Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 321: Dù có phải làm c·h·ó, liếm chân, ta cũng sẽ làm. Miễn là trả được thù.
“Má nó, lũ con c·h·ó Tam Hoàng này. Một đám s·ú·c sinh, Quân ca!! Đệ đi g·iết lũ chúng nó.” – Đại Cathay bức bối, giơ điện thoại lên cao định đập xuống thì bị Tí Hai Ngón c·ướp mất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến cá còn lọt được lưới, thì huống chi người có trí não không thể lọt ra ngoài. Hiển nhiên cũng có một số người trốn ra được, đến giờ vẫn chưa b·ị b·ắt về. Ít nhất là không thấy bắt xác trở về, nghĩa là không tìm được. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn lập tức cầm điện thoại tránh xa Đại Cathay ra, sau đó vòng một đường dài để đưa điện thoại cho Ma Tùng Quân giữ. Có cái điện thoại để xem phim mỗi tối, hư một cái là khỏi xem phim, tốt nhất nên đưa Ma Tùng Quân cầm trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một trong số có người của ngôi làng này, chính là Lan Anh. Con bé năm nay 14 tuổi, gầy gò ốm yếu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.