0
Vù vù..
Nhóm ba người Trương Dạ sau một lúc di chuyển thì vẫn không có tiến triển. Cả bọn tựa như đang đi đường vòng, Hồn Du Sơn dẫu cho có đi cách bao nhiêu lâu vẫn cứ xa vời vợi như thế.
Kỷ Dư thử đặt chiếc trâm cài tóc của mình xuống đất, sau 30 phút đường đi, chiếc trâm cài liền hiện ra dưới mắt cả ba.
"Thế này phải đổi lộ trình thôi" Đến cả Trương Dạ cũng phải đau đầu vì hiện tượng lần này.
Tuy nhiên, có điều mà Kỷ Dư chưa nói cho Trương Dạ biết.
Ngược lại hắn có khả năng bất tử, đối với tử vong thể xác ngược lại không nhằm nhò.
Nàng nói có lý, là hắn hấp tấp rồi.
Giữ lại Kỷ Dư, quả nhiên là quyết định sáng suốt.
Chức nghiệp phụ vốn đã rất khó để thành thạo, đòi hỏi tài năng lẫn thiên phú đủ thứ, huống chi là cấp bậc đại sư như nàng. Thành ra giá trị của đan dược trung cao giai ở trong đại lục này có thể nói là trên trời.
Tuy nhiên, trước mắt lại có hai Trương Dạ y đúc nhau.
Chính vì thế mà nó cực kì khả nghi, cơ duyên người khác tìm còn không có, há gì nó lại ép buộc ta phải giải quyết rồi mới cho đi?
"Tẩu Vi Phân Thân!"
Duy chỉ Kỷ Dư ánh mắt lạ thường nhìn Trương Dạ hỏi, "Ngươi.. có biết tác hại của thứ bí thuật này sao?"
Như để chắc chắn, hắn quay đầu ngó qua Kỷ Dư, "Ngươi có suy nghĩ gì không?"
Hành động của hắn làm Kỷ Dư không khỏi có chút buồn cười, trái lại nàng cũng khá thấu hiểu cảm giác của Trương Dạ.
Trương Dạ kết thúc năng lực, tinh lực nhất thời bị rút cạn làm hắn quỵ một chân xuống đất thở dốc.
Hoài Thu ân cần hỏi, "Ngươi ổn không? Nghỉ một chút"
"Chờ đã, ngươi định không chuẩn bị gì mà cứ tiến vào trong đó sao?" Nghe lời Trương Dạ, hiển nhiên Kỷ Dư cũng đoán ra được ý định của hắn.
Đây là một kiện chuyện nhất tiễn song điêu, vừa có thể thăm dò thực hư, lại có thể tăng thêm hình tượng tốt đẹp trong lòng bọn họ.
"Ngươi sợ gì chứ? Cứ xài đi, nhìn vậy chứ ta là luyện đan đại sư đấy, không phải lo về đan dược"
Chỉ thấy Trương Dạ hai tay kết ấn, chân khí trong người cũng nhanh chóng hao hụt mãnh liệt còn ba phần.
Hoài Thu trợn mắt hiếu kỳ tiến lại gần cả hai Trương Dạ sờ loạn, "Ngươi làm thế nào vậy sư đệ? Chỉ ta, chỉ sư tỷ!"
"Đa tạ rồi" Trương Dạ khó có lần đầu nở nụ cười thật lòng với nàng, sau đó lại nhìn về phía động thiên kia mà như có điều suy nghĩ.
Vậy thì trong cuộc thi lần này, Trương Dạ hắn rốt cuộc có thể thoả sức tung hoành.
"Ta đoán.. là ta có cách"
Huyễn cảnh không phải, lĩnh vực lại càng không, thế thì bọn họ đang kẹt vào chuyện gì?
Hắn ngưng tụ mọi giác quan lẫn thần thức cố dò xét bên trong, kết quả chẳng thu được kết quả.
Sương mù ào ạt chảy vào trong lòng bàn tay Trương Dạ, gió lớn vù vù tụ lại một điểm cố định khiến hai người phía sau cũng chú ý tới dị thường.
