Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 673: Cứ để lão phu lo.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 673: Cứ để lão phu lo.


Không gian khô nóng xung quanh, không biết tự khi nào đang dần mát lên. Bên dưới, ở độ cao từ 80m đổ xuống, sương khói bắt đầu xuất hiện từ hư vô, vây kín cả một vùng trời dưới đó.

Ma Tùng Quân đột nhiên chuyển mắt qua lão mà nói:

Ở một vùng đất khô hằn thế này, Kim Phong Đình có thể tạo ra một vùng sương mù lớn như vậy chỉ với lượng linh khí mỏng manh của long mạch và tinh không thì đúng là không bình thường chút nào. Có thể nói lão ta dùng cái nhỏ nhất, để tạo ra cái lớn nhất, đồng thời đạt được hiệu quả mong muốn nhất mà không mất đi cái cốt lõi.

Từ đó có thể suy ra được một vấn đề. Nhánh long mạch này bị Kim Phong Đình lấy đi để thi trận, thế thì trong tương lai thời gian tiểu thế giới kia sụp đổ sẽ sớm hơn dự kiến. Trừ phi long mạch đó có thể hấp thu linh khí bên ngoài thế giới để duy trì nó trở lại. Tất nhiên điều đó không thể xảy ra ở thời đại mạt pháp này. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kim Phong Đình dừng lại ở phía sau Ma Tùng Quân. Ban đầu tiếp xúc, lão đoán mình có thể hiểu được khoảng một nửa con người của Ma Tùng Quân, đến khi thi trận, lão nghĩ mình hiểu được một phần tư con người của hắn.

Rốt cuộc hành động của Ma Tùng Quân lại nằm ngoài dự đoán của lão. Vốn muốn từ đây có thể nắm bắt được tính cách của Ma Tùng Quân.

Nghe điều Ma Tùng Quân vừa nói, trong lòng Kim Phong Đình chợt giật nảy lên một cái. Chẳng lẽ ta tính sai? Ma Tùng Quân thực sự biết phong thủy?

Nên chỉ cần bay ngược trở lại lên trên bầu trời là có thể thoát ra được. Ma Tùng Quân dõi mắt nhìn khắp tứ phương tám hướng ở xa tận chân trời. Dường như toàn bộ vùng hoang mạc này bị nhấn chìm bên trong sương mù.

“Chỉ thế thôi ư?” – Mí mắt Kim Phong Đình khẽ giật nhẹ vài cái mà hỏi.

“Trận pháp của Ma Pháp Sư đúng không?” – Kim Lão Tiên Sinh đoán.

Lão hơi tò mò về thứ này, đây rõ ràng là đồ công nghệ của thời đại cũ nhưng tiên tiến hơn gấp vạn lần.

Do đó lão dám chắc Ma Tùng Quân không tin những gì lão vừa nói ra, nhưng kiến thức của hắn cũng không đủ. Thế mà hắn dám đánh cuộc, vậy lão sẽ làm đến cùng xem hắn có suy nghĩ gì.

Nét mặt thản nhiên của Ma Tùng Quân khiến cho Kim Phong Đình thoáng gật đầu. Nửa buổi trước, hắn nói hắn không có hứng thú làm vua, cái lời này nó mang nhiều hàm nghĩa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Với ngoại hình và lời nói kia, Kim Phong Đình cho rằng Ma Tùng Quân chỉ là một kẻ dũng phu không biết suy nghĩ đại sự. Nhưng không ngờ hắn lại là kẻ có suy nghĩ, còn sâu cạn thế nào phải thử tiếp mới biết được Không riêng Ma Tùng Quân đánh giá lão, mà lão cũng đánh giá ngược lại Ma Tùng Quân. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghĩ thông, thái độ của Kim Phong Đình lập tức thay đổi. Lão vội đuổi theo Ma Tùng Quân, ánh mắt trở nên thành thật hơn, tuy không nói gì nhưng lúc này lão đã chấp nhận Ma Tùng Quân hiện trên cơ mình.

Nhờ cả hệ thống giúp đỡ, hắn có thể thấy được long mạch bên dưới lòng đất, vốn đã được hệ thống quét từ lâu. Tuy hắn chẳng hiểu một chút gì liên quan đến phong thủy, nhưng vẫn thấy được cái long mạch chính nằm ở trung tâm hồ nước chẳng bị làm sao cả.

