Ta Bán Hủ Tiếu Tại Dị Giới
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 567: Tiến về phế tích.
Quả thực như Đại Cathay nghĩ, lúc này Lý Mẫn Tuệ kể ra: (đọc tại Qidian-VP.com)
Tàn tích của một tòa thành để lại chắc chắn có nhiều giá trị. Nhưng ngặt nỗi đây là đời thực, đồ trong tàn tích chỉ có giá trị sưu tầm, nếu muốn nói là dùng được thì sợ là không có nhiều. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nếu là phế tích từ vài công trình trong mấy trăm năm nay thì may ra có đồ dùng được. Nhưng là phế tích của thời đại cũ, e rằng đến thời chúng ta đã quá lâu để có thể dùng.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Đại Cathay không hiểu, mấy cái phế tích thì có cái mà khiến cho nhiều người tụ tập ở đây như vậy? Bên trong chẳng lẽ có đồ tốt gì à? Ngay sau đó Đại Cathay nhớ lại mấy cái truyện tu tiên mình hay đọc, ở đó nhân vật chính hay tầm bảo bên trong những phế tích cổ xưa, toàn là đồ tốt của người đời trước để lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.