Hai bên là hai hang động có biển Sinh và Tử cách biệt nhau.
"Cũng đừng hy vọng quá nhiều, chỉ là phép thử thôi" Hắn đứng dậy vò đầu sư tỷ, bước đến trước tấm bảng to "Sinh Tử động thiên" kia.
"Khoan đã, từ khi nào nơi này lại có sương?"
Từ khi thiên phú dung hợp được nâng cấp, hắn chưa bao giờ chủ động dùng quá ba lần, khiến việc điều chỉnh năng lực nhất thời có chút khó khăn.
Đầu tiên Trương Dạ đưa một tay vào sương mù, kiểm nghiệm xem liệu rằng đây có phải sương độc hay không.
Điều này không khỏi làm hắn cao hứng hơn bao giờ hết.
"Hm?" Hoài Thu tò mò nhìn tiểu sư đệ ngày càng bí hiểm của mình.
Thế mà giờ lại tồn tại sương trắng?
Nàng hơi do dự, bỗng con ngươi sâu trong đôi mắt nàng trở nên trống rỗng, miệng thì thào như một cỗ khôi lỗi, "Nếu ta khôi phục tu vi sau một tháng.. có lẽ sẽ có cách.."
Ngỡ là sẽ phải chi ra vài triệu linh thạch để sở hữu, thế mà bây giờ lại đến tận tay.
"Sư tỷ cũng muốn biến thành hai người! Để một người ở nhà học, còn ta thì chạy đi chơi, teehee!"
Thấy sương mù được xua tan, hai nữ nhân cũng chạy lại đỡ lấy Trương Dạ hai bên.
Tiếp theo là giải quyết cơ duyên trước mắt, cái thứ cơ duyên này buộc phải giải quyết nếu muốn đi tiếp.
Hắn cơ bản là không có chút thông tin.
Hoàng Huyết Đan là loại đan dược ngũ phẩm, có thể cường hoá khí huyết, loại bỏ tạp chất và bồi bổ xương cáp cứng cáp gấp ba lần.
Trương Dạ đã đọc qua về loại đan dược này trong bách khoa toàn thư của Huyễn Tiên lục địa.
"Không, nên nghe lời sư tỷ ngươi. Nếu trong vài phút làn sương kỳ dị kia lại hiện ra thì sao? Ta biết rõ thủ thuật ngươi làm không đơn giản, không thể lạm dụng liên tục, để đảm bảo thì đợi chút đi" Kỷ Dư lạnh giọng phân tích, Trương Dạ nghe vậy cũng đành gật đầu chấp nhận.
"Không sao, chờ chút"
"Nếu ta không lầm, thứ ngươi xài là phiên bản không chính tông của Nhất Khí Hoá Tam Thanh thuộc về Đạo Tông?" Kỷ Dư thấy hắn mịt mù bèn giải đáp, "Nhất Khí Hoá Tam Thanh có thể phân ra ba người giống hệt mà chỉ tốn nửa phần thực lực, mỗi người đều có tính cách riêng như những cá thể khác nhau, nhưng vẫn quy phục và tuân lệnh cơ thể chính"
Cả hắn cũng không ngờ sẽ gây ra động tĩnh lớn thế này, vội quay ra sau cười trừ lấp liếm.
"Sương mù.. ta nghĩ mấu chốt ắt hẳn nằm ở chúng"
"Không, ta không biết, ý ngươi là điểm yếu? Hẳn là chân khí quá ít, dùng để chạy đi." Hai Trương Dạ đồng thanh nói.
"Hoàng Huyết Đan?" Nhận lấy đan dược, hắn không vội phục dụng ngay mà cất vào túi, "Đã là cơ duyên thì không thể bỏ lỡ, đầu tiên xem xét tình hình đã"
Không phải là hắn chưa từng trải qua việc bị phân thân phản lệnh, việc này đã từng xảy ra một lần trong quá khứ.
Vụ nổ chân khí xảy ra với quy mô nhỏ được hắn khống chế lại.
"Sư đệ, có chuyện gì thế!?"
