Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 538: Là đang ghen sao?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 538: Là đang ghen sao?


“Còn gọi là dì à? Phải đổi thành mẹ rồi.”

“Chị…”

“Cảnh sát?”

“Chị, hôm nay dì Bình gọi cho em, dì vừa từ nước ngoài về.”

Hai gã say sững lại…

Lục Thần Hi chỉ dặn, để Thành Đoá gọi.

Nhân viên phục vụ tới ghi món.

“Chị, mình ngồi đây à?”

Câu chuyện tạm gác lại, họ bắt đầu ăn.

Lục Thần Hi thu lại ánh mắt, vẻ mặt bình thản bước tới:

Cuộc sống xem ra khá là phong lưu.

“Em muốn tập trước, để sau này quen.”

Sau khi “mắng” một trận vì sự bồng bột, bà mới trấn an rằng đám cưới chắc chắn sẽ có, mọi thứ người ta có thì Thành Đoá cũng không thể thiếu.

Người đàn ông vừa ở trong phòng riêng trái ôm phải ấp, lúc này đang đứng cách đó không xa, nhìn cô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Người đàn ông phát ra một tiếng cười lạnh từ cổ họng, mũi chân dí mạnh lên đầu hai kẻ say:

Lý trí bảo Lục Thần Hi rằng, tốt nhất là coi như chưa có gì xảy ra, quay lại chỗ tiếp tục ăn lẩu.

Cô đưa thẻ ra trước mặt chúng, lắc nhẹ. Hai gã vốn đã chếnh choáng men say, chẳng kịp nhìn rõ…

Mẹ chồng tương lai hôm qua mới biết chuyện hai đứa lén đăng ký kết hôn, gọi điện vừa giận vừa thương.

Giọng cô mang theo chút tức giận.

Lục Thần Hi khẽ giễu:

“Bắt bọn anh à? Lại đây, chỉ cần em ngủ với bọn anh một đêm, bọn anh sẽ chỉ cho em chỗ có tội phạm.”

Lục Thần Hi vạch trần ngay tâm tư của em gái.

“Cảnh sát Cục thành phố, hai anh có chuyện gì không?”

Bên cạnh hắn là một người phụ nữ trang điểm rất đậm, đang ân cần châm thuốc cho hắn; phía còn lại lại có một cô gái khác rót rượu.

Nhưng khi nghe cô nói mình là cảnh sát, cả hai theo bản năng thoáng chút e dè, rồi lập tức phản ứng lại, phá lên cười.

Thành Đoá đỏ mặt:

“Chị, uống rượu nhé? Ngày mai nghỉ mà?”

“Anh Lương, lát nữa mình đến Đại Phú Hào chơi bài nhé?”

Trái ôm phải ấp.

Khóe môi Lục Thần Hi khẽ nhếch.

“Anh Lương, lão Mã với Lý Vạn thế này là sao?”

“Tôi chỉ khám nghiệm tử thi thôi.”

Cô lại rút thẻ công tác từ túi:

“Bà ngồi đây, em ngồi đây.”

“Mới uống vài ly đã quên mất mình là ai.”

Người ra tìm hắn vừa xuất hiện đã thấy hai gã nằm sõng soài dưới đất, lại liếc sang Lục Thần Hi, ánh mắt đầy cảnh giác.

Dỗ xong em gái, cô ngẩng đầu nhìn thẳng hai kẻ chặn đường.

Cô cất tiếng gọi.

“Kéo đi.”

“Lo lúc cưới người ta chuốc rượu chồng em à?”

Chưa kịp nói hết câu, Lục Thần Hi đã rút ra thẻ công tác.

“Không lẽ cô ta cũng thích anh Lương?”

“Cô định ra tay với bọn tôi chắc?”

Nhưng hai giọng đó… thật sự khiến cô bực.

Người đàn bà bên phải cũng tỏ vẻ khó chịu:

Lục Thần Hi ngẩng lên.

Bọn họ đi rồi, hắn cũng quay lưng bước đi, không hề do dự.

Hai gã hau háu nhìn Lục Thần Hi, nước dãi gần như chảy đến đất.

Giận thì là vì thằng con trai bất tài, lại kết hôn với Thành Đoá mà chẳng ra dáng gì cả.

“Chị!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù đầy nghi hoặc, nhưng người kia vẫn phải ngoan ngoãn lôi hai gã ra ngoài.

Dứt lời, hắn lạnh giọng quăng hai chữ:

“Về chỗ ngồi.”

Lục Thần Hi nói xong còn trêu Thành Đoá:

Quả thực, sức hấp dẫn của lẩu là có lý do.

Họ chọn bàn bốn người, ba người ngồi kín ba chỗ, ghế bên phải Lục Thần Hi để trống, đặt balo và áo khoác.

