Dị Giới Là Quá Dễ
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Thăm dò
'Mày nói những điều đó đều là sự thật'
'Ngươi không hiểu rõ vị thế chúng ta rồi, dù là chúng ta có quan hệ nhưng vấn đề là nó không đủ để bọn hắn xuất lực như thế vì Giang gia chủ hắn không phải tên thương nhân bình thường mà hắn có người chống lưng ở kinh đô' Khúc lão đầu hơi ảo não hắn không ngờ rằng chỉ vì khinh người mà chén cơm của hắn đã bị người khác phân đi.
Tên thanh niên nói tiêp
``Chị gái à em còn chưa làm gì chị còn việc chung nhà đó không phải là phụ thân cô nhốt tôi sao, cô khóc lóc cái gì``
'Đúng đúng cái này thì tôi không thể đồng tình với tiên sinh được'
Khải Trạch gần như không chịu nổi mấy câu hỏi liên tiếp của Giang Tiểu Mộng.
Bà cô kia nhìn hắn với vẻ mặt oán trách rồi vỗ nhẹ vai của Tiểu Mộng
'Đúng vậy thưa sư phụ, con đã cho người điều tra thử thì đúng là như thế'
Lúc làm đôi khi hắn cũng ngó qua xem cô có xếp đúng hay không may thay mọi thứ đều ổn thoả thậm chí cô xếp càng nhanh hơn hắn.
Một căn phòng khá rộng rãi thoát mát, có chỗ tiếp tân và vài cái kệ tủ, bên trong còn có 2 căn phòng nhỏ và giá thuê được thương lượng là 20 đồng mỗi tháng, quá là tiện nghi cho hắn.
'Tiên sinh tôi biết là ngài là một lương y nhưng ngài không nên đối xử với tiểu cô nương nhà người ta như vậy được'
'Giang tiểu thư cơ thể cô vô cùng khoẻ mạnh không cần khám đâu'. Đúng như mọi người nghĩ người ngồi đang muốn khám bệnh chính là Giang Tiểu Mộng
'Thế huynh làm gì'
'Vâng con biết rồi thưa sư phụ'
'Vui vẻ chứ nhưng mà huynh vừa đồng ý đối tốt với tôi mà sao bây giờ huynh lại quát tôi' Giang Tiểu Mộng đáng thương nói.
'Cô còn nhắc lại chả phải là do cô ..... Thôi không nói nữa'
Tiểu Mộng lúc này mới chú ý đến tình cảnh hiện tại bàn tay ấm áp của hắn được đặt vòng qua eo cô tạo thành tình huống vô cùng lúng túng e thẹn.
'Hoa quản gia đưa con trở về'
'Không phải cái gì mà không phải tui mong tiên sinh nên đối xử cô ấy tốt hơn'
Khải Trạch cũng đành bất lực vâng một tiếng xong lại tiếp tục khám bệnh cho vài người nữa, trong khi đó thì dường như vui vẻ rất nhiều nên Tiểu Mộng không có tiếp tục làm phiền hắn nữa nên công việc mau chóng hoàn tất.
Hình ảnh chuyển đến chỗ của Khúc Trí Minh tên y sư tham lam, hắn lúc này trên khuân mặt nhăn nhó khó chịu. (đọc tại Qidian-VP.com)
'Cô vui vẻ quá nhỉ' Khải Trạch tức giận nhìn cô lớn tiếng nói.
'Tôi xin lỗi xin lỗi' Hắn thả tay ra.
`Thật mềm mại nha`` Khải Trạch ngẫm lại cảm giác vừa rồi.
'Không sao cảm ơn huynh đã đỡ tôi tôi đi về đây'
'Thật sự?'Hắn bán tính bán nghi trước lời yêu cầu được giúp đỡ từ cô.
'Nên mày chuẩn bị phải thật chu đáo cho tao, cái gì cần nói thì hẵn nói còn không thì im miệng để tao làm việc'
'Huynh tàn nhẫn thật chúng ta đã ở từng ở chung nhà với nhau mà giờ thậm chí thậm chí oa oa' Giang Tiểu Mộng vờ khóc nhưng bà cô kia thì tưởng thật, đây chính là sự lợi hại của cô.
Một bà cô đang được khám bệnh chú ý đến Tiểu Mộng xong quay ra hỏi Khải Trạch
'Vậy giờ làm sao đây sư phụ' Nhìn tên đệ tử cuốn cuồng hết cả lên như thế này làm Khúc lão đầu càng thêm bực bội (đọc tại Qidian-VP.com)
'Giang tiểu thư không sao chứ?' Khải Trạch hỏi thăm.
Ngày hôm sau, Khải Trạch được Giang Huyền Minh dẫn đến xem nơi mà hắn thuê.
Cô vui vẻ kéo ghế gần lại phía hắn.
'Không có thím à chúng tôi chả quen biết gì nhau cả'
'Khải Trạch, huynh mau khám bệnh cho tôi với'.
Đang định giải thích gì đó thì mấy người trong phòng khám lên tiếng bênh vực cho Giang Tiểu Mộng.
