Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

CHƯƠNG 13: Đại Trưởng Lão Bị Cắt Chức

CHƯƠNG 13: Đại Trưởng Lão Bị Cắt Chức


"Đại trưởng lão, đây cũng quá hai mặt đi, cháu của hắn đánh người khác, liền nói là tiểu bối ở giữa luận bàn. Hiện tại hắn cháu trai bị người đánh, chính mình ngược lại thẹn quá hóa giận, lấy lớn h·iếp nhỏ!"

"Thì đó thì đó, còn đại trưởng lão đâu! Hợp lý cũng chỉ cho phép Tiêu Ninh đánh người, không cho phép người khác đánh trả thôi!"

"Lấy lớn h·iếp nhỏ, uy phong thật to, nếu không phải Tiêu Lâm là tứ thiếu gia, tộc trưởng đại nhân kịp thời đuổi tới, chỉ sợ hắn còn dám trực tiếp hạ thủ, ỷ vào Đấu Sư thực lực chèn ép gia tộc thiên tài Đấu Giả!"

Da mặt đại trưởng lão khẽ giật giật, hắn già nhưng không điếc!

Những lời này như từng viên đ·ạ·n bắn vào tai hắn, lại đâm vào lòng. Đại trưởng lão cảm thấy chói tai vô cùng, tâm lý còn rất phiền muộn. Nhưng hết lần này đến lần khác, sự việc này đúng như họ nói, khiến hắn dù có lý lẽ cũng không thể phản bác. Bên cạnh đó, Tiêu Chiến đứng đó, lửa giận bùng nổ khiến đại trưởng lão cảm thấy tiến thoái lưỡng nan. Hắn hối hận vô cùng, tự hỏi tại sao mình lại tới đây, còn để phẫn nộ che mờ lý trí.

Đại trưởng lão chợt nhận ra nguyên nhân mình tới đây là Tiêu Ninh, hảo cháu trai bướng bỉnh của hắn. Trong lòng, hắn nguyền rủa Tiêu Ninh, nhưng trên mặt vẫn giữ im lặng.

Tiêu Lâm, người trong cuộc, nghe thấy những lời bàn tán của đệ tử Tiêu gia, mỉm cười trong lòng. Nếu như trưởng lão không thể làm hài lòng mọi người, vậy chức vị đó nên dừng ở đây thôi.

"Đại trưởng lão vì sao im lặng không nói, chẳng lẽ không thể phản bác trước sự thật này sao?" – Tiêu Lâm thừa thắng xông lên.

Đại trưởng lão cuối cùng cũng cố gắng ổn định thương thế trong cơ thể, định mở miệng giải thích.

"Hừ, đại trưởng lão, không cần giải thích! Chuyện xảy ra hôm nay, tất cả mọi người đều thấy rõ!" – Tiêu Chiến đột nhiên lên tiếng, liếc qua nhị trưởng lão và tam trưởng lão đang vội vã chạy tới.

"Đại trưởng lão thân là trưởng lão, hành động và lời nói lại không thể khiến mọi người nể phục, công nhiên vi phạm Tiêu gia tộc quy, lấy lớn h·i·ế·p nhỏ, thậm chí còn muốn g·i·ế·t c·h·ế·t thiên tài của gia tộc, cản trở sự phát triển của Tiêu Gia!"

"Vì vậy, ta lấy danh nghĩa tộc trưởng, quyết định tạm thời cách chức đại trưởng lão. Nếu tái phạm, sẽ phế tu vi và trục xuất khỏi Tiêu Gia!"

"Tê…!!!"

Nghe được lời của tộc trưởng Tiêu Chiến, tất cả mọi người tại hiện trường đều hít một hơi lạnh. Đại trưởng lão, người trong cuộc, sắc mặt kinh ngạc, hỏi:

"Tiêu Chiến, vì con trai ngươi mà ngươi muốn cách chức ta sao?"

Nhị trưởng lão và tam trưởng lão liếc nhìn nhau đầy bất ngờ. Họ đến sau và chỉ thấy Tiêu Chiến nổi giận với đại trưởng lão. Không biết đại trưởng lão đã làm gì để đáng bị trừng phạt nặng như vậy?

Chung quanh, đệ tử Tiêu Gia bắt đầu bàn tán.

"Hình phạt này… có phải quá nặng không? Đại trưởng lão tuy có lỗi, nhưng không đến mức bị cách chức."

"Đúng thế! Vì một thiên tài chưa trưởng thành mà cách chức đại trưởng lão, có phải không hợp lý lắm?"

"Tiêu Chiến ra quyết định quá nghiêm trọng, làm như thế sau này ai dám cống hiến cho Tiêu Gia? Một sai lầm nhỏ cũng bị tước bỏ chức vị!"

Nghe những lời bàn luận xung quanh, đại trưởng lão không còn hoảng hốt. Hắn nghĩ, mặc dù có lỗi, nhưng Tiêu Chiến trừng phạt quá nặng, điều này không thể làm hài lòng mọi người. Hai vị trưởng lão cũng lên tiếng thuyết phục Tiêu Chiến.

"Tiêu Chiến, hình phạt này quá nặng. Đại trưởng lão có lỗi nhưng không đến mức phải cách chức. Điều này sẽ làm nhiều người trong Tiêu Gia thất vọng."

"Đúng vậy! Ngươi nắm lấy một sai lầm nhỏ mà trừng phạt nặng như thế, thật bất công!"

Trước những lời phản đối từ mọi người và hai vị trưởng lão, Tiêu Chiến chỉ cười lạnh:

"Chư vị cho rằng ta trừng phạt quá nặng?"

Nhìn xung quanh, mọi người đều né tránh ánh mắt giận dữ của Tiêu Chiến.

"Lâm nhi, phô bày chút thực lực của con!"

Tiêu Chiến quay đầu về phía Tiêu Lâm.

Hiểu ý phụ thân, Tiêu Lâm không nói gì, chỉ bắt đầu gia tăng khí thế. Mọi người xung quanh nhanh chóng nhận ra đấu khí của Tiêu Lâm không còn giống như sơ nhập Đấu Giả mà ít nhất là cao giai Đấu Giả, thậm chí là đỉnh cao trong cùng cấp bậc!

Hai vị trưởng lão trợn mắt kinh ngạc, rõ ràng Tiêu Lâm đã đạt tới cửu tinh Đấu Giả đỉnh phong!

Đại trưởng lão càng chấn động mạnh mẽ. Tiêu Lâm chỉ mới mười một tuổi! Năm đó, Tiêu Viêm ở tuổi này mới chỉ đạt tới nhất tinh Đấu Giả, đã được ca ngợi là thiên tài trăm năm có một. Vậy còn Tiêu Lâm, cửu tinh Đấu Giả đỉnh phong, có lẽ được gọi là thiên tài ngàn năm có một sao?

"Mọi người thấy chứ, mười một tuổi cao giai Đấu Giả!" – Tiêu Chiến tự hào.

"Nếu không gặp trở ngại, Tiêu Lâm sẽ ít nhất đạt tới Đấu Hoàng, có thể trở thành Đấu Tông, thậm chí là Đấu Tôn!"

"Tiêu Gia nếu có một Đấu Vương đã đủ để sánh ngang với hoàng thất, nhưng có Đấu Hoàng sẽ biến Tiêu Gia thành đệ nhất thế lực! Nắm giữ vô vàn tài nguyên, tạo điều kiện cho các người tu luyện!"

"Còn Đấu Tông thì quá xa vời, ta không bàn nữa, nhưng Tiêu Lâm vẫn là hy vọng lớn nhất của Tiêu Gia!"

Tiêu Chiến nói đến đây, ngữ khí đột ngột thay đổi, đầy phẫn nộ:

"Vậy mà đại trưởng lão lại dám ra tay với một thiên tài quan trọng như thế!"

"Với thực lực thất giai Đấu Sư, hắn định đối phó một Đấu Giả, chẳng phải định g·i·ế·t người sao?"

Xoạt!!!

Cả hội trường xôn xao, ánh mắt mọi người đổ dồn về phía đại trưởng lão, đầy tức giận. Nếu trước đó họ không bận tâm, thì bây giờ họ đã thực sự cảm thấy tức giận. Tất cả đều hiểu rằng Tiêu Lâm là tương lai của gia tộc.

Nhị và tam trưởng lão cũng quay sang nhìn đại trưởng lão. Hắn thì kinh hoàng, không ngờ lại ra tay với một thiên tài như Tiêu Lâm. Trong lòng đại trưởng lão tràn đầy hối hận.

CHƯƠNG 13: Đại Trưởng Lão Bị Cắt Chức