- Đây là nơi nào?
Thiên Tài lỡ lững trong một không gian kì lạ, hắn không nghĩ nhiều thân thể tự động đi về phía trước.
Mỗi bước chân hắn bước tới lại xuất hiên ra một hình ảnh một vương triều đầy hưng thịnh rồi lại tàn lụi, hưng xuy như mộng cảnh.
- Thật là một khung cảnh khiến lòng người xoa xuyến, hưng thịnh xuy tàn,haizz!
Càng bước về phía trước khung cảnh càng thay đổi từ một khung cảnh thành trấn lại bước vào cung điện nguy nga tráng lệ. Bên trong có một gia đình cha là đế quân chấn áp tứ phương nhưng lại rất tốt với gia đình.
Một ngày đứa bé ra đời trời ban dị tượng phúc khí ngập trời, người đời tôn kính, tiếng khóc của nó như là long âm làm cho người khác không đánh mà hàng.
- Nay con ta ra đời trời ban dị tượng, ta quyết định thoái vị nhường ngôi.
Đế quân đưa cao đứa trẻ trong tay tháo mão đội vào, bên dưới hàng trăm vạn người quỳ gối hướng lên.
Thiên Tài nhìn khung cảnh này lòng không nhịn được là xao xuyến không thôi.
Cảnh tiếp theo là đứa trẻ từ bé thành quân vương nhiều người bất mãng nhưng không thể hiên ra, đứa bé ngồi trên ngai vàng nhưng tâm trạng lại muốn vui chơi.
Cứ vậy không biết từ bao giờ hắn đã trở thành một hoàng đế bù nhìn,mọi quyền lực điều nằm vào tay người khác, cả cha và mẹ hắn cũng bị chín hắn hại c·hết. Thiên Tài nhịn không được mà cảm thái
- Haizz! Đáng hận mà ngay cả cha mẹ mình cũng hại còn là người nữa hay không.
Sau đó khung cảnh lại thay đổi lần này là một thiếu niên mang theo huyết sắc đánh diết tứ phương dẹp đi những kẻ trước kia đã lợi dụng mình.
- Cái này làm sao có thể, làm sao một người lại có thể thay đổi tới như vậy. Mà sao mình lại thấy đế quân đó có chút giống với mình thế nhỉ.
Thiên Tài nhìn lên phía đế quân trên ngai báu luôn có một chút giống với bản thân mình, hắn cũng không quan tâm nữa mà đi tiếp về phía trước.
Khung cảnh lại một lần nữa thay đổi lần này là một khung cảnh tiên giới bồng lai một vị đế quân ngồi trên thần vị chưởng quản vạn thần, nhưng lại bị người đời phản bội tán thân rơi vào hạ giới.
Cứ thế đi về phía trước hắn trải qua chín ngàn chín trăm chín mươi chín hình ảnh khác nhau.
- A! đầu đau quá, chuyện gì đang diễn ra, A!
Thiên Tài đột nhiên cảm thấy đầu mình đau như búa bổ cảm giác như có hàng ngàn hàng vạn kí ức chui vào trong đầu hắn.
[Tinh! thộn phệ thành công mãnh vỡ thiên đạo khai mỡ kí ức của kí chủ.]
[Tinh! mỡ ra lời nhắn từ cha mẹ kí chủ.]
- Cha mẹ, ta vốn là cô nhi lấy đâu ra cha mẹ, mà lại nói nếu ta có cha mẹ thì sao lại liên quan đến hệ thống.
Không thể để hắn kịp suy nghĩ nhiều một đoạn hinh ảnh hiện lên.
- Con trai của chúng ta nếu con mở được đoạn hình ảnh này thì có lẽ con đã mỡ ra ký ức về những kiếp trước, con là con của chúng ta là người nắm giữ của vạn giới đã trải qua vạn kiếp, ngay khi con ở kiếp thứ một vạn phi thăng gia đình chúng ta sẽ một lần nữa gặp lại nhau…
Vừa nói xong toàn bộ thân ảnh của hai người cũng biến mất, thiên tài cũng nằm xuống ngất đi, trong lúc ngất đi thì hệ thống cũng biến đổi thành một con cự long toàn thân vảy vàng kim óng ánh.
- Được rồi khí chủ sau này ta sẽ giúp người chiến đấu, còn tất cả kí ức của người ta sẽ tạm thời khoá lại một lần nữa, hệ thống sau này sẽ không còn nhiệm vụ nữa những thứ ngài cần hệ thống sẽ tuỳ thời tặng tới.
Nói rồi kim long bay ra khỏi mi tâm chui vào trong quả trứng kì lạ mà trước đây hắn lấy được.
Thời gian trôi qua vài ngày cuối cùng hắn cũng tỉnh lại.
- Ay Dô! Ta đây là sao vậy? Sao lại ngủ ở đây?
Thấy hắn tỉnh lại cả nhóm nhào tới hai vị mỹ nữ đỡ hắn ngồi lên, hai vi mỹ nữ nhìn hắn nụ cười hạnh phúc mang theo nước mắt
Lạc Anh Tuyết ôm lấy hắn gióng nói run run vang lên.
- Cuối cùng huynh cũng tỉnh rồi.
Thiên Tài xoa xoa đầu nàng một cách triều mến, rồi nhìn về phía nhóm còn lại
- Được rồi ta không có chuyện gì điều tức một thời gian là ổn rồi.
Cả bọn nhìn nhau rồi thở phào một cái quay đầu nhìn lại đồng lòng gật đầu đồng ý.
Thế rồi tất cả cùng lúc ngồi xuống bắt đầu điều tức, một ngày trôi qua tất cả đều đã trở nên ổn định hơn, thu xếp hoàng tất cả bọn bắt đầu chuẩn bị ra ngoài
- C·hết! làm sao ra ngoài.
Tiểu Tuyên hoảng hốt thốt lên.
Nghe tiếng thét của Tiểu Tuyên mọi người mới nhớ ra. Cả bọn cùng lúc hoảng hốt.
Thiên Tài tạm thời thở ra giữ vững tâm lý nói
- Bình tỉnh, tất cả đều có cách giải quyết, chúng ta tạm thời dừng manh động tìm kiếm xung quanh trước xem sao đã
Lạc Anh Tuyết cũng chấn định lại tâm tình quay đầu nhìn mọi người nói
- Đúng vậy chúng ta không cần hoảng loạn chia nhau ra tìm đi.
Tất cả cùng đồng lòng gật đầu rồi chia nhau ra bắt đầu tìm kiếm khắp nơi một thời gian không tìm được cũng quay lại chổ tập chung, cả nhóm đang buồn rầu thì một âm thanh trận pháp vang lên.
Âm thanh vừa kết thúc linh khí xung quanh tụ tập lại tại nơi cao nhất trên tế đàn.
Thấy kì lạ cả bọn leo lên tế đàn thì nhìn thấy một vòng tròn bên trong chứa vô số kí tự y như khí tự trên cái vòng tròn bên ngoài cánh cổng đá kia.
Thấy được cái cảnh tượng này cả bọn mới thở ra một hơi thở ngã quỵ xuống đất
Cả bọn nhìn nhau ha ha cười lớn, rồi đứng lên đi về phía bên trong sau một vòng sáng chiếu rọi họ liền xuất hiện ngay bên ngoài hang động của Thanh Yểm Thú.
- Chúng ta đây là thoát ra ngoài rồi sao
Thiên Tài không tin vào mắt mình thốt lên.
Nhìn thấy khung cảnh bên ngoài đôi mắt bị ánh sáng chiếu vào làm cho nheo lại nhưng trong lòng mang theo sự hạnh phúc vô cùng.
Tiểu Tuyên không nhịn được ôm chắm lấy Ba Ba mập cùng Mộng Đức. Mặt dù khó chịu nhưng Mộng Đức cũng không muốn làm cho Tiểu
Tuyên hụt hững nên cũng thôi.
- Tuyệt quá chúng ta cuối cùng cũng thoát rồi.
Sau đó cả bọn hít thở một chút đi ra bên ngoài dạo quanh một vòng đang đi thì Linh Nhi liền phát hiện ra ba cơ thể nằm trên mặt đất, nàng liến kêu gọi những người còn lại
- Này ở đây, muội phát hiện ra ba người bị đ·ánh c·hết trên mặt đất này.
Cả bọn đi đến kiểm tra một cái phát hiện ra ba người mặt đồ đen bị trảo của một con cự ưng cấp bậc cao đ·ánh c·hết.
Lạc Anh Tuyết suy nghĩ một chút nàng liền nhận ra.
- Đó chẳng phải là móng vuốt của Kim Sí Điểu của học viện sao.
Thiên Tài cũng đến xác nhận một chút thì trong đó có một người từng truy xác hắn, vừa nhìn thấy người này nắm đắm của Thiên Tài xiết chặt, một cổ kí tức chấn áp tứ phương bọc phát ra.
Đám người của Lạc Anh Tuyết bị khí tức này đè đến mức khó thở, Lạc Anh Tuyết bước về phía hắn cầm lấy tay nói
- Huynh bình tỉnh lại đi, điều gì làm cho huynh trở nên như vậy?
Thiên Tài nhìn qua cả bọn thấy cả bọn bị chấn áp sắp sở bị ép đến nôn ra máu rồi, thế là hắn ngay lập tức thu lại khí tức.
- Xin lỗi ta vừa nãy nhìn thấy kẻ đã truy xác ta nên.
Khí tức vừa thu lại năm người kia đồng thời phun ra máu tươi, biết được rằng trong đó có người truy xác hắn làm cho mọi người cũng không truy cứu nữa.
Thiên Tài cúi xuống lục soát một lượt thì tìm được một tấm lệnh bài bên trên đề hai chữ Trương Gia.
0