Hắn cười khổ vì cô nàng này đã đến đây 3 ngày liên tiếp rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khải Trạch bất lực với cô ta.
'Hắn chữa khỏi căn bệnh quái lạ của Giang tiểu thư với lại thuê được một phòng khám rồi'
'Không được không được tôi cần phải tập trung khám bệnh' Khải Trạch đưa hai tay trước ngược bắt chéo thành chữ X từ chối cô.
'Xếp thuốc vào kệ chả phải cô hỏi tại sao tôi không bán thuốc sao giờ tôi chuẩn bị đây'
'Huynh khám bệnh không cần kiêm châm gì hết hả?'
'Chưa gì đã cuốn lên thứ không có tiền đồ, giờ muốn lây chuyển cục diện chỉ có nhờ đến vị thành chủ mới sắp đên nơi này thôi'
Tiếp qua 2 ngày hắn đã đem mọi đồ đạc chuyển vào phòng khám, viết một tấm biển ở ngoài cửa phòng khám vẫn là 1 lần khám 2 đồng.
'Không rảnh không khám' Khải Trạch lười biếng nói, lúc này hắn lấy từ túi không gian ra các loại cây thuốc khác, đúng hắn bây giờ có kinh phí và một tí danh tiếng nên hắn chuẩn bị bán luôn thuốc.
Đến cái cuối vì nó quá cao nên Tiểu Mộng phải đứng lên cái ghế đang bước lên thì cô bị hụt chân khiến cô ngã xuống.
'Nếu vậy thì tên này trở thành vấn đề lớn rồi đây, quá sơ suất cứ nghĩ hắn chỉ là tay mơ mới vào nghề thật không ngờ hắn lại chữa khỏi căn bệnh mà đến ta cũng bó tay, quan trọng nhất là hắn được người ở Giang gia giúp đỡ'
'Tôi không sao huynh có thể buông ra được rồi'Tiểu Mộng nhỏ giọng bảo.
Hoàn tất việc nơi ở nhưng hắn không vội vã chuyển chỗ mà hắn vẫn khám bệnh ở bên ngoài để có thể thông báo cho mọi người về việc hắn mở được phòng khám.
'Sư phụ chúng ta có nên nhờ một vài quan hệ ở các gia tộc trong Lạc Nguyệt thành đuổi hắn đi không'
Ánh mắt của tên thanh niên hiện ra một tia ngoan độc cùng với tis quen thuộc, đúng vậy hắn đã làm việc này rất nhiều lần trước đây.
Ở trong phòng khám, đối mặt với vị bệnh nhân trước mặt hắn tỏ ra khó nhằn.
'Đã hiểu sư phụ con đi làm ngay'
'Tại sao huynh lại chỉ lấy 2 đồng mà không phải 3 hay 4,5 gì đó?'
'Thật tôi rất giỏi đó nha'Giang Tiểu Mộng vỗ ngực từ hào.
'Tiểu cô nương này thật khả ái, vợ của tiên sinh à'
Nay hắn lại trở về nhà trễ.
Trong phòng khám Khải Trạch vhir còn nghe thấy tiếng xe ngựa xa dần, hắn mỉm cười rồi lại tiếp tục làm việc.
'Đúng rồi mày đi tìm vài người đi thăm dò thử phòng khám hắn đi gây thêm vài trò cái gì thì cứ chiếu theo lệ cũ mà làm'
Nhanh như cắt hắn bắt kịp khoảng khắc vừa khồi, vận dụng tu vi luyện khí của mình tay hắn vòng qua eo Tiểu Mộng đỡ cho cô khỏi một cú ngã, hai cặp mắt nhìn nhau trong giây lát.
'Giang tiểu thư thật sự không sao cả, nếu cô cảm thấy khó chịu có thể vào trong phòng nằm nghỉ sao khi khám xong những người đang đợi bên kia thì tôi vào xem cho cô'
'Thế cô theo đem đống thuốc này bỏ vào kệ đi tôi có đánh dấu sẵn hết rồi đó'. Khải Trạch chia đôi phần việc ra làm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vấn đề là lời từ chối của hắn đối với cô là vô hiệu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Câu nói đó làm Tiểu Mộng khá khó chịu nên cô tinh nghịch đáp trả lại.
'Nhưng cơ thể tôi cảm thấy khó chịu quá'.
Chương 10: Thăm dò
'Phòng khám huynh không có thuốc cho họ mua sao?'
'Đúng rồi huynh còn chưa khám bệnh cho tôi nữa đấy'
'Không không phải'
'Tiểu thư mời lên xe'
'Tôi có thể giúp huynh'Giang Tiểu Mộng đôi mắt rực sáng nói
Giang Tiểu Mộng khuân mặt lúc này đã đỏ chót cô gục mặt xuống đất chạy ra khỏi phòng khám, có thể biết rằng cô xấu hổ đến cỡ nào khác hẳn sự tự tin và tinh nghịch lúc nãy.
'Tôi có thể ngồi kế bên xem huynh khám bệnh được không' Giang Tiểu Mộng với đôi mắt long lanh chất đầy hi vọng với giọng nói yểu điệu cầu mong Khải Trạch.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.