Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Đế Quốc Nhật Bản
Unknown
Chương 30: S·ú·n·g trường và s·ú·n·g máy
Khu vực tập bắn.
Tạch Tạch Tạch Tạch ...
" Điện hạ, ngài cảm nhận được ra sao ạ ? "
" Khẩu s·ú·n·g trường M1 Garand bắn rất tốt, q·uân đ·ội đã trang bị cho các binh sĩ chưa ? "
Yamanashi nghe được Hirohito hỏi, ngay lập tức ông cũng trả lời:
" Thưa điện hạ, hiện tại thì một nữa binh sĩ đang được sử dụng. "
Nghe như thế, Hirohito cũng gật đầu. Sau đó, Yamanashi hướng dẫn và giới thiệu Hirohito những món vũ khí tiếp theo
" Thưa điện hạ, đây là Walther PP, K98, STG 44, Sten MK II, MG 34, MG 42 và cuối cùng là con quái vật này NSV "
Hirohito gật đầu vừa đi theo Yamanashi giới thiệu tới khẩu s·ú·n·g nào thì ông cũng bắn thử vài phát đ·ạ·n để thử cảm giác của từng khẩu s·ú·n·g. Những khẩu s·ú·n·g mà Yamanashi đang giới thiệu là được Hirohito mua trên hệ thống thương thành.
Walther PP là một loại s·ú·n·g ngắn bán tự động nổi tiếng, là một khẩu s·ú·n·g lục lừng danh thế giới, được thiết kế bởi nhà máy Walther của Cộng hòa Weimar và nước Đức. Nó được bắt đầu thiết kế vào năm 1929 và được trang bị cho quân đội Đức Quốc xã vào năm 1935. Không chỉ Walther PP mà biến thể Walther PPK của nó càng nổi tiếng hơn nó nhiều.
S·ú·n·g Walther PP và PPK có thể gắn giảm thanh, rất thích hợp cho các lực lượng kháng chiến toàn châu Âu trong thời thế chiến hai. Điều thú vị khác là Walther PPK chính là khẩu s·ú·n·g thông dụng của chàng điệp viên 007 - James Bond, một nhân vật điện ảnh được hàng triệu người biết đến.
Walther PP cùng PPK được các sĩ quan, tướng lĩnh lẫn cả binh lính Đức dùng rất nhiều trong thế chiến hai, nó không được quân Đồng minh xem là quý giá bằng khẩu s·ú·n·g lục Luger P08. Khẩu Walther PPK còn chính là vũ khí thông dụng của những thành viên trong hội kín Valkyrie chống Adolf Hitler của đại tá Claus von Stauffenberg, tham mưu trưởng của Lực lượng dự bị Đức Quốc xã năm 1944.
Trước kia thì s·ú·n·g này được nhà máy Walther sản xuất ở Đức, còn hiện nay ở bên Mỹ nó được nhà máy Smith & Wesson sản xuất, còn bên Pháp là nhà máy Manurhin.
S·ú·n·g có thể bắn từ 120 đến 140 viên trong một phút, sử dụng năm loại đ·ạ·n khác nhau là .32 ACP, .380 ACP, .22 Long Rifle, .25 ACP và 9x18mm Ultra, có giả thuyết còn cho rằng nó cũng có thể dùng đ·ạ·n 9x19mm Parabellum nhưng chưa có bằng chứng nào chứng minh điều đó. S·ú·n·g này có rất nhiều sơ tốc khác nhau nhưng cũng phải tùy theo loại đ·ạ·n và biến thể.
S·ú·n·g trường Karabiner 98 kurz, thường được gọi ngắn gọn là K98k hay Kar98, Kar98k là một loại s·ú·n·g trường bắn phát một (bolt-action) lừng danh được sản xuất bởi nhà máy Mauser.
Đây là một biến thể cạc-bin của s·ú·n·g Gewehr 98. Khẩu s·ú·n·g trường này trở thành vũ khí tiêu chuẩn của quân đội Đức Quốc xã trong suốt 7 năm thế chiến thứ hai diễn ra ( 1939-1945 ).
Trong thế chiến thứ 2, quân kháng chiến Châu Âu cũng thu giữ khẩu này Nó cũng được sử dụng khá nhiều bởi Quân đội Nhân dân Việt Nam trong thời kì Chiến tranh Đông Dương và Chiến tranh Việt Nam.
Nhìn chung kể từ 1945 cho đến cuối thập niên 1990, đầu thập niên 2000 thì Kar98k vẫn xuất hiện hạn chế trong khá nhiều các cuộc xung đột vũ trang khác nhau trên toàn thế giới. Hirohito mua s·ú·n·g này về chỉ dành riêng cho bắn tỉa còn s·ú·n·g trường thì có M1 Garand lo phần còn lại.
