“Vì sao g·iết, g·iết bao nhiêu người?” – Ma Tùng Quân tiếp tục hỏi. Hắn không ngạc nhiên cho lắm, vì lần đầu tiên gặp Lý Luyện đã thấy đối phương nói về nghiệp quả gì đó mà hắn phải gánh.
“Quan trọng sao? Ngươi muốn g·iết thì g·iết ta đi, ta vốn không thuộc về thế giới này.” – Lý Luyện ngẩng đầu lên, nhìn vào gương mặt xấu xí của gã Orc trước mặt mà hỏi.
“Ngươi không muốn về lại thế giới cũ sao?” – Ma Tùng Quân hỏi sang vấn đề khác.
Có lẽ đối phương không muốn nhắc về tội lỗi của bản thân, là hối hận? Nếu thực như vậy, ít ra hắn còn sáu bảy phần người, hối hận vì hành động tai hại trong quá khứ. Thế giới đó có lẽ giống với thế giới của Ma Tùng Quân và Đại Cathay, g·iết người chính là t·rọng t·ội, bản thân cũng phải ám ảnh tâm lý một thời gian.
0