Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
D.g.p : Multiverse Of Madness
Unknown
Chương 8: Cuồng Thú
Một luồng nguy cơ t·ử v·ong bao trùm lấy tất cả mọi người ở đây.
Nếu lúc nãy bọn họ phải đối đầu với một con dã thú xổng chuồng, dù nguy hiểm nhưng họ vẫn tự tin có cơ hội chiến thắng, nhưng bây giờ thì rất khác.
Trước mặt họ bây giờ, chính là một con dã thú đang rơi vào cơn khát máu và cơn điên mãnh liệt, hắn bây giờ chính là tử thần thật sự.
Cảm giác t·ử v·ong, khiến cho mọi người ở đây không rét mà rung.
-”Chạy nhanh” không chút do dự Kotetsu hét lớn.
Ryusei nhìn Ryo lúc này đã hôn mê, bèn ôm cậu ta chạy.
Nhưng kỳ lạ, khi cả ba đã chạy đến chỗ của Hontsu, vẫn chưa nghe đến bất kỳ động tĩnh nào từ phía tên điên kia, quay lại thì họ trông thấy được tên đó giống như lúc nãy quỳ bất động nơi đó.
Cảm giác giống như hắn ta bất cứ lúc nào cũng sẽ gục ngã vậy.
-”Chị” Ryusei nhìn về phía xa, muốn tiến lên thăm dò thử, nhưng vẫn hỏi thăm người chị của mình.
-”Không được, trạng thái của hắn bây giờ rất kỳ lạ vô cùng nguy hiểm, với lại em quan sát xung quanh đi”.
Lúc này Ryusei mới có thời gian nhìn tới xung quanh, không biết từ lúc nào xa xa đã có khá nhiều player tụ tập lại đây.
-”Từ lúc nào mà…”.
-”Từ lúc tên kia gào lên, chắc âm thanh đó đã đưa bọn họ đến nơi đây”.
-”Nhưng tại sau, họ không ra tay giúp chúng ta chứ” Ryusei khó hiểu hỏi thăm
Kotetsu, cảnh giác xung quanh nhỏ giọng nói.
-”Tại sao họ phải giúp chúng ta chứ? lợi ích không tỉ lệ thuận với cái giá bỏ ra, không ai dám mạo hiểm đâu”.
Có câu, bất kỳ ai làm điều gì đó có lợi cho người khác thì trong đó chắc chắn cũng có bao hàm lợi ích của cá nhân họ.
Nhân viên đi làm công hiến cho công ty bởi vì tiền lương, người giàu đi làm từ thiện bởi vì muốn tâm trạng mình thoải mái, con trai chăm sóc lo lắng cho con gái cũng vì muốn được đáp lại như vậy, vạn vật đều là như thế.
Bổng, trên bầu trời xuất hiện những vết rạn nứt, cùng với nó một âm thanh quen thuộc quen lên.
“Để ta tiếp thêm ít động lực cho các ngươi”
[Thời gian : 23 giờ 0 phút]
[Đã hết một giờ từ bây giờ cứ hết một giờ trên sân đấu ngẫu nhiên hình thành một nhiệm vụ, để kích thích thêm nhiệm độ của player]
[Nhiệm vụ “Thợ săn và con mồi” trong vòng một giờ tiếp theo hãy đi săn player Kikyuu, kẻ hoàn thành cuộc săn sẽ nhận được một phần thưởng đặc biệt, nhưng nếu Kikyuu sau một giờ vẫn sống sót cậu ta cũng sẽ nhận được một phần thưởng đặc biệt]
“Tận hứng mà chiến đấu đi các player”
–
Âm thanh biến mất nhưng nó để lại nơi đây một bầu không khí trầm lắng.
Không một player nào phát ra bất kỳ một tiếng động nào, họ cẩn thận quan sát xung quanh lặng lẽ đánh giá những đối thủ của mình.
Không ai dám tiến lên phía trước, vì họ quá cẩn thận đi, thường thì s·ú·n·g bắn chim đầu đàn, họ đang chờ xem ai sẽ là người mất kiên nhẫn trước đây.
Ở xa, Kotetsu thấy vậy lắc đầu.
-”Ngu ngốc, cứ như vậy thì tên đó sẽ có thời gian nghỉ ngơi lấy lại sức, đến lúc đó ai săn ai còn chưa biết được đâu”.
Vừa nói, Kotetsu vừa tiến đến ôm lấy Hontsu, Ryusei thì ôm lấy Ryo, hai người bắt đầu chạy về phía xa, việc cần làm bây giờ là tìm được nơi an toàn để tìm cách cứu hai người.
Chưa đi được bao xa, thì một giọng hét vang lên.
-”Mẹ nó phần thưởng là của ta” một player heo rừng lao nhanh đến vị trí của Kikyuu.
Armed Chain Array, ready, fight!!!
Trên tay player heo rừng này xuất hiện một quả lưu tinh chùy, từng luồng gió mạnh phát ra khi lưu tinh chùy xoay tròn, càng quay tốc độ càng nhanh càng mạnh, gió thổi bay tất cả các ngọn cỏ trên đường đi.
Nói thì lâu nhưng mọi chuyện diễn ra rất nhanh, tất cả player có mặt ở đây vừa kịp phản ứng lại thì player heo rừng cũng đã đến rất gần Kikyuu rồi.
“Không được” nhiều player đồng thanh hét lớn, lập tức họ lao nhanh đến.
-”C·hết đi…” player heo rừng khi đến cách Kikyuu còn hai đến ba bước liền ngừng lại, tận dụng lực quán tính dồn vào lưu tinh chùy, xuất một chiêu lực phách hoa sơn, dồn toàn lực từ trên đánh xuống.
Chain Array Strike!!!
Rầm!!!
Bụi mù bay lên tứ phía, nhưng không hề có âm thanh thông báo vang lên.
Claw Strike!!!
Aaaaaaam, một tiếng hét đau đớn vang vọng.
Một cái móng vuốt đã đâm xuyên qua người player heo rừng từ phía sau, thì ra Kikyuu đã né tránh được đòn t·ấn c·ông lúc nãy và lợi dụng bụi mù để tiêu diệt player heo rừng.
[Thời gian: 23 giờ 15 phút]
[PLAYER 91 BỊ HẠ GỤC]
[SỐ PLAYER CÒN TỒN TẠI 97]
[Buff tộc - Player : Mãnh tiến : Player có Core ID thuộc nhóm heo,khi bắt đầu gia tốc lao về phía trước đòn t·ấn c·ông tiếp theo sẽ bao hàm toàn bộ sức mạnh tích tụ lúc gia tốc, khi t·ấn c·ông xong cơ thể sẽ bị khựng lại vài giây tùy theo khoảng cách và tốc độ gia tốc]
Lúc này các player khác đã lao vào khu vực bụi mù, một trận hỗn chiến chuẩn bị diễn ra.
-”Chị” lúc này Ryusei không biết phải làm như thế nào chỉ còn cách hỏi thăm người chị của mình.
-”Rút, tìm chỗ an toàn cái đã, nơi này nguy hiểm lắm rồi”
Cả hai cùng nhau ôm lấy hai người b·ị t·hương chuẩn bị di chuyển thì bị trước mặt họ có một player xuất hiện.
-”Để mình giúp nha” một giọng nam nhỏ nhẹ vang lên.
Cả hai cảnh giác nhìn player kỳ lạ trước mặt, chuột chũi đeo nơ???