0
Con thuyền của cả ba cuối cùng dừng lại tại một hòn đảo, Thiên Tài bước xuống trước cầm tay lần lượt diều hai người còn lại bước xuống.
-Cẩn thận một chút coi chứng b·ị t·hương đấy.
Lạc Anh Tuyết bước xuống, rồi Linh Nhi cũng bước xuống, Thiên Tài phẩy tay áo thu lại con thuyền cùng cự côn rồi quay người cùng hai người đi vào trong thành phố.
Đi đến trước cửa có một anh lính bước đến chặn ba người lại.
-Làm ơn nộp thuế trước khi vào thành, mỗi người mười trung phẩm linh tệ.
Thiên Tài rút ra ba mươi trung phẩm linh tệ đưa tới. Sau đó người lính đưa cho họ ba tấm thẻ ra vào.
-Đây là thẻ của các người giữ cho cận thận.
Lấy thẻ xong Thiên Tài cùng hai người đi vào thành bên trong không thua kém gì những thành trì trên đất liên khác vô cùng xầm uất.
-Được rồi hai muội muốn đi ăn trước hay kiếm nhà trọ trước.
Linh Nhi đưa tay lên xoa xoa bụng hăm hở nói.
-Tất nhiên đi ăn trước rồi, mấy ngày trên biển toàn ăn lương khô muội cảm giác mình sắp mất vị giác rồi.
Lạc Anh Tuyết xoa xoa đầu của Linh Nhi nói.
-Muội đó ở trên tàu chẳng phải ăn rất hăn sao, sao giờ lại nói vậy.
Linh Nhi thè lười nháy mắt cười, Lạc Anh Tuyết lắc đầu cười cười nhìn Thiên Tài nói.
-Được rồi, chúng ta đi trước đi nếu không muội sợ con mèo nhỏ này không chịu được nữa đâu.
Thiên Tài cuối người trước hai người nói.
-Tuân lệnh hai vị lão bà, bây giờ ta sẽ dẫn hai người đi ăn những món ngon đến quên lối về.
Thế rồi hắn dẫn hai nàng đến một lữ quán sang trong, bước vào trong một tiểu nhị nhanh chân chạy đến.
-Kính chào quý khách mời qua đây ngồi.
Thiên Tài đi theo đến một cái bàn ngồi xuống, tiểu nhị bưng lên một bình trà.
Thiên Tài cầm một thượng phẩm linh tệ đặt lên bàn trước mặt tiểu nhị, tiểu nhị hiểu ý cầm lấy linh tệ nói.
-Không biết vị thiếu gia đây muốn gọi biết điều gì.
Thiên Tài cầm chén trà nhấp một ngụm từ từ nói.
-Không biết dạo này lữ quán có thấy một người thương tích đầy mình ghé qua không.
Tiểu nhị lắc đầu, sau đó Thiên Tài không hỏi thêm gì nữa mà gọi món.
-Được rồi, đem cho ta vài món ngon của quán các ngươi đi.
Tiểu nhị khom người lui xuống sau vài phút bưng lên năm cái dĩa gồm,
Giò hầm, cá hấp, bò xào, rau luộc, bánh bao.
Thiên Tài cầm đũa gắp đồ ăn bỏ vào chén của hai người rồi ân cần nói.
-Nào ăn đi, hai người đang trong thời gian phát triển ăn nhiều mỡ một chút để sau này có sữa cho con chúng ta.
Lạc Anh Tuyết và Linh Nhi lập tức đỏ bừng hai má cấm đầu mà ăn không quan tâm hắn nữa.
Cứ thế cả ba ăn xong Thiên Tài gọi tiểu nhị tính tiền rồi gói thức ăn còn thừa lại cho hắn để đến quán trọ cho hai nàng ăn khuya.
Cả ba đi một lúc cho tiêu hoá rồi đi đến một quán trọ. Thiên Tài bước đến quầy nhìn chủ quán nói.
-Chủ quán cho ta hai phòng.
Chủ quán chuẩn bị đưa chìa khoá ra thì thấy Thiên Tài ra hiệu rồi đưa tới một thượng phẩm linh tệ, lão hiểu ý hắn nhìn hai vị mỹ nữ đằng sau
rồi lên giọng nói.
-Thật xin lỗi quý khách, hiện tại quán đã đông hết chổ mất rồi chỉ còn một phòng thôi.
Thiên Tài giả vờ ngạc nhiên hét toán lên.
-Cái gì chỉ cón một phóng?!
Rồi hắn quay lưng lại nhìn hai người nói.
-Hay là chúng ta đi quán khác xem sao đi?
Lão chủ quầy tiếp lời hắn nói.
-Nếu các vị muốn tìm quán khác có lẽ không kịp rồi, tất cả các quán quanh đây điều đông rồi.
Lạc Anh Tuyết nhìn ra đây là trò của Thiên Tài nàng liền đi lên quầy đặt lên tiềng phòng nói.
-Một phòng thì một phòng, dù sao trước đây cũng ở chung với nhau rồi có gì mà ngại.
Lão chủ quán niềm nở đưa tới chìa khoá một phòng, Lạc Anh Tuyết cầm tay Linh Nhi đi nhanh lên phòng còn Thiên Tài ung dung đi theo sau.