“Đúng!” – Ma Tùng Quân gật đầu.

Nếu nói có sao, thì chỉ có thể nói là long mạch nơi đó và nhánh long mạch dưới chân hắn không còn liên kết với nhau nữa. Theo như lời của Kim Phong Đình, thì nếu long mạch này bị ảnh hưởng, tiểu thế giới do nó duy trì sẽ bị sụp đổ.

“Đại nhân, tiếp theo ta sẽ chứng minh tiếp cho ngươi.” – Kim Phong Đình nhìn vào cái ba lô phản lực sau lưng Ma Tùng Quân mà hỏi.

Theo lời Ma Tùng Quân, Kim Phong Đình bắt tay vào thi trận. Lão ngồi thiền giữa không trung, cách mặt đất khoảng trăm mét. Bên dưới, những tảng đá lớn lần nữa rục rịch di chuyển. Chúng bay qua bay lại, sau đó xếp ngay hàng thẳng lối ở một điểm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn nói đúng, ngay từ đầu Kim Phong Đình không hề có ý định trung thành với Ma Tùng Quân. Lão chỉ tìm một chỗ ở tạm, sau này khi linh khí thời đại khôi phục lão sẽ rời đi tập trung cho các nghiên cứu của mình. Bởi bản thân nếu ở trong một thế lực không có gì là tốt.

Cũng không loại trừ trường hợp đó, bởi theo lão tính toán mệnh số của Ma Tùng Quân kể từ lúc gặp mặt thì lão không tính nổi. Bởi mệnh của hắn bị Thần che, những kẻ có mệnh được Thần che chưa chắc đã tốt, chưa chắc đã xấu, nhưng trong tương lai kẻ đó chắc chắn sẽ làm việc lớn.

Chương 673: Cứ để lão phu lo.

“Thế thì có gì khó… hắc hắc, cứ để lão phu lo.” – Kim Lão Tiên Sinh nở nụ cười thiếu đứng đắn.

Đồng thời dưới lòng đất, có vài dòng linh khí trong suốt cũng bốc lên, chúng nhập vào trong những tảng đá vô tri, khiến cho những tảng đá đó bừng bừng sinh khí. Ở đẳng cấp này, Ma Tùng Quân có thể dễ dàng cảm nhận được sự thay đổi của các năng lượng tồn tại trong môi trường.

Đến thời điểm này, bước cuối cùng đã thi triển gần xong, chỉ việc kết trận nữa là Kim Phong Đình có thể tạo ra sương mù. Thế mà cả quá trình đó Ma Tùng Quân cứ nhìn chằm chằm xuống mặt đất, nơi long mạch đang chảy.

Tuy nhiên bay được nửa đường thì bị Ma Tùng Quân truyền âm giải thích sơ sơ đại khái một chút, thế là hắn lập tức quay trở về với cái đầu đầy dấu hỏi chấm.

Còn bây giờ, lão nghĩ bản thân chỉ hiểu được một phần con người của gã này. Không hổ là những kẻ có liên quan đến Thần, không một người nào là bình thường. Sự trung thành quan trọng ư? Dù là ở thời đại này, hắn cũng hiểu rất rõ về cái nghề của lão ư?

Biết mình khó có thể trên cơ được Ma Tùng Quân, Kim Phong Đình thở dài một tiếng trong lòng. Hai tay kết lại, bắt đầu thi trận. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lớn quá thì quá nhiều việc để làm, không có thời gian làm những gì mình muốn, nhỏ quá thì lại nguy hiểm, bị khắp nơi dòm ngó lôi kéo. Cho nên khi linh khí khôi phục, hoặc lão tìm được bí mật của Ma Tùng Quân về linh khí, lão sẽ rời đi. Đó mới là mục đích thật sự.

Mấy người nhà Agir đang canh ở bờ hồ cũng ngạc nhiên khi thấy sương mù kéo đến. S.Deigo vội bay lên bầu trời đánh ra vô số lửa lớn để xua tan sương mù nhưng không thành công. Hắn cảm nhận được sự hiện diện của Ma Tùng Quân ở phương xa liền vội bay đến.

