có một cảm giác không khoẻ nào. Ở phần bụng dưới còn như có một luồng sức mạnh tràn vào khắp các thớ thịt, không ngừng cung cấp năng lượng cho hai chân của hắn.
Vinh chỉ đành đứng ra khỏi hàng, bộ mặt xám xịt.
“Ở Circle K cổng trường chứ đâu. Đi thôi! Hết giờ học chúng ta cùng đi mua.” Vinh vui vẻ trả lời.
Thế là, sau khi tan học, Hoàng béo và Vinh mỗi người đến Circle K mua đi một thùng nước tăng lực Alive. Cả hai cũng vì đó mà tiêu hết sạch tiền tích s·ú·c đã lâu.
“Tớ cũng vậy. Đau chân… Cảm giác hưng phấn lúc trước cũng biến mất. Xem ra nước tăng lực này cũng không phải vạn năng.” Hoàng béo chán nản nói.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.