Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 7: Nhiệm vụ

Chương 7: Nhiệm vụ


'Hôm nay lại được 10 đồng, nếu tiến độ khám bệnh như thế này thì rất nhanh mình sẽ đủ tiền để thuê một một cái quán nhỏ rồi' Sau sự kiện đó việc khám bệnh của Khải Trạch trở nên rất suông sẻ, mỗi ngày có tầm 4 đến 5 người.

Khám bệnh xong hắn lại quay về nhà chăm sóc khu vườn.

Danh tiếng của hắn nổi lên rất nhanh ở thành này.

Ở một phòng thuốc lớn có một vị lão gia đang hớp nhẹ từng ngụm trà vẻ mặt vô cùng thư thái, đứng kế bên lão giả ấy là một tên thanh niên trẻ tuổi.

'Sư phụ dạo này bên ngoài chợ có một tên được xưng thần y khám bệnh với giá 2 đồng chúng ta có nên làm gì hắn không?'

'Haha không sao chỉ là thằng nhóc học y mấy năm chả nhấc lên sóng gió gì đâu bây giờ ta phải chuẩn bị dể đoán vị thành chủ mới từ kinh thành đến mới trọng yếu'

'Sư phụ bảo phải'

Lão già này chính là chủ tiệm thuốc lớn nhất và duy nhất trong thành, tên của lão Khúc Trí Minh, những người khá giả được ông ta chữa bệnh gọi ông là Khúc lương y còn những kẻ nghèo khổ thì gọi ông có vẻ thân thương hơn là Khúc tham y.

Dù thế ông ta vẫn sừng sẵn mở quán thuốc ở đây, mỗi khi có kẻ có ý định kiếm một ít cặn từ chén cơm của ông ta hầu như đều bị chuyển đi nơi khác vì lão khá thân thiết với tên thành chủ.

Nên bây giờ nghe có vị thành chủ mới đến làm ông phải tập trung đón tiếp cũng như làm 'thân' với vị đó.

'Tao bảo mày chuẩn bị đồ để làm xong chưa'

'Xong cả rồi sư phụ'

'Tốt đây là bài học cho mày hiểu tạo mối quan hệ là quan trọng như nào'

'Chừng nào thì họ mới đến vậy sư phụ để con biết còn trang trí thêm cho cửa tiệm'

'Tao mà biết thì tao cũng không hồi hợp như này đâu'

'Nhưng mà con thấy người uống trà khá nhàn hạ mà'

'Mày mà biết cái gì đây là chuẩn bị tinh thần thật thoải mái hiểu không'

'A đã hiểu đã hiểu'

'Bớt nói nhảm chăm trà'

Chàng thanh niên vội vàng làm theo lời Khúc lương y.

Khung cảnh chuyển đến sạp hàng của Khải Trạch.

'Cảm tạ tiên sinh, con mau cảm tạ tiên sinh đi'Người phụ nữ hôm trước đến và dắt theo đứa con trai kia, nhìn mặt cậu bé lúc này hồng hào đầy sức sống hơn hẳn.

Điều này cũng làm Khải Trạch khá là vui vẻ.

'Khách sáo làm gì cũng nhờ cô mà việc làm ăn tôi tốt hơn không ít'

'Đâu có do tiên sinh tài giỏi thôi ạ, à đúng rồi đây là chục trứng gà mà sáng nay tôi mới lấy mong tiên sinh nhận cho'

Người phụ nữ lấy ra một giỏ trứng, Khải Trạch cũng chả khách sáo gì người ta có lòng thì mình nên nhận.

'Cảm ơn cô'

'Vậy hai mẹ con tôi không quấy rầy tiên sinh nữa'

'Ừm'

``Người của thế giới này cũng tốt bụng phết``

'Tiên sinh tôi muốn khám bệnh'

Đang vui vẻ vì giỏ trứng thì tiếng của một người đàn ông trung niên làm anh hoàn hoàn trở lại.

'Tốt mời anh ngồi xuống khám hết 2 dồng nha'

Cứ thế công việc của Khải Trạch tiếp diễn.

Lúc này trên một chiếc giường trong một căn phòng tràn ngập sự nữ tính với những bức tranh bông hoa xinh xắn được treo xung quanh vách tường, những chiếc rèm giường làm bằng vải lụa mỏng, màu hồng nhạt có một nữ nhân dáng người nhỏ nhắn, làn da nàng trắng mịn, khuân mặt xinh xắn tạo nên sự dễ thương và có đôi chút ma mị, đôi mắt nàng nhắm nghiềm lại càng khiến nàng đầy bí ẩn.

Đứng bên cạnh giường nàng là một người đàn ông trung niên cao lớn, thần thái đầy nghiêm nghị nhưng đôi mắt có phần buồn bã cùng với một phụ nữ đầy quý phái đường nét gương mặt khá giống nàng.

'Phu quân Tiểu Mộng đã ngủ 2 tuần rồi, liệu con nó có làm sao không'

'Nàng đừng lo, tôi đã thông báo khắp nơi để đi tìm vị đại phu giỏi nhất trong kinh đô đến rồi'

'Nhưng đây là người thứ 10 rồi, kể cả tu sĩ ông cũng mời đến 2 vị rồi'Nói xong người phụ nữ bật khóc.

'haizz' Người đàn ông thở dài bất lực.

Ông ta cũng không còn cách nào, câu trên chủ yếu để an ủi vợ mình.

