Quá trình ký kết hoàn tất Thiên Tài cũng không day dưa ở lại thêm nữa lập tức thu dọn trở về.
Trên đường trở về thì hắn nghe được âm thanh của một cuộc tranh đấu hiếu kì hắn chạy đến xem thử.
{Oah…Oanh Oanh} chỉ đứng từ xa hắn nhìn thấy cảnh tượng đầy hùng vĩ hai kẻ một người một thú tu vi không thấp chiến đấu điên cuồng cùng một con hung thú từng chiêu từng chiêu như mang theo quy luật pháp tắc đánh chiến điên cuồng .
Nhìn một lúc hắn cũng nhìn thấy được kết cục hai bên tuy cùng thương tổn nặng nề nhưng có thể thấy cô gái áo đỏ kia vẫn còn một con cự thú song hành thế là hắn quay đầu rời đi.
Khi hắn vừa quay đầu cũng là lúc con dị thú kia ngã xuống nhưng cũng không liên quan gì đến hắn, hắn chỉ là cảm thấy hứng thú với cô gái kia mà thôi
“Đi thôi, đi thôi”
……….
[Nhiệm Vụ Đường]
“Lão sư em đến trả nhiệm vụ.” Thiên Tài bước vào trong đến chổ trả nhiệm vụ nói
Lão sư nhìn hắn rồi nói: “Được rồi, đi vào trong kia triệu gọi con [Thiểm Điện Báo] ra kiểm tra là hoàn tất”
Thiên Tài bước vào trong phòng kiểm định triệu gọi con [Thiểm Điện Báo] đợi một lúc lão sư kiểm tra bước đến xem xét tỉ mĩ con báo rồi ghi
lại, giao cho hắn phần thưởng.
Thế rồi hắn quay về nhà bắt đầu tu luyện quá trình tu luyện diễn ra xung quanh hắn và bọn sủng vật bắt đầu xuất hiện từng vòng từng vong linh lực cuồn cuộn chảy vào cơ thể bọn họ cứ vậy từng đợt từng đợt linh khí cuồng cuộng {oanh oanh} đập phá bên trong đan điền hắn.
Cứ vậy một đêm trôi qua.
………
[Tại Phòng của Trương Dương và Vô Thiên]
Trương Dương nheo mắt khó chịu chờ đợi một lúc rất lâu thì một thân ảnh xuất hiện hắn liền nắm lấy cổ áo của thân ảnh kia quát
“Sao rồi! Đã tìm ra chưa? Nếu không tìm được ta sẽ đem ngươi làm mồi cho dị thú.”
Thân ảnh mặt không chút máu lắp bấp nói: “Đã…Đã..tra được rồi.”
Trương Dương b·óp c·ổ tên đó hét: “Nói! Nhanh nói cho ta!”
Thân ảnh khó thở khò khè nói: “L…à….do….bọn…..n…..gười……tiểu….t….ử…..kia.”
Nghe được lời của tên đó Trương Dương không chịu được quăng tên áo đen vào một bên tường khiến tên kia gục xuống miệng xùi bọt mép.
Trương Dương quay qua nhìn Công Tôn Vô Thiên hùng hổ nói: “Vô Thiên huynh, huynh cũng nghe rồi đó chính là bọn nhóc kia dỡ trò, chúng ta phải giải quyết bọn hắn sao đây?.”
Nhìn thấy Vô Thiên nhàn nhã uống trà không nói Trương Dương nhíu mày khó chịu hỏi: “Tại sao ngươi lại có thể an nhàn uống trà như vậy?”
Vô Thiên điềm tỉnh quay ra nhìn Trương Dương khó chịu bảo: “Bình tĩnh một chút mọi thứ đã được ta sắp xếp, một tháng sau chúng ta phải ra
ngoài tu luyện đến lúc đó sẽ là ngày c·hết của bọn hắn, hahaha.”
Trương Dương nghe vậy khuôn mặt khó chịu hoàn toàn biến mất thay vào đó và một nụ cười nham hiểm.
……………
[Một Tháng Sau]
Vương lão sư nhìn bọn học sinh bắt đầu hét lớn: “Các ngươi nghe cho kĩ đây, lần này ra ngoài chín là đi về rừng rậm thiên ma không phải đi
chơi, nếu các ngươi dám lơ là ta sẽ không ra tay cứu các ngươi đâu.”
Tất cả học sinh nhìn về phía Vương lão sư đồng thanh hô lớn: “Đã rõ!”
Vương lão sư nghe bọn nhóc đồng thanh như vậy khuôn mặt hạnh phúc cười quát lớn: “Nếu đã rõ rồi thì bắt đầu xuất phát.”
Thế rồi tất cả mọi người lần lượt bước lên những khoang tàu được gắn trên lưng những con [Phi Long] khổng lồ. Ngồi trên loại dị thú bay này
tốc độ di chuyển sẽ tăng lên rất nhiều.
Một chén trà sau tất cả [Phi Long] cùng lúc bay lên cao tốc độ di chuyển cực kì nhanh chóng chẳng mất bao lâu tất cả bọn họ đã ở trên trời
cao.
Thiên Tài nhìn cảnh tương này hắn ước muốn có cho mình một con ma thú bay để có thể được đi đâu đi đó thật tuyệt vời.
………
[Hai ngày trôi qua]
Tiểu Tuyên lay lay vai Thiên Tài đang ngủ một cách ngon lành nói: “Đại ca dậy đi dậy đi chúng ta tới rồi.”
Thiên Tài dụi dụi mắt ngáp nói: “Tới rồi sao!”
Thế là hắn thức dậy bước ra giữa khoang chứa nhìn ra ngoài bên dưới của bọn hắn là một cánh rừng nguy nga tráng lệ ở giữa cánh rừng là
một toà thành khổng lồ.
Thiên Tài khinh ngạc thốt lên: “wow!! Đây chính là rừng rậm thiên ma sao?”
………
[Thời gian hai chén trà sau]
Tất cả [Phi Long] hạ xuống toà thành mọi người đi ra Vương lão sư nhìn một lượt tất cả rồi hô lớn
“Tất cả các người nghe rõ cho ta, Thiên Ma sâm lâm này chính là nơi các người sẽ thử luyện, sau đây ta sẽ công bố thử luyện của các ngươi.”
Sau đó tất cả học sinh liền tập hợp tại đài nghe lời Vương lão sư nói
“Thử luyện của các ngươi chính là săn một con Thánh thú.”
Nghe tới thánh thú tất cả học sinh hoản hốt thốt lên
“Cái gì! Thánh thú!”
Vương lão sư uy vũ toả ra khí tức nói : “Hoảng cái gì mà hoảng chẳng qua chỉ là một con dị thú thôi mà. Các người có thể có chút khí thế không
hả?”
Thế rồi Vương lão sư liền khoác tay từ trong bắn ra một đống lện bài lệnh bài rơi xuống lơ lững ở trước mặt của tất cả nói:
“Ta cho các người mỗi người một lệnh bài cứu mạng, lúc nguy hiểm thì có thể bóp nát nó sẽ đưa các ngươi đến chổ ta, nhưng điều đó cũng có nghĩa là người đó cũng mất đi tư cách thi đấu.”
Tất cả mọi người cầm lấy lệnh bài chuẩn bị thi đấu. Vương lão sư đưa tay lên cao đánh ra một chưởng vừa bay lên cao chưởng pháp liền nổ tung như pháo bông thế là trận chiến chính thức bắt đầu.
Mọi người tất cả tản ra di chuyển đi các nơi, bọn người Thiên Tài trước đó đã hẹn sẽ gặp nhau sau khi đã làm xong nhiệm vụ.
…………
[Một lúc sau]
Thiên tài vừa rời đi không lâu hắn liền chạy đến một cái hang động gần đó triệu gọi tiểu long ra, tiểu long là một con thiên long nỡ ra từ quả trứng rồng cách đây không lâu.
Tiểu long vừa ra liền bay về phía của Thiên Tài dụi dụi cái đầu vào ngực hắn tỏ ra nhỏ bé.
Thiên Tài nhìn bé con xoa xoa đầu nói “Được rồi nhóc con, ngươi lát nữa hổ trợ ta săn một con Thánh Thú được chứ?”
Thiên Long nhìn hắn nghiên đầu đáp lại: “kiu kiu”
Và thế là tổ đội một người một thú bắt đầu đi săn.
……..
Tìm kiếm một lúc lâu sau hắn cuối cùng cũng đã tìm ra một con dị thú sâm lâm cấp bậc thánh thú [Phong Linh Cự Viên] thân hình cao 2 mét lực lưỡng vô cùng tốc dộ không hề thua kém bất cứ dị thú nào của hắn.
Hắn liền ném một viên đá vào đầu cự viên khi nó đang ngủ. Vì b·ị đ·ánh thức khi đang ngủ khiến cự viên vô cùng phẩn nộ lao về phía Thiên Tài
Thiên Tài lập tức lùi về phía sau mười bước rồi bắt đầu khiêu khích, cự viên bị khiêu khích phẩn nộ tột cùng điên cuồng lao đến, từ bên trái cự viên bổng xuất hiện một con Cự hùng húc nó một cái khiến nó lăn vài vòng té xuống lăn vài vòng trên mặt đất.
Chẳng để nó kịp trở tay thì tiểu hổ từ sau lao tới cắn nó một phát khiến nó quằng quại trong đau đớn rồi tiểu báo từ trên cây phóng đến một luồn điện kiến nó bị t·ê l·iệt.
Cự viên ý chí bất khuất chịu đựng nỗi đau bắt đầu đứng dậy lúc này tiểu miêu được tiểu long cắp từ trên không lao xuống đánh vào sau gáy của cự viên khiến nó choáng ván ngã xuống b·ất t·ỉnh.
Trong lúc nó cất tỉnh Thiên Tài lập tức tiến hành kí kết linh ước
{Thế giới linh ước}
Lần này thiên tài xuất hiện không phải là rừng rậm mà là một đồng cỏ đầy hoa và lộng gió.
0