Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Dị Giới Rubik Cube
Unknown
CHƯƠNG 8: Ba Năm Timeskip
Trong làn gió se lạnh của mùa thu, rừng cây sau núi vang vọng âm thanh của lá khô và mùi đất ẩm ướt. Trên đỉnh núi, một chàng trai với mái tóc đen dài bay nhẹ trong gió đứng lặng lẽ. Ánh mắt của anh dõi ra xa, nơi có thể nhìn thấy toàn cảnh Tiêu gia yên bình. Một nụ cười thoáng hiện trên môi anh, nhưng trong đôi mắt lại chứa đựng một nỗi niềm khó tả.
Ba năm đã trôi qua kể từ khi Tiêu Lâm, linh hồn từ thế giới hiện đại, đến với thế giới kỳ lạ này. Trong suốt ba năm ấy, cơ thể nhỏ bé của anh đã trở nên cao lớn và cứng cáp hơn. Quan trọng hơn, Tiêu Lâm đã "lột xác" trở thành một thành viên thực sự của gia tộc Tiêu gia, là người con thứ tư của Tiêu Chiến, là đệ đệ của Tiêu Viêm... Và có lẽ, anh cũng đã trở thành một "quái vật" mà chính bản thân mình cũng không thể lường hết được.
Khẽ nắm chặt tay, luồng lôi điện màu xanh lục nhảy nhót nhẹ nhàng trên đầu ngón tay anh, như một con rắn nhỏ đang "trêu ghẹo". Goro Goro no Mi - món quà "khai sáng" đã thay đổi hoàn toàn cuộc đời Tiêu Lâm. Nhớ lại ngày đầu tiên ăn trái ác quỷ, anh vẫn còn cảm nhận được vị chua loét khó quên. Tưởng chừng như ăn vào là sẽ có ngay sức mạnh như Enel, nhưng ai ngờ… mọi thứ không hề dễ dàng như vậy.
Phải mất ròng rã ba năm vật lộn, cơ thể này mới thực sự làm bạn với lôi điện. Đã không ít lần Tiêu Lâm bị “tích điện” đến cháy đen cả quần áo, hoặc bị “giật” cho tóc tai dựng ngược. Chắc chắn, những người trong Tiêu gia sẽ không bao giờ quên hình ảnh "cậu ba" nhà họ trong thời điểm đó.
Tuy nhiên, vàng thử lửa, gian nan thử sức. Những lần thử nghiệm thất bại đã giúp anh rút ra nhiều bài học quý giá. “Lôi Thiểm” và “Bạo Lôi Quyền” hai tuyệt chiêu đầu tiên của anh, đã ra đời trong những trận hỗn chiến đầy khói lửa.
Khi sử dụng "Lôi Thiểm" Tiêu Lâm như hóa thân thành tia chớp, thoắt ẩn thoắt hiện. Cây cối xung quanh như bị kéo giãn, bóp méo nhưng lại không hề hấn gì, chỉ có anh, nhanh chóng xuất hiện tại một vị trí khác. Tốc độ tức thời, gần như vươn tới ngang bằng với tốc độ ánh sáng.
Còn “Bạo Lôi Quyền” là sự kết hợp giữa nắm đấm nén chặt, đấu khí cuộn trào, và lôi điện bao phủ, tạo thành một luồng năng lượng kinh hoàng. Âm thanh ầm ầm vang lên, không khí rung chuyển, và tảng đá lớn cứng rắn tan thành từng mảnh vụn.
Nhìn lại "bãi chiến trường" trong sân luyện võ, Tiêu Lâm vẫn nhớ như in cảm giác phấn khích khi lần đầu tiên tạo ra được tuyệt chiêu này. Vì quá khích, anh đã thử nghiệm ngay trong phòng ngủ và suýt chút nữa phá hủy toàn bộ căn phòng. May mắn thay, căn phòng luyện võ riêng được gia cố bằng những loại đá chắc chắn nhất mà cha anh tìm được, nếu không, có lẽ anh đã "nổi tiếng" khắp Ô Thản Thành.
Thế giới ninja cũng đã góp phần không nhỏ vào sự "bá đạo" của Tiêu Lâm. Naruto, Sasuke… những nhẫn giả thiên tài sử dụng Lôi Độn mà anh ngưỡng mộ giờ đây như những người thầy "dạy học từ xa" cho anh. Ban đầu, anh tưởng rằng việc sao chép nhẫn thuật lôi điện rất đơn giản, nhưng thực tế không hề dễ dàng như vậy. Chakra tuy cũng là năng lượng, nhưng hoàn toàn khác biệt với đấu khí của thế giới này. Để biến lý thuyết thành thực tế, Tiêu Lâm phải bắt đầu từ việc kiểm soát dòng chảy đấu khí chính xác hơn, kết hợp thuộc tính Lôi vào trong đó, rồi áp dụng những kiến thức về hình dạng, nén năng lượng, kích phát… Mọi thứ phải được luyện tập qua hàng trăm, hàng ngàn lần thất bại.
Có những lúc, Tiêu Lâm thực sự muốn đập đầu vào tường vì ức chế, nghĩ rằng lý thuyết xuyên không của mình thật "phế". Nhưng ý chí kiên cường và cả chút "ăn may" đã giúp anh không bỏ cuộc. Cuối cùng, “Chidori” và “Rasengan” phiên bản đấu khí đã xuất hiện trong tay anh. Dù chưa thực sự hoàn chỉnh, nhưng nó đủ mạnh để xé toạc một tảng đá to.
Chưa dừng lại ở đó, Lôi Độn Khải Giáp của "Ngài Raikage" cũng được Tiêu Lâm tái hiện một cách ngoạn mục. Lôi điện bao phủ toàn thân, tăng cường lực lượng và tốc độ cho anh như một "siêu nhân". Sức phòng thủ và khả năng t·ấn c·ông đều tăng vọt, chưa kể lúc luyện tập lôi điện luyện thể khiến cho thân thể anh trở nên vô cùng mạnh mẽ, dù mới 11, 12 tuổi nhưng thân thể phát triển vượt trội, ai cũng nghĩ anh đã 15, 16 tuổi với cơ thể nảy nở những khối cơ áp s·ú·c đầy sức mạnh.
Tuy nhiên, để thực hiện được "Lôi Độn Áo Giáp" lượng đấu khí tiêu hao rất lớn. Lúc này, công lao của “Dịch Cân Kinh” mới thực sự phát huy tác dụng. Ban đầu, khi nhận được cuốn trục cổ lỗ sĩ này, Tiêu Lâm cũng chẳng mặn mà lắm, nghĩ rằng truyện kiếm hiệp thì liên quan gì đến thế giới huyền huyễn này. Nhưng Dịch Cân Kinh, tuyệt học nội công truyền thừa hàng trăm năm của Thiếu Lâm Tự, đã chinh phục hoàn toàn anh. Những động tác mềm mại, chậm rãi tưởng chừng như thể d·ụ·c dưỡng sinh nhưng khi tập trung tinh thần, ý chí hòa quyện với hơi thở, toàn thân anh như được "gột rửa" trở nên nhẹ bẫng, thoải mái.
Không chỉ kích thích tu vi đấu khí tăng nhanh, Dịch Cân Kinh còn giúp kinh mạch của Tiêu Lâm càng lúc càng rộng mở, dẻo dai và rắn chắc hơn. Lượng đấu khí tích lũy cũng tăng vọt, khiến anh như có một "kho chứa" năng lượng khổng lồ trong người. Cùng với Hơi Thở Sấm Sét, Tiêu Lâm tin rằng tương lai cảnh giới càng cao, uy lực của hơi thở sấm sét sẽ càng lớn, khiến anh trở thành một kẻ vô địch thủ.
Trong suốt ba năm qua, "ông trời" Rubik Cube vẫn tiếp tục "tặng quà" cho Tiêu Lâm, dù hầu hết là "đồ rác" nhưng thỉnh thoảng cũng "ra hàng" vài món "xịn". Ví dụ như khả năng tái tạo tế bào từ anh trai Wolverine chẳng hạn. Mặc dù không thể "mọc xương" hay "vung vuốt" như "người thật" nhưng chỉ cần còn một hơi thở, mọi v·ết t·hương trên người anh đều có thể lành lại trong tích tắc.
Đến giờ, Tiêu Lâm vẫn thấy ấm lòng khi nhớ tới lần mình tặng cho Huân Nhi vài món đồ lạ lẫm từ Rubik Cube. Cô bé nhìn chúng với ánh mắt tròn xoe và cười toe toét, khiến anh cũng vui lây.
Huân Nhi không biết từ lúc nào đã trở thành "cái đuôi nhỏ" luôn theo anh khắp nơi trong Tiêu gia. Từ sân luyện võ đến thư phòng, lúc nào Tiêu Lâm cũng thấy bóng dáng nhỏ nhắn của cô bé bên cạnh. Họ gần như là như hình với bóng, có một số bí mật của Tiêu Lâm cô bé cũng biết, trừ khối Rubik và thân phận người xuyên không thì mọi thứ ở Tiêu Lâm cô bé đều hiểu rõ. Anh còn dạy cô bé Dịch Cân Kinh và nhiều thứ khác nữa.
" Sau này lớn lên, muội muốn làm gì?" Có lần, Tiêu Lâm đã đùa hỏi Huân Nhi như vậy.
" Huynh muốn muội làm gì?" Cô bé nghiêng đầu, ánh mắt đen láy nhìn anh chăm chú.
"Tất nhiên là làm cô vợ nhỏ của ta rồi!" Tiêu Lâm cười lớn, vỗ vào đầu cô bé. Huân Nhi mặt đỏ bừng, cúi đầu, nắm chặt vạt áo anh, nhưng lại không hề phản bác. Khoảnh khắc ấy, tim Tiêu Lâm như "lạc nhịp".
Từ đó về sau, anh luôn cảm thấy có một khoảng cách vô hình nào đó giữa mình và Huân Nhi. Mỗi khi hai người đối diện nhau, Huân Nhi lại bối rối, mặt đỏ như quả cà chua, làm anh không thể không cười trộm. "Không biết cô bé nghĩ gì nhỉ?" Anh đã tự hỏi mình như thế nhiều lần.
Và cứ thế, thời gian trôi qua. Tiêu Lâm giờ đây đã thực sự trở thành một phần của thế giới này. Những ký ức về thế giới hiện đại đã phai nhạt dần, nhường chỗ cho cuộc sống mới đầy thách thức nhưng cũng tràn đầy hứa hẹn.
Cảm nhận được cơn gió mát lạnh thổi qua, Tiêu Lâm khẽ nhắm mắt lại, hít thở thật sâu. Đã đến lúc bước vào cuộc hành trình mới, nơi mà anh sẽ khám phá thêm nhiều điều bí ẩn, thách thức bản thân và trở thành người mà anh luôn khao khát... "Một kẻ mạnh nhất, không ai có thể ngăn cản!"