0
Khống Ngục Thần Nhãn vừa sáng lên Ma Tùng Quân vội vàng tắt nó đi. Vốn hắn là kẻ sử dụng ngoại công để chiến đấu, nhưng từ khi luyện Khống Ngục Thần Thuật trong đan điền Ma Tùng Quân xuất hiện một loại lực màu hổ phách, nó hoang dại, hung mãnh và khó khống chế. Với loại sức mạnh đó Ma Tùng Quân đặt tên cho nó là khống lực.
Không giống các loại lực khác, khống lực dường như nằm ngoài các loại lực kia. Ví như nội lực sinh ra từ trong cơ thể con người, cũng giống như khí lực của kẻ dùng khí công, ngoại công. Khác nội công, khí lực chỉ là phương pháp sử dụng hơi thở và cơ bắp để chiến đấu, nên khí lực chỉ là một cách gọi của phương pháp đó thôi. Nói chung cả nội ngoại đều là từ thân thể sinh ra. Về phần linh lực là hấp thu linh khí đất trời để khai sinh ra linh lực, ma lực cũng tương tự như vậy, nó hấp thu mana xung quanh. Nếu thế giới không có linh khí và mana, con người không thể tu luyện được.
Về khống lực của Ma Tùng Quân, nó không xuất phát từ cơ thể hắn, nó xuất phát từ Khống Ngục Thần Thuật mà hắn đang luyện. Thứ này vừa giống như sinh ra từ trong cơ thể hắn, vừa giống như hấp thu từ bên ngoài. Hắn không rõ khống lực sinh ra từ đâu, nhưng hắn biết hắn có thể sử dụng dạng sức mạnh này thay cho các loại lực khác. Nó linh hoạt đến nỗi hắn có thể sử dụng ma thuật của Ma Pháp Sư, có thể sử dụng pháp thuật của Tu Tiên Giả.
Nghe tưởng chừng nhưng vô lý, nhưng Ma Tùng Quân lại không thấy vô lý một chút nào. Nói rằng hắn không biết khống lực giống như sinh ra từ cơ thể hắn là vì thời điểm hắn luyện tập hít thở, ban đầu hắn sẽ tích tụ khí lực, nếu tích tụ khí lực vào đan điền, đả thông đan điền thì khí lực sẽ chuyển hóa thành nội lực. Nếu không hắn chỉ có thể sử dụng khí lực. Tương tự cách này, chỉ cần biết cách hấp thu linh khí xung quanh, vận dụng linh khí xung kích đan điền thì ta có thể tu tiên được rồi. Còn không thể thì vẫn luyện được nhục thân tu tiên, dùng linh khí hấp thu bên ngoài nuôi dưỡng nhục thân.
Trước khi luyện Khống Ngục Thần Thuật Ma Tùng Quân đúng là không thể đưa khí lực vào đan điền, nhưng sau khi luyện hắn lại đưa vào được. Buồn cười thay khí lực của hắn không hình thành ra nội lực như người ta mà nó hình thành ra khống lực.
Khống lực này hắn vừa có thể thông qua việc luyện tập hít thở để nới rộng sức chứa khống lực, ngoài ra nó còn có thể hấp thu cả nguyên tố trong không khí (mana) và cả linh khí để mở rộng sức chứa lẫn tăng lên độ tinh thuần cho hắn.
Nói thẳng ra dù ở thế giới không có mana và linh khí Ma Tùng Quân vẫn có thể luyện Khống Ngục Thần Thuật để sinh ra khống lực, hắn tin ngoài hai loại năng lượng kia ra hắn còn có thể hấp thu những loại năng lượng khác.
Tuy Ma Tùng Quân có thể sử dụng cả thuật pháp và ma pháp của Tu Tiên Giả và Ma Pháp Sư nhưng thiên phú của hắn về mấy cái này chẳng đâu vào đâu nên hắn thà không học. Thay vào đó hắn học các võ công thiên về t·ấn c·ông của Võ Năng Giả, hắn sử dụng khống lực của mình bồi vào đó sẽ khiến cấp độ phát lực vượt qua sức tưởng tượng. Hắn không cần học nhiều, vì chiêu thức chỉ là hình thức công kích, hắn đánh một chiêu vài ngàn để tinh thông còn hơn học nhiều mà chẳng có thời cơ để dùng. Chiêu thức dễ học, đơn giản, hiệu quả lại không kém Tu Tiên Giả.