Thấy vậy, Lục Thần Hi đứng lên, bước tới cạnh em gái.

“Em…”

“Không sao.”

Người đàn ông khẽ cười khinh miệt, môi mỏng cong lên một nụ cười nhạt.

Còn thương là thương cho Thành Đoá, chuyện hệ trọng cả đời, lại kết hôn một cách cẩu thả như vậy.

Lục Thần Hi nhìn bóng lưng hắn rời xa, lông mày hơi nhíu lại.

Thành Đoá cười hì hì:

Nói xong, Lục Thần Hi quay người bỏ đi, chẳng màng phản ứng của hắn.

Thành Đoá vừa đứng dậy liền bị hai gã đàn ông say khướt chặn đường.

“Nói thật nhé, hôm nay một trong hai, hoặc là cô, hoặc là con bé kia, phải theo bọn ông đi. Đừng lấy cái thẻ rách đó ra doạ, ông đây không sợ. C·h·ế·t trong tay bọn ông…”

Thịt tươi bỏ xuống, sôi vài lượt là có thể gắp lên, hương vị ngon không tả xiết.

“Trước khi làm gì, hãy nghĩ đến gia đình họ. Đừng làm những chuyện khiến bản thân hối hận cả đời!”

Thành Đoá ở phía trước gọi.

Có lẽ vì từ nhỏ gia đình đã khá giả, lại được mấy ông cậu chiều chuộng, nên Thành Đoá không đòi hỏi nhiều về vật chất — chỉ cần được ở bên anh Hồng Dân là đủ.

“Những thứ tay tôi chạm vào đều là thi thể c·h·ế·t bất đắc kỳ tử. Hai anh… muốn làm xác c·h·ế·t không?”

“Anh Lương, anh Lương, sao anh lại ra ngoài vậy?”

“Chị, em đi vệ sinh một chút.”

Con bé trước tiên hỏi bà nội thích gì rồi gọi món theo ý bà, sau đó mới chọn mấy món chị em họ thích.

“Có giấy hôn thú rồi khác hẳn nha, dám uống rượu luôn.”

Nhân viên phục vụ mang tới nồi lẩu và các loại nguyên liệu.

Thành Đoá đỏ bừng mặt, lườm chị một cái khiến Lục Thần Hi bật cười.

Chữ “nhiều” còn chưa ra khỏi miệng, thì cả hai đã bị ai đó đập ngất bằng chai bia.

“Với dáng dấp một cô em thế này, bắt được ai chứ?”

“Chị lái xe đấy!”

Thành Đoá nhíu mày, lấy tay che mũi, lùi lại.

Đây mới là lần thứ hai từ đầu mùa đông Lục Thần Hi ăn lẩu.

“Anh là người cầm đầu bọn họ à?”

Dù Đặng Bình là mẹ ruột Triệu Hồng Dân, nhưng bà cũng là người nhìn Thành Đoá lớn lên, luôn coi con bé như con gái ruột.

“Đúng đó, dám nói chuyện với anh như thế, cô ta nghĩ mình là ai chứ?”

Chương 538: Là đang ghen sao?

Chúng không ngờ ở đây còn có một cô gái xinh hơn.

Hai giọng đàn bà cố ý lả lơi vang lên, khiến người nghe khó chịu.

Người đàn ông cao lớn quay lại, cúi mắt nhìn xuống cô.

Vừa ăn vừa uống, mấy món gọi ban đầu nhanh chóng bị “quét sạch”.

“Anh Lương, cô ta là ai vậy?”

“Tôi không bắt tội phạm.”

Bóng lưng cao lớn khựng lại đôi chút, Lục Thần Hi nhanh bước tới.

“Khẩu khí lớn nhỉ!”

“Đúng đó, hiếm khi anh rảnh, tối nay chị em bọn em sẽ chơi với anh đến sáng, thấy sao?”

“Ô, ở đâu ra em gái xinh thế này? Lại đây cho anh hôn một cái.”

“Hử?”

Mùi rượu nồng nặc hòa lẫn mùi thuốc lá và nước hoa rẻ tiền xộc vào mũi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Vậy thì mời anh nhìn kỹ xem tôi là ai. Và, xin anh quản lý người của mình — việc gì nên làm, việc gì không, họ nên tự biết!”

“Ừ.”

“Này!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Người đàn bà bên trái mở miệng: (đọc tại Qidian-VP.com)

Ánh đèn ở lối đi trong quán lẩu không mấy sáng, khiến nửa thân trên quá cao của hắn như chìm trong bóng tối.

Lục Thần Hi lạnh nhạt liếc xuống cánh tay đang gác trên vai mình:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 538: Là đang ghen sao?