“Khoan đã thúc thúc, để ta nói chuyện với họ có được không?” – Lan Anh lúc này đột nhiên lên tiếng.
Thấy thế, Ma Tùng Quân liếc mắt sang rồi nhẹ gật đầu một cái. Bàn tay của Ma Tùng Quân hơi ra hiệu một chút cho Đại Cathay đừng vội làm gì. Hiểu được ý Ma Tùng Quân, Đại Cathay nén lại ngọn lửa nhỏ đang lách tách trong lòng bàn tay của mình.
Lúc này Lan Anh đi đến phía trước, đối diện với bốn kẻ bịt mặt. Con bé nhìn chằm chằm chúng bằng ánh mắt vô hồn mà nói:
“Các ngươi vẫn còn làm cái trò này sao?”
0