"Sinh và Tử, phải chọn một bên à?" Trương Dạ phục dụng đan dược, dược lực chảy vào trong người dần dà bù đắp vào phần tinh lực đang hao hụt.
"Nhưng hai hang động kia là gì? Sinh Tử động thiên?" Hoài Thu lấy ra Khí Huyết Đan bón cho sư đệ của nàng.
"Sư tỷ ngươi cho hắn ăn Khí Huyết Đan sao? Không cần phải vậy, ở đây ta có Hoàng Huyết Đan" Kỷ Dư hiển hoá chiếc hộp nhỏ ngay tay vứt qua cho Trương Dạ, "Đây hẳn là một cơ duyên nào đó trong Thần Ma không gian, ngươi tính sao?"
"Ta không sao, mau đi.."
ĐÙNG!!
Chỉ có trái phải là hai bên rừng thông dày cộm bị làn sương trắng bao phủ.
"Nếu ta không đi, vậy thì ngươi sẽ đi sao?" Trương Dạ bĩu môi, mặc kệ hai người mà tiến về bên trái rừng thông.
Hoài Thu lắc đầu từ chối cho ý kiến, Kỷ Dư cắn móng tay vắt óc suy nghĩ.
Trương Dạ nhìn về phía hai người, xem xem họ có đưa ra ý kiến gì không.
Vì vậy, chỉ cần phân thân của Trương Dạ có âm mưu phản chủ, Trương Dạ liền toang.
Điều đáng mừng là làn sương sau hơn 2 phút bị hút rốt cuộc cũng dần dà tan đi, để lộ trước mắt là hai toà động thiên đen hút.
"Ừ, được rồi" Trương Dạ hài lòng thu ánh mắt về.
"Nhẫn trữ vật thì lại không có vật sống, cỏ cây mọc ở đây căn bản không bị ảnh hưởng.. Để chắc chắn, phải dùng nó vậy"
Trương Dạ ngưng thần, mi tâm phát sáng chữ "Tham" lòng bàn tay hắn hiện ra miệng hố đen, lỗ đen bắt đầu hoạt động, dùng lực hút mãnh liệt cắn nuốt linh khí lẫn tất thảy loại khí bên ngoài.
Hai cá thể tồn tại song song có ý thức như nhau, cơ hồ bên kia sẽ sinh ra một loại ý nghĩ chống đối muốn làm chủ thể chính nếu tham vọng cầu sinh của chủ thể quá mãnh liệt.
Sương?
Hai người này không thể chết, còn có chỗ để dùng họ.
"Cái thứ này, càng ngày bào mòn ta càng nhiều rồi.."
Trương Dạ trầm mặc, thú thực hắn cũng không biết chuyện này, cứ ngỡ đây là thứ bí thuật chuyên dùng để chạy trốn, nó vậy mà còn đang lén lút làm suy yếu linh hồn lực của ta?
"Còn của ngươi, giống nó, nhưng lại không phải nó. Bí thuật của ngươi lại cắt đứt một phần nhỏ linh hồn cùng hơn nửa thực lực để tạo ra một phân thân, nếu dùng lâu dài, ngươi đoán ngươi sẽ xảy ra chuyện gì?"
Vốn không gian hơn ngàn vạn tu sĩ tứ phương khắp nơi tề tụ, giao tranh xảy ra liên tục, sương mù căn bản là sẽ bị dư kình thổi cho tan tành.
Vậy là thủ đoạn này đành phải hạn chế sử dụng, nhưng bây giờ là tình thế giữ mệnh, buộc phải dùng nếu muốn sống sót.
Trương Dạ đồng tình gật đầu, "Ta cũng nghĩ như thế, dù sao đây cũng là manh mối duy nhất. Đợi ta ở đây một chút"
Hắn định kiểm nghiệm Linh Nô Ấn liệu có bị hệ thống can thiệp hay không. May mắn, suy đoán của hắn được chứng thực, sẽ không sợ bị Kỷ Dư đâm sau lưng lúc hắn yếu đuối.
"Chết dở.. ta có độc huyết, về cơ bản thì máu ta hầu như toàn bộ là độc dược, kiểm tra thế này là vô dụng đối với ta"