STG 44 là một khẩu s·ú·n·g trường tấn công mạnh mẽ của Đức Quốc Xã, được thiết kế vào năm 1942 và sử dụng đ·ạ·n 7.92x33mm Kurz. S·ú·n·g này nhìn rất giống với s·ú·n·g trường tấn công AK-47 - vũ khí lừng danh thế giới của Liên Xô về vẻ bề ngoài nên có các giả thuyết của phương Tây về việc s·ú·n·g AK-47 này được phát triển từ StG 44 dù chưa giả thuyết nào được khẳng định.
Nhà thiết kế Mikhail Timofeyevich Kalashnikov luôn luôn khẳng định rằng AK-47 là do ông tự thiết kế và không hề tham khảo bất kỳ chi tiết nào của khẩu StG 44. Bản thân StG 44 cũng có cơ chế hoạt động hoàn toàn khác với AK-47 khi nó dựa trên cơ chế trích khí dài trực tiếp tác động lên khoá nòng lùi, trong khi AK-47 dựa trên cơ chế hoạt động là trích khí ngắn, thông qua thoi đẩy tác động lên khóa nòng xoay.
Thời kỳ cuối Chiến tranh thế giới thứ hai, s·ú·n·g trường tấn công StG 44 ra đời nhằm đáp ứng những nhu cầu về hỏa lực tầm trung cho quân đội Đức Quốc Xã. Các kinh nghiệm chiến đấu đã chỉ ra rằng cỡ đ·ạ·n 7,92x57mm Mauser sử dụng bởi khẩu s·ú·n·g trường Karabiner 98k có tầm bắn hiệu quả lớn, không cần thiết (lên tới 1300 mét) với sức giật mạnh, trong khi cỡ đ·ạ·n 9×19mm Parabellum dùng cho MP 40 và Luger P08 có độ giật thấp thì sức xuyên phá và tầm bắn lại bị hạn chế.
Các nhà quân sự đã đề ra một vũ khí bắn cỡ đ·ạ·n tầm trung, hiệu quả trong khoảng cách 300-500 mét, kết quả là đ·ạ·n 7,92x33mm Kurz và s·ú·n·g trường tấn công StG 44 đã ra đời. Ban đầu, Adolf Hitler không thích loại vũ khí mới này, khiến các nhà thiết kế phải đặt tên là MP 43 nhằm đánh lừa ông rằng đây chỉ là phiên bản của tiểu liên MP 40.
Nhưng vở kịch đã bị hạ màn, Adolf Hitler phát hiện mình bị qua mặt và ông đã tận tay bắn thử khẩu s·ú·n·g này để tìm hiểu xem nó có đặc điểm gì mà quân lính yêu thích như vậy, sẵn sàng lừa dối cả Quốc trưởng. Và, ông đã rất thích nó, sau đó khẩu s·ú·n·g đã được sản xuất hàng loạt từ năm 1944, phục vụ quân đội Đức Quốc Xã trong những năm tháng cuối cùng của cuộc chiến.
Đến khi Chiến tranh thế giới thứ hai kết thúc, nó được Hồng quân Liên Xô mang về nước rất nhiều như là chiến lợi phẩm, không như những nước Đồng Minh khác chỉ ưa thích s·ú·n·g lục Luger P08.
Maschinengewehr 34, viết tắt là MG-34, là một loại s·ú·n·g máy của Đức Quốc xã. S·ú·n·g sử dụng loại đ·ạ·n 7.92x 57mm Mauser, được sản xuất từ năm 1934 đến năm 1945. Nó làm mát bằng không khí và đưa vào biến chế trong quân đội Đức Quốc xã vào năm 1935.
MG-42 là s·ú·n·g máy đa năng hạng nhẹ dùng đ·ạ·n cỡ 7,92×57mm do Đức Quốc xã thiết kế và phát triển, được chấp nhận trang bị cho Lực lượng vũ trang quân đội Đức Quốc xã ( Wehrmacht ) vào năm 1942.
S·ú·n·g bổ sung, và trong một số trường hợp nhất định, thay thế s·ú·n·g máy đa năng Maschinengewehr 34 trong tất cả các binh chủng của Lực lượng vũ trang Đức. Mặc dù vậy, cả MG-34 và MG-42 được sản xuất và trang bị cho đến khi chiến tranh kết thúc.
MG-42 đã được kiểm chứng về độ tin cậy, độ bền, cấu tạo đơn giản và dễ sử dụng, nhưng đáng chú ý nhất là tạo ra tiếng s·ú·n·g gây choáng váng cho đối phương khi bắn chế áp. MG-42 có tốc độ bắn trung bình cao nhất trong các loại s·ú·n·g máy xách tay một nòng, khoảng 1200 phát/phút, tạo ra tiếng s·ú·n·g đáng sợ.
Có các loại s·ú·n·g tự động với tốc độ bắn tương tự, chẳng hạn như s·ú·n·g máy Darne của Pháp, s·ú·n·g máy Gebauer của Hungary, s·ú·n·g máy ShKAS của Liên Xô và s·ú·n·g máy Vickers K của Anh. Tuy nhiên, MG-42 dùng dây đ·ạ·n và tính năng thay nòng nhanh, cho phép bắn lâu hơn so với những s·ú·n·g máy này.
