0
Dưới trọng lực khủng bố kia, Ma Tùng Quân chỉ có cảm giác hơi nặng một chút. Một kẻ thường xuyên luyện tập bằng trọng lực như hắn đã sớm quen cái cảm giác này, không ngờ đến một ngày hắn thật sự gặp một sinh linh sử dụng trọng lực chỉ bằng ánh mắt.
Hắn thì không sao, nhưng hai con tin hắn bắt theo thì có sao. Cứ để mặc bọn họ như vậy chắc chắn họ sẽ c·hết. Nghĩ rồi Khống Ngục Thần Nhãn sáng rực lên, giữa màn đêm có hai đốm sáng màu hổ phách nhìn thẳng vào con rồng trên bầu trời kia.
Con rồng bất chợt cảm giác sức mạnh của nó bị thứ gì đó giam cầm, không hẳn là giam cầm hoàn toàn, nó vẫn có thể sử dụng được sức mạnh của mình, nhưng cảm giác bức bách khiến nó khó chịu đến cùng cực.
Con rồng biết Ma Tùng Quân là kẻ gây ra chuyện này. Vốn nó đang nhắm đến Huyết Sắc Minh Vương thì mục tiêu lại chuyển sang Ma Tùng Quân, nó trừng mắt về phía hắn, trọng lực như gia tăng gấp mười lần, khiến mặt đất xung quanh hạ thấp thêm chục mét. Ở trung tâm Ma Tùng Quân thì bị trọng lực kéo lún đến tận cổ. Đến cả không gian cũng mang đến cho ta cảm giác bị trọng lực kéo xuống.