Dù đã vận dụng mọi quan hệ của mình nhưng không thể khiến con gái mình tỉnh dậy.

Tình hình đang căng thẳng bỗng nhiên bên ngoài có tiếng của nha hoàn truyền đến.

'Gia chủ tôi có chuyện cần báo'

'Vào đi'

Nha hoàn khép nép bước vào.

'Nói đi'

'Thưa gia chủ dạo gần đây trong thành có tin đồn về một vị thần y khám bệnh cho người dân trong thành với giá 2 đồng ngài có muốn mời đến không'

'Cũng chỉ là một tên trẻ tuổi mà thôi không có ý nghĩa gì đâu'

Nghe thấy người đàn ông ấy nói nha hoàn có vẻ khá ngạc nhiên.

'Ngài gặp qua rồi sao'

'Ừm'

'Vậy no tì cáo lui'

'Từ từ đã mời hắn đến đi' Người phụ nữ lên tiếng.

'Phu nhân hắn nhìn rất trẻ tuổi với lại chỉ là một tên luyện khí mà thôi'

'Phu quân đừng nói nữa dù chỉ một chút hi vọng thì tôi cũng muốn thử'

'Mau dẫn ta đến đó'

'Vâng phu nhân'

Nhìn bóng lưng của phu nhân mình người đàn ông cũng chả làm gì, ông ta biết nàng ấy yêu con mình đến nhường nào mới làm có hành động như vậy.

Trên chiếc xe ngựa người phụ nữ vẻ mặt đầy nghiêm nghị, ánh mắt buồn bã pha lẫn chút ít hồi hợp, trên đường đi nàng luôn nhìn ra cửa sổ. Mỗi lần có một vị y sư nào đến nàng luôn mang trong mình sự hồi hợp nhất định, mỗi lần thấy họ lắc đầu là mỗi lần tim nàng thắt lại.

'Đến rồi à' thấy xe ngựa dừng lại người phụ nữ bèn hỏi.

'Vâng thưa phu nhân'

Nhìn xa bên kia Khải Trạch đang khám bệnh cho một chàng thanh niên.

' Nay lại vào xuân lâu nữa à'

'Tiên sinh tôi đâu có'Chàng thanh niên ngại ngùng gãy đầu bảo

'Tôi nhắc nhở anh đấy, anh không lừa được tôi đâu nè cầm phương thuốc này đi mà uống ít nhất thì một tháng tới anh không được vào nơi đó nữa'

Chỉ cần sơ qua là Khải Trạch đã nhận biết tình trạng của hắn rồi

'Cảm tạ tiên sinh' Nhận lấy đơn thuốc xong tên thanh niên vọt nhanh .

'Mặt trời cũng sắp lặn rồi mình nên về thôi'

Khải Trạch dọn dẹp đồ thì có nghe tiếng từ đằng xa vọng đến

'Tiên sinh khoan đã, liệu ngài có thể khám bệnh giúp con gái tôi được không'

Dù rất muốn từ chối vì sợ lũ yêu thú vào ban đêm nhưng y đức của hắn không cho phép

'Ờ thế con gái cô đâu'

'Nó đang ở nhà'

Nhìn nét mặt khó hiểu bối rối của Khải Trạch, người phụ nữ vội vàng giải thích.

'Con gái tôi không thể đi đến đấy được nên tôi muốn mời cậu đi theo tôi'

Khải Trạch hơi do dự

Người phụ nữ nói tiếp

'Tiên sinh đừng lo chúng tôi là Giang gia không có ý đồ xấu gì đến cậu đâu'.

``Giang gia, hình ngư là gia tộc lớn trong cái thành này nhỉ, nhìn trang phục và chiếc xe ngựa này thì chắc không phải l·ừa đ·ảo đâu nhỉ, mà nếu có vấn đề gì thì luyện khí tầng 9 như mình sẽ chạy được thôi``

'Ting tuyên bố nhiệm vụ:'Đồng ý khám bệnh cho Giang tiểu thư phần thưởng: phương pháp chữa bệnh'

``Thế thì đúng là người của Giang gia rồi nhưng mà đến nỗi hệ thống đưa ra phương pháp chữa thì căn bệnh này không bình thường rồi``

'Được rồi cô dẫn tôi đến đó đi'

'Vậy mời tiên sinh lên xe'

Khải Trạch cùng với người phụ nữ bước vào chiếc xe ngựa.

'Đưa ta về nhà'

Chiếc xe lăn bánh dần.

'Cô có thể giải thích sơ lược về bệnh tình của con gái cô không?'

'Được thật tình thì tôi cũng không thể diễn tả nhiều lắm, một hôm nó bảo với chúng tôi cảm thấy mệt nên đi ngủ sớm xong đến trưa thì chả thấy nó bước ra khỏi phòng chúng tôi lo lắng vào thì thấy nó vẫn ngủ nhưng lay lại không dậy và cứ thế nó đã ngủ 2 tuần rồi'

Được thuật sơ lược về bệnh tình làm cho Khải Trạch biết được bệnh Giang tiểu thư kia là vô cùng khó.

``Quá ít thông tin và quá lạ lùng``

'Tôi vẫn không đảm bảo chắc chắn sẽ chữa được nhưng tôi sẽ cố'

Chiếc xe dừng lại trước một cái cổng lớn với cái biển ghi rõ chữ Giang biểu thị cho gia tộc họ Giang.

'Ting mời ký chủ nhận thưởng:.......'

Chương 7: Nhiệm vụ