Dòng s·ú·n·g máy MG-42 vẫn tiếp tục được Tây Đức phát triển sau khi Đức Quốc xã đầu hàng vô điều kiện, tạo cơ sở cho các phiên bản MG-1 (MG-42/59) sau này phát triển thành MG-1A3, và sau cùng là mẫu MG-3 danh tiếng.
Sức ảnh hưởng của MG-42 lên các mẫu s·ú·n·g khác nhau của nước ngoài là vô cùng lớn, ví dụ như khẩu MG-51 và SIG MG 710-3 của Thụy Sĩ, MG-74 của Áo, s·ú·n·g máy hạng nhẹ Ameli của Tây Ban Nha, M-60 của Mỹ và MAG 58 (M240) của Bỉ.
Rheinmetall MG-3 được nhiều quân đội của nhiều nước trang bị trong thời kỳ Chiến tranh Lạnh và vẫn còn được sử dụng cho đến ngày nay.
Sten là một họ s·ú·n·g tiểu liên của Anh được trang bị 9×19mm được sử dụng rộng rãi bởi các lực lượng Anh và Khối thịnh vượng chung trong suốt Thế chiến II và Chiến tranh Triều Tiên.
Họ có một thiết kế đơn giản và chi phí sản xuất rất thấp, làm cho họ trở thành vũ khí nổi dậy hiệu quả cho các nhóm kháng chiến, và họ tiếp tục thấy việc sử dụng cho đến ngày nay bởi các lực lượng quân sự bất thường.
Sten phục vụ như là cơ sở cho s·ú·n·g tiểu liên Sterling,thay thế Sten trong quân đội Anh cho đến những năm 1990, khi nó, và tất cả các s·ú·n·g tiểu liên khác, được thay thế bằng SA80.
Sten là một loại lửa được chọn,vũ khí hoạt động ngược và tải tạp chí của nó ở bên trái, thay vì phía dưới, như cấu hình thông thường. Sten là một từ viết tắt,từ tên của các nhà thiết kế chính của vũ khí, Thiếu tá Reginald V. Shepherd và Harold J. Turpin, và "En" cho nhà máy Enfield.
NSV là một khẩu s·ú·n·g máy hạng nặng cỡ nòng 12,7mm có nguồn gốc từ Liên Xô, Được đặt theo tên của các nhà thiết kế, G. I. Nikitin, Y. S. Sokolov và V. I. Volkov. Nó được thiết kế để thay thế s·ú·n·g máy DShK và được quân đội Liên Xô thông qua vào năm 1971.
Nó không còn được sản xuất tại Nga; Giấy phép sản xuất cho NSV đã kết thúc ở Kazakhstan sau khi Liên Xô tan rã. NSV đã được sản xuất tại Bulgaria, Ấn Độ, Ba Lan và Nam Tư theo giấy phép.
NSV nặng 25 kg, có tốc độ bắn 700-800 viên mỗi phút và phạm vi hiệu quả từ 1.500 m đến 2.000 m chống lại các mục tiêu trên không và mặt đất, tương ứng. Một đai đ·ạ·n nạp đ·ạ·n với 50 viên đ·ạ·n nặng 11 kg.
Phiên bản NSVT được sử dụng trên xe tăng T-72, T-64 T-80 và T-90.
Đôi lời từ tác giả:
Mình mua K98 chính là dùng để bắn tỉa bởi vì nó có tầm bắn tối đa 4700 m hơn M1 Garand mới có khoảng 1200 m.
Xin lỗi, mọi người vài khúc nó hơi lủng cũng từ chương 28 bởi vì:
Mình chưa có muốn mua sớm xe tăng với lại công nghệ thời đó của Nhật cũng không có đủ công nghệ để phát triển được mấy chiếc xe tăng trên 30 tấn.
Mình xem các loại xe tăng của Nhật thì chiếc xe tăng được 30 tấn thì cuối thế chiến 2 lúc đó Nhật Bản sắp thua chỉ sản xuất được 2 chiếc như vậy cho nên mình để cho họ phát triển thêm công nghệ.
Còn, muốn mua công nghệ vũ khí trên hệ thống thì mình đợi cho đến năm 1930 mình mua mấy cái công nghệ kỹ thuật từ Mỹ để ngăn cản thằng Liên Xô và Đức đến lúc đó mình mới bắt đầu bug
Còn, M1 Garand mình cũng lúc đó hơi lú không biết nên chọn cây nào nên mình cũng chọn đại sau đó mình xem thì K98 nó có tính năng ngon hơn chỉ mỗi bắn có 1 phát. Mình suy nghĩ lại là K98 dùng riêng cho s·ú·n·g ngắm thôi không biết ý các bạn sao ? Các bạn có thể bình luận đưa ra ý kiến của mình bên dưới để mình có thể tham khảo.
Nếu các bạn muốn biết rõ hơn về s·ú·n·g thì các bạn có thể nhìn xuống phần bình luận để biết thêm chi tiết.