Điểm yếu duy nhất của khống lực có lẽ là thể lực. Hắn không đảm bảo thể lực của mình thì không thể vận dụng khống lực được nữa. Trên thanh đo hệ thống, nó không đo được khống lực của Ma Tùng Quân, tuy nhiên vẫn đo được điểm thể lực của hắn. Dường như khống lực và thể lực có mối liên kết nào đó với nhau, liên quan đến sức chịu đựng của cơ thể hắn. Thể lực hắn càng dẻo dai, lượng khống lực hắn sử dụng càng nhiều. Do đó hắn liên tục sử dụng Khống Ngục Thần Thuật để làm các công việc hằng ngày như nấu nướng, ăn uống, thậm chí là ngủ nghỉ hắn vẫn vận dụng thuật này. Có thể nói thể lực của Ma Tùng Quân hiếm khi nào trong trạng thái toàn thịnh, kể cả khi ngủ hắn vẫn vận dụng được Khống Ngục Thần Thuật trong hơi thở của mình.
Thể lực của hắn lúc nào cũng trong thời điểm tiêu hao, chính vì vậy nên nó giống như biển cả đang không ngừng mở rộng ra.
Khống lực rất đặc biệt, người khác có thể dễ dàng cảm nhận được nó, không giống các loại lực khác. Ví như Võ Năng Giả rất khó cảm nhận được Ma Pháp Sư có ma lực hay không, tương tự Ma Pháp Sư cũng khó cảm nhận được nội lực của Võ Năng Giả và Tu Tiên Giả. Tu Tiên Giả đương nhiên không thể cảm nhận ngược lại ma lực của Ma Pháp Sư, nhưng họ có thể cảm nhận được một chút nội lực của Võ Năng Giả, vì cơ bản Tu Tiên Giả cũng từ Võ Năng Giả phát triển mà lên.
Quay lại với Ma Tùng Quân, thời điểm hắn sử dụng khống lực rất cẩn thận, mặc dù biết rằng đối phương sẽ không cảm nhận được nhưng cẩn thận không bao giờ là thừa. Hiện tại trong cơ thể Ma Tùng Quân không chỉ có khống lực, mà còn có ma lực Hắc Ám của Hắc Y Nương Tử, ngoài ra còn sinh ra thêm một loại lực khác gọi là lệ lực.
Lệ lực không phải là loại lực vô danh, thông qua mấy người tu tiên Ma Tùng Quân biết được lệ lực là một loại lực dành cho quỷ tu. Quỷ ở đây chính là quỷ, không phải người. Đám người Ngũ Quỷ Nương Tử tuy được gọi là ma tu nhưng lực của bọn họ vẫn là linh lực, thứ khiến bọn họ b·ị đ·ánh đồng là ma tu là vì trong linh lực của bọn họ có chứa một loại lực khác gọi là sát lực. Sát lực này đều thông qua g·iết chóc vô số mà hình thành, sử dụng không cẩn thận nó có thể phá hủy tâm trí chủ nhân. Những kẻ thay thế hoàn toàn linh lực bằng sát lực đa phần đều là người điên, nhưng cũng cực kì mạnh.
Sát lực thì có thể sử dụng, lệ lực thì không vì lệ lực là dành cho quỷ, nhân tộc hay tất cả các chủng tộc khác đều không thể tu nó. Mà đã tu được thì chỉ có thể là quỷ, dù là người, là yêu hay là ma, tu được lệ lực thì kẻ đó chính là quỷ. Quỷ có thể sử dụng lệ lực chỉ thuần g·iết chóc, không cảm xúc, không thông cảm, không có bất cứ thứ gì khác ngoài g·iết chóc.
Vì g·iết chóc với kẻ sở hữu lệ lực chính là bản năng, không ai có thể chống được bản năng của mình, con người thử không hít thở mà xem? Tu Tiên Giả khi gặp phải lệ quỷ, nếu để lệ lực xâm lấn đan điền sẽ khiến tâm trí bọn họ điên loạn, g·iết chóc vô tội vạ bất kể địch ta, một thời gian ngắn sau chắc chắn sẽ phát điên.
Lệ lực không đáng sợ, vì nó có nhiều cách khắc chế khác nhau, nhưng tuyệt nhiên lệ lực không thể sử dụng. Không hiểu sao Ma Tùng Quân lại có lệ lực trong người và hắn có thể sử dụng lệ lực mà không gặp bất kì ảnh hưởng tâm trí nào.
Người khác không hiểu, nhưng Ma Tùng Quân hiểu, vì hắn tu luyện bộ pháp Sương Ma Dạ Hành. Khi hắn muốn vận dụng bộ pháp này hắn phải đeo chiếc mặt nạ quỷ, nó giống như một cái pháp bảo thay đổi toàn bộ khí tức của hắn.
Ban đầu hắn không để ý lắm, đến khi hắn luyện Khống Ngục Thần Thuật lên tầng thứ tư mới nhận thấy sự khác thường trong đan điền của mình khi đeo nó. Đan điền hắn khi đeo mặt nạ sẽ sinh ra lệ lực, lệ lực chính là loại lực dùng để duy trì Sương Ma Dạ Hành. Nó hấp thu lệ khí từ môi trường xung quanh, mà lệ khí chỉ sinh ra khi có sinh linh c·hết oan uổng.
Sinh linh c·hết oan bất kể là gì, từ ngọn cỏ bị vô tình đạp phải cho đến con thỏ bị thợ săn b·ắn c·hết, hay là một con cóc ngồi dưới giếng leo mãi mới ra khỏi miệng giếng liền bị con bò đi qua đạp bẹp dí liền sinh ra oán khí. Oán khí này chính là lệ khí, ít nhiều gì nó cũng tồn tại trong không gian của chúng ta.
Sương Ma Dạ Hành khi thi triển nó điên cuồng hấp thu những oán khí, lệ khí đó vào trong đan điền Ma Tùng Quân, chuyển hóa thành sức mạnh để hắn thi triển Sương Ma Dạ Hành. Thi thoảng Ma Tùng Quân nghe được tiếng oán khóc, nó rất nhỏ, nếu không để ý hắn cũng không nghe rõ được.
Lắm lúc hắn sử dụng Sương Ma Dạ Hành để cố lắng nghe xem có nghe được cái gì rõ ràng không. Tuy rõ hơn một chút, nhưng tóm lại không có gì quan trọng ngoài mấy tiếng khóc âm ỉ, tiếng rên rỉ đau đớn, tiếng gào rú thoang thoảng, nghe thấy cũng hơi quỷ dị một chút. Bất quá nghe thấy nhiều rồi thì chẳng khác nào tiếng ồn trắng, tháo mặt nạ ra không nghe được nữa lại thấy thiếu thiếu.
Đương nhiên thi thoảng hắn vẫn có cảm giác không đúng, có chăgn mỗi khi Ma Tùng Quân có cảm giác không đúng thì khống lực trong đan điền hắn lại sáng lên nhè nhẹ xóa tan đi cái cảm giác không đúng kia. Không rõ ràng, nhưng Ma Tùng Quân có thể đoán được khống lực đã trung hòa hoặc phá đi cái âm lệ khi sử dụng lệ lực nên hắn mới có thể sử dụng được nó.
Về lại với cuộc chiến của Ma Tùng Quân và bốn người kia. Hắn sử dụng lệ lực nên khí tức hắn tỏa ra rất rùng rợn, nó không phải là hắc khí của Hắc Ám nguyên tố, thứ này còn đen tối hơn cả ma lực hắc ám, nó tỏa ra sự c·hết chóc và ghê rợn. Hắn đang dùng lệ lực để che giấu khống lực trong người, nhưng lượng khống lực sử dụng quá lớn sẽ khiến nó vô tình rò rỉ ra bên ngoài. Nếu khống lực bị nhận biết, về sau Ma Tùng Quân có che giấu thân phận cũng vô ích, chỉ cần đánh nhau là người ta đã biết hắn là Ma Tùng Quân.
Thời điểm hắn dùng đao khí phá tan đòn vây công hoàn hảo của bốn người kia liền khiến bọn họ kéo dài khoảng cách ra hàng trăm mét. Giết địch phải g·iết từ yếu đến mạnh, Ma Tùng Quân lao về phía An Phong, sau lưng để lại tàn ảnh kéo dài mấy chục mét.
An Phong là Ma Pháp Sư Quang Lôi, hắn có Quang Lôi hộ thể nên di chuyển cực nhanh. Biết Ma Tùng Quân sẽ nhắm đến người yếu nhất trước nên hắn đã sớm ba chân bốn cẳng chạy xa. Dù không mấy chấp nhận sự thật này, nhưng kẻ thù đuổi theo hắn đầu tiên chính là thứ không thể chối cãi.
Ánh sáng lôi điện thì nhanh đấy, nhưng kẻ di chuyển giống ma quỷ như Ma Tùng Quân lại nhanh hơn. Khi An Phong chạy được nửa cây số, Ma Tùng Quân còn cách hắn khoảng 10m thì đột nhiên vươn tay ra. Tuy không quay đầu nhìn, nhưng An Phong có cảm giác mình sắp b·ị b·ắt lấy, hắn lập tức thiêu đốt hai viên ma tinh thạch Lôi hệ gắn trên quyển sách.
Ma tinh thạch cung cấp nguồn lôi điện khổng lồ, nó bao bọc lấy cơ thể An Phong ở bên trong, tạo thành một quả cầu điện bất diệt cản trở vạn vật xâm lấn. Đáng tiếc trong vạn vật đó không có nắm đấm của Ma Tùng Quân, vì khi này nắm đấm của hắn đã xuyên qua lớp phòng thủ kia mà vươn đến cằm của An Phong.
An Phong chỉ kịp thời đưa một tay lên đỡ, thời gian như chậm lại, ta thấy cánh tay đó của hắn cứ như cây bỏng gạo b·ị đ·ánh gãy một cách giòn tan.