Lão chủ quán cầm tiền niềm nỡ nói.
-Chúc quý khách có một đêm vui vẽ.
Đi lên phòng Lạc Anh Tuyết cùng Linh Nhi đi tắm rữa, Thiên Tài ở ngoài này tưởng tượng đủ thứ trò.
{Ken Két} Cánh của phòng tấm mở ra hai người bước ra với mái tóc còn ướt nước, Thiên Tài nhìn say đắm.
Lạc Anh Tuyết ho khan nhìn hắn.
-Được rồi huynh cũng nên đi tắm đi.
Thiên Tài tuân lệnh đứng lên bước về phía nhà tắm đi tắm. Bên ngoài Lạc Anh Tuyết nói nhỏ vào tai Linh Nhi cái gì đó.
Sau khi Thiên Tài đi ra ngoài thì thấy trên mặt đất có một chiếc mền và một chiếc gối, hắn gãi đầu nhìn Lạc Anh Tuyết hỏi.
-Đây là như thế nào vậy?
Lạc Anh Tuyết lạnh lùng nhìn hắn nói.
-Bởi vì phòng này có giường hơi nhỏ nên ta và Linh Nhi sẽ ngủ ở đây còn huynh ngủ dưới sàn đi.
Thiên Tài muốn khóc nhưng nước mắt không chảy ra được hắn đang tính bật lại thì Linh Nhi lên tiếng.
-Tuyết tỷ tỷ ta thấy như vậy không tốt lắm đâu.
Nghe vậy Thiên Tài trong lòng đang tán dương Linh Nhi thì.
-Hay là để huynh ấy ra chuồng ngựa ngủ đi, ngủ ở đây đau lưng lắm.
Thiên Tài hoàn toàn sụp đổ trước ý kiến của Linh Nhi hắn bèn nói.
-Được rồi, vẫn là để ta ngủ ở dưới sàn đi.
Lạc Anh Tuyết cùng Linh Nhi cười cười rồi chùm chăn chuẩn bị ngủ thì ấn kí trên mi tâm bắt đầu phát sáng lên.
Thiên Tài cũng bị cảnh tượng đó doạ cho xém tí té ra sau. Lạc Anh Tuyết ngồi dậy cảm nhận một lần rồi lấy tay che miệng mắt rưng rưng nói.
-Là phản ứng của ấn kí huyền minh vũ mà Ba Ba mập nắm giữ.
Thiên Tài ngay lập tức nhảy cẩn lên vui mừng hỏi.
-Vậy có nghĩa là tên mập ấy đang ở gần đây đúng không?
Linh Nhi nhẹ nhàn gật đầu, hắn hạnh phục ôm chắm lấy hai người, thanh âm vang vọng cả sang phòng bên làm cho họ hiểu lằm.
Một vị khác trọ gõ vào vách phòng nói.
-Này ta biết tuổi trẻ sức lớn nhưng làm ơn giữ yên lặng cho người khác nghĩ ngơi với chứ.
Nghe vậy cả ba người đỏ bừng mặt sau đó quay lại chỗ nằm xuống tắt đèn đi ngủ.
Thiên Tài bị cảm giác vui mừng vì sắp gặp lại tên mập làm cho không ngủ được mà thức trằng đêm đến sáng hôm sau.
Tỉnh dậy ba người quyết định chia ra đi nghe ngón tin tức liên quan đến tên mập.
Hai vị mỹ nữ bước xuống lầu tươi tỉnh sáng lạng, phía sau Thiên Tài đi với khuôn mặt trắng bệt lấy tay chóng lưng do không ngủ được và nằm
trên sàn.
Lão chủ quán nhìn vậy hiểu lầm kêu hắn lại.
-Này chàng trai đên đây một lát.
Thiên Tài đi đến trước quầy lão chủ quán đưa ra một gói thuốc nói.
-Đây là thuốc tốt đó, cậu nên dùng trước khi ăn nha, chứ ta thấy cứ thế này cậu có thể bị suy thận đó.
Hắn gãi gãi đầu không hiểu rồi nhìn qua một tấm gương đồng gắn trên tường thì giật nãy cả mình, sau đó đỏ mặt cầm lấy gói thuốc chắp tay
nói.
-Đa tạ lão chủ quán.
Lão chủ quán cười cười bảo.
-Người trẻ tuổi nên vận động vừa phải thôi biết chưa.
Thiên Tài ngay lập tức chạy đi không dám quay đầu nhìn lại. Hắn đi một lúc rồi đi vào một góc phố có vẽ bí hiểm, sau đó hắn thấy hai người đàn
ông cầm theo ấn kí của Trương Gia và Công Tôn Gia.
Hắn liền nguỵ trang đi theo phía đằng sau hai người vào một góc tối. Một người đàn ống nói.
-Sự việc lần này không được có bất cứ sai lầm nào nếu không hai vị đại nhân sẽ giết chết cả hai ta đó.
Người còn lại xoa đầu nói.
-Được rồi ngươi yên tâm đi sẽ không có ai biết được huyền vũ ấn kí đang bị giam ở trong ngọn núi phía Tây đâu mà.
Nghe được huyền vũ ấn kí Thiên Tài liến ngạc nhiên chạy nhanh về để thông báo cho hai người kia.