Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Dị Giới Thương Nhân
Unknown
Chương 119: Chuẩn bị
Qua giọng kể rụt rè của Liễu Thanh Nhi, Lý An đối với những chuyện một năm nay người nhà trải qua cũng coi như có nhận thức sơ bộ. Hôm đó sau khi lạc nhau quả nhiên Lý Tiểu Hoa quyết định không nán lại Thanh Phong Thành thêm một giây nào nữa, trực tiếp tới Nguyệt Giang Thành, mục đích chính là tham gia Nguyệt Hoa Thi Hội, một phần là để Lý An nếu có tới đó sẽ nhận ra một phần cũng là bởi vì mong ước đã lâu của mình, tất nhiên chủ yếu vẫn là lý do phía trước.
Ngàn dặm đường xa tất nhiên không thoải mái đi đâu, huống hồ bọn nàng đều là nữ nhân chân yếu tay mềm, còn có một người bệnh không dậy nổi. May mắn có số tiền Lý An để lại, Lý Tiểu Hoa tháo vác, Liễu Thanh Nhi chăm chỉ chịu khó, bọn hắn một đường coi như hữu kinh vô hiểm, cực khổ một chút nhưng cuối cùng vẫn là bình an tới được Nguyệt Giang Thành.
Vấn đề duy nhất chính là Ngũ Nương bệnh nặng không hề có chút tiến triển, thậm chí còn ngày một nặng hơn. Tới được Nguyệt Giang Thành này số bạc Lý An để lại cũng đã cơ bản dùng hết, Lý Tiểu Hoa đành lên núi hái thảo dược về cho mẫu thân dùng, một phần thì đem bán để trang trải cuộc sống. Liễu Thanh Nhi ở nhà cũng không rảnh rỗi, ngoại trừ chăm sóc Ngũ Nương ra còn may vá thuê cho người ta kiếm đồng tiền cực nhọc.
Chuyển cơ xuất hiện khi Lý Tiểu Hoa vô tình cứu được Ninh Thanh Hàn bị rắn cắn, đừng quên Lý Tiểu Hoa từ nhỏ lớn lên trên núi rừng, nói năng chưa rõ đã biết lên núi nhặt củi hái thuốc rồi, đối với chốn rừng sâu núi độc chẳng lạ lẫm gì.
Vừa vặn nàng ta cùng với Ninh Thanh Hàn là hai thái cực hoàn toàn trái ngược với nhau, nhưng không ngờ chính là sau chuyện đó hai người lại kết thân như tỷ muội, Ninh Thanh Hàn vì muốn báo đáp ân cứu mạng liền đón một nhà ba người họ Lý về Ninh phủ ở, mời đại phu giỏi nhất, dùng thảo dược quý nhất chữa bệnh cho Ngũ Nương.
Theo số bạc đổ vào, sức khỏe của Ngũ Nương nhanh chóng cải biến tốt đẹp, Lý Tiểu Hoa dù trong lòng không muốn ăn nhờ ở đậu nhà người khác nhưng thấy cảnh này vô cùng vui vẻ, suy nghĩ rời đi lập tức bị vứt ra sau đầu.
“Vất vả cho mọi người rồi!” Lý An gật đầu, cuối cùng cũng chỉ có thể nói được như vậy. Hắn biết rõ ba nữ nhân bọn họ từ Châu Linh Huyện xa xôi tới tận đây, hành trình ngàn dặm sao có thể nhẹ nhàng như vậy được nhưng hắn không mở miệng vạch trần.
Đợi Ngũ Nương pha ấm trà lên, một nhà ba người tùy ý hàn huyên mấy câu, chủ yếu là Ngũ Nương nói còn hai người còn lại nghe, Lý An đứng dậy chắp tay nói: “Nhi tử bất hiếu còn có chuyện quan trọng cần làm không thể kéo dài, xin phép được rời đi. Sau khi xong chuyện con lập tức sẽ tới đón hai người.”
“Đáng tiếc tỷ tỷ đã cùng Ninh tiểu thư đi du lịch rồi nếu không một nhà chúng ta có thể đoàn tụ rồi!” Liễu Thanh Nhi mỉm cười rực rỡ, Lý đại ca nghe chuyện nàng được Ngũ Nương nhận làm con nuôi không những không phản đối mà còn mỉm cười chúc mừng, gọi nàng một tiếng Liễu muội muội, nàng làm sao có thể không vui cho được chứ!
Lý An đứng dậy đi ra cửa, lắc đầu: “Không sao, bây giờ chúng ta đã gặp lại nhau rồi, dịp để đoàn viên còn thiếu hay sao! Ta đi đây, hãy chăm sóc mẫu thân cho tốt. Mẫu thân con đi đây, chuyến này cần phải đi hơi xa nên tốn không ít thời gian, mẫu thân an tâm đi không có gì nguy hiểm đâu.”
Ngũ Nương gật đầu, chưa kịp nói mấy lời dặn dò thì