Tiếp đến lại bay lên khỏi mặt đất, xếp theo vài trật tự khác nhau. Thông qua hệ thống giải thích, Ma Tùng Quân biết được cách xắp xếp này là tuân theo các chòm sao của thế giới này. Thời điểm các hòn đá được xếp giống như các chòm sao trên cao, thì trên bầu trời, tinh không ngoài vũ trụ có một lượng lớn linh khí bị kéo xuống dưới đây.

“Lão không cần phải thử ra, chỉ cần trở thành người của ta lão sẽ có được những thứ lão mong muốn. Cái ta cần nhất vẫn là lòng trung thành.” – Ma Tùng Quân khẽ bay đi mà nói.

Nhưng có vẻ Ma Tùng Quân đã nhìn ra được điều đó ngay từ đầu, nên chính hắn cũng đang suy nghĩ không biết có nên nhận lão vào hay không.

Hai trường hợp kia xảy ra với điều kiện là Ma Tùng Quân không có trình độ về phong thủy. Trình độ ở đây là trình độ có thể nhìn được long mạch bằng mắt thường. Với cái ánh nhìn chằm chằm ban nãy của Ma Tùng Quân, lão nghi ngờ chính hắn có thể nhìn được phong thủy nên đang chần chừ không biết nên đi đến bước tiếp theo, làm ảnh hưởng đến phế tích ở lòng hồ kia hay không.

Điều này khiến cho Kim Phong Đình nhíu mày lại, chẳng lẽ là lão đoán sai? Hắn thật sự có kiến thức về trận pháp, đặc biệt là về phong thủy?

Cốt lõi ở đây là gì? Chính là có thể đánh lừa được phương hướng của địch, đây chính là cái hiệu quả cốt lõi nhất. Không nhất thiết phải làm địch đi lòng vòng rồi cuối cùng c·hết ở trong này làm chi, để đạt được điều đó còn qua nhiều bước nữa mà hao tốn nhiều tài nguyên hơn trong khi cái cốt lõi vẫn là bảo vệ nơi cần bảo vệ, khiến kẻ địch không tìm được chúng ta.

Nhận thấy được điều đó, Kim Phong Đình hiểu mình nên làm gì. Lão nên tỏ ra trung thành với hắn ở thời điểm này để lấy lòng hắn, và làm cho hắn bớt phòng bị với mình. Kẻ như Ma Tùng Quân, tốt nhất không nên đấu. Có cơ hội thì trốn đi thật xa còn hơn.

Nhưng theo những gì lão tính toán số mệnh, trong hội Ma Tùng Quân hoàn toàn không có người như thế, nếu có thì hắn đã dắt người đó đến đây để kiểm tra lão.

Chẳng nói chẳng rằng, Ma Tùng Quân tự hạ độ cao xuống bên dưới. Trận đã thi, toàn bộ linh cảm, thần thức, hay sóng ra đa của hệ thống đều không thể xác định thứ gì. Tuy nhiên nó chỉ có khả năng gây nhiễu, không có khả năng vây khốn.

“Tốt!” – Ma Tùng Quân nhìn Kim Phong Đình rồi thở ra một câu.

Có hai trường hợp xảy ra, nếu Ma Tùng Quân ngăn lão, thì hắn chỉ là kẻ có cái nhìn xa về đại cục. Trường hợp thứ hai là Ma Tùng Quân không ngăn lão, thành ra lão sẽ giả vờ đánh động đến phế tích ở trung tâm hoang mạc, để xem hắn phản ứng lúc nào.

“Coi như qua bước đầu.” – Ma Tùng Quân gật đầu.

Vấn đề nằm ở chỗ, Ma Tùng Quân đã liên kết với vị Thần nào.

“Không cần, như vậy được rồi. Ta tin lão là Kim Lão Tiên Sinh. Về bản doanh ta có một đề bài khác cho lão. Trận pháp ở bản doanh, nếu lão phá giải và lập ra một cái tốt hơn như vậy thì coi như lão thành công.” – Ma Tùng Quân nói.

“Dừng lại cái suy nghĩ trong đầu lão và thi trận đi!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 673: Cứ để lão phu lo.