{Hồn Hộc…Hồn..Hộc} Thiên Tài chạy thật nhanh ra phía sau khán đài, vừa bước vào trong phòng chờ hắn đưa tay lau đi mồ hôi trên trán.
Nhìn đến phía của hai người Linh Nhi thì hắn thấy một cảnh tượng vô cùng hoản hồn, tất cả mọi người trong phòng cũng đồng loạt chảy nước mắt hắn tự nói
-Có cần quá đáng thế không chỉ là hơi tệ một chút thôi mà, cần gì phải khóc như thế.
Hắn lắc đầu rồi quay người đi đến một chiếc ghế ở trong góc ngồi xuống tỉnh tâm nghĩ ngơi.
Thời gian thắm thoát trôi đi tất cả mọi thí sinh đều đã lên đài biểu diễn hoàn tất bây giờ chính là lúc trao thưởng.
Tất cả thí sinh được đưa ra trước khán đài, một lão giả trong ba người bước lên trước trầm giọng nói
-Cảm ơn tất cả mọi người vì đã tham gia, bây giờ ta sẽ công bố kết quả của vòng thi đấu thứ hai.
Lão giả dậm chân xuống sàn màn hình băng giống như lần trước hiển thị lên hạng và tên của tất cả mọi người tham gia thi đấu.
Một lượt qua đi Thiên Tài vẫn luôn che mắt không nhìn vào sếp hạng chờ nghe ba hạng đầu.
Sau khi tất cả thông tin cùng hạng của mọi người được công bố xong thì lão giả cũng công bố ba người đứng đầu.
-À hừm, sau đây là vị trí thứ ba người đạt được là Mạc Linh Nhi với lượt bình chọn là một ngàn, sau đây là màn biểu diễn.
{Tinh} màn hình băng bắt đầu chiếu màn biểu diễn của Linh Nhi, lần này màn hình băng đã được gia cố thêm một trận pháp truyền âm thanh nên có thể phát ra âm thanh.
Thiên Tài buôn tay che mắt xuống chăm chú coi nàng biễu diễn, trên màn hình lúc này là một tiên nữ thước tha cất tiếng hát êm diụ.
Tiếng hát chảy vào tai làm cho con người ta trở nên thanh tịnh tâm hồn, tẩy sạch sự mệt mõi của một ngày lao động cực nhọc.
Sau khi màn trình diễn kết thúc thì lão giã lại bước lên trước ho khan một tiếng nói
-Được rồi mọi người tỉnh lại được rồi, sau đây ta xin phép công bố vị trí thứ hai Lục Tử Ninh với lượt bình chọn là một ngàn hai trăm.
Sau đó màn hình lại một lần nữa chiếu lên một màn biểu diễn của một nữ hài có làn da ngâm đen do đi biển nhiều, lần này nữ tử biểu diễn một đoạn vũ khúc.
Vũ khúc được nhảy mang những người vừa trầm mê bởi giọng hát của Linh Nhi từ cảm xúc này qua cảm xúc khác, làm con người ta bị mê hoặc bởi vẽ đẹp từ nước da kết hợp trang sức.
Biến người nhảy múa hoá thành một vị nữ thần đi trên mây trắng cứu độ chúng sinh.
Có một vài người cảnh giới bị phong bế sau khi nghe ca khúc của Linh Nhi kết hợp điệu nhảy của nữ tử này ngay lập tức phá vỡ ràng buộc mà đột phá.
Lão giả nhìn một màn này cười thật sản khoái, tiếng cười của lão cũng là báo hiệu của sự kết thúc màn biểu diễn.
Lão giả lần nữa bước về phía trước cười khanh khách nói
-Có lẽ mọi người đều đã nhận được điểm tốt từ hai màn biểu diễn trước đó rồi nhỉ, vậy thì sau đây ta sẽ gửi đến mọi người một màn biểu diễn có tác dụng kết hợp với hai màn trên.
Một người dưới đài hướng lên nói
-Có lẽ nào ngài nói chính là màn đó sao?
Lão giả cười cười gật đầu nói
-Phải chính là nó đây.
Sau đó lão quay lưng lại đi đến chạm vào tắm băng đó từ tấm băng một thanh âm vang lên.
{Len ken, len ken} âm thanh của một cây ngọc cầm vang lên nương theo tiếng đàn tất cả mọi người đứng ở phía dưới bắt đầu trầm mê vào một huyễn tượng.
Thiên Tài nghe tiếng đàn có chút quen thuộc nhưng hắn nghĩ có lẽ không phải là hắn rồi hắn cảm tháng
-Tiếng đàn thật tinh diệu đây chắt hẵn là một ma cầm sư, người chuyên sử dụng ngọc cầm làm người khác rơi vào huyễn cảnh, người nay rất đáng sợ có thể giúp người cũng có thể giết người,thật muốn làm quen.
Sau đó hắn cũng thả lõng tâm trí bắt đầu chìm vào huyễn cảnh.
{ken, ken, ken} Thanh âm đao kiếm trên chiến trường dưới tiếng đàn dường như thật, một huyễn cảnh chiến trường đầy khói lửa máu tanh, một chiến binh mặt giáp vàng đôi mắt kiên định.
Chiến binh cấm chặt thanh kiếm trên tay chém giết địch không lưu tình như một con người không có trái tim.
Sau một ngày chiến đấu hai bên lui về doanh trại, chiến binh bước vào một căn lều rách nát cầm tấm chân dung một thiếu nữ xinh đẹp nhìn một cái, trên mắt hắn vương vẫn một dòng nước.
Ngay sau đó một người lính khác đến lều của hắn quỳ xuống chấp tay nói
-Báo bệ hạ quân doanh chúng ta bị đại địch tập kích.
Chiến binh giáp vàng cất tấm chân dung đi bước ra ngoài nhìn binh sĩ đang quỳ dưới đất nói.
-Dẫn ta đi, hôm nay chúng ta sẽ quyết chiến trận cuối cùng.
Binh sĩ quỳ dưới đất nói
-Thần tuân mệnh
Sau đó thổi tù và tất cả binh sĩ trên sa trường tập trung lại cùng chiến binh giáp vàng xông ra ngoài một hối đại chiến.
Chiến binh giáp vàng lao lên trươc {xẹt} một thanh trường kiếm đâm xuyên tim một binh sĩ bên địch, rồi hắn đưa chân lên đạp một cái thân
xác từ trên thanh gươm văng ra ngoài.
Cứ thế sĩ khí tăng lên đao kiếm chém xuống không ngừng nghĩ, từng kiếm từng kiếm chém đầu từng kẻ địch, chiến binh giáp vàng lao nhanh ở phía trước
Hắn đánh giết mọi kẻ thù ngán đường hắn, ngay khi hắn nghĩ cuộc chiến đã kết thúc thì một đoàn binh mã từ đâu đánh tới làm cho quân đội hắn đều bị vây quét.
Còn hắn thân mang trọng thương chạy về phía một vách đá rồi gieo mình xuống sau đó huyễn cảnh biến đổi thành ký ức của hắn về một đoạn tình duyên đây bi thảm.
{Len ken} Thanh âm tiếng đàn dừng lại một loạt thanh âm {răn rắc, ầm ầm} vang lên nhiều người trải qua huyễn cảnh tâm thần đại biến liên tục đột phá trong đó có cả hắn.
Hắn không nhịn được mà thốt lên
-Thật tinh diệu, chỉ một tấu khúc lại làm cho nhiều người như vậy đột phá, quá đỉnh rồi đi.
Lão giả trước đó cũng rời khỏi huyễn cảnh bắt đầu nói
-Sau đây lão giả sẽ công bố người đàn khúc vừa rồi cũng chính là vị trí thứ nhất Hồng….Thiên….Tài với lượt bình chọn tuyệt đối.
Nghe được cái tên này Thiên Tài liền té ngữa ra sau không dám tin những gì mình vừa nghe được, nhưng hắn cũng hiểu ra một điều trước đó mọi người khóc không phải là do hắn đàn dỡ mà là hạnh phúc vì đột phá.
-Hoá ra là thế, hoá ra là thế, vì lúc đó ta đã phong bế lục thức nên mới không nghe được thanh âm đột phá của mọi người, cứ nghĩ là do mình đan tệ chứ.
Sau đó hắn thở ra một ngụm chọc khí sau đó hắn nhìn về phía đài cao thấy ba lão giả đang nhìn hắn mĩm cười, hắn nhẹ nhàn cúi người cảm tạ.
Sau đó một lão giả bước lên nói
-Được rồi tất cả mọi người hôm nay vừa đột phá thế nên cuộc thi tạm dừng ở đây ngày mai lại tiếp tục.
Rồi lão phất ống tay áo bay đi, Thiên Tài cũng đi đến chổ của Linh Nhi và Tào Phùng.
Vừa đến nơi Thiên Tài lần nữa bị kinh ngạc vì thấy Tào Phùng đang xoa bóp cho một nữ hài chính là Lục Tử Ninh.
Hắn bước đến chào hỏi
-Chào Tử Ninh cô nương ta là Hồng Thiên Tài bạn của Tào huynh, không biết Tào huynh và cô nương có quan hệ gì để sau này tiện giao tiếp.
Tử Ninh đáp lại
-Thì ra là Thiên huynh cảm ơn huynh đã chăm sóc cho tướng công của ta sau.
Thiên Tài ngạc nhiên nói
-Tướng công chẳng lẽ cô là chị dâu sao?
Tử Ninh cười cười nói
-Có thể nói là vậy, cậu cũng có một đạo lữ tốt đấy nhớ đối sử tốt với cô ấy.
Nói rồi Tử Ninh kéo lỗ tai Tào Phùng lôi đi để lại Thiên Tài cùng Linh Nhi.
……
[Nhóm của Lạc Anh Tuyết]
-Chị dâu lớn xong chưa em, Ba Ba mập và Mộng Đức sắp không trụ được rồi.
-Sắp rồi một chút nữa..một chút nữa thôi….xong, mọi người mau vào trong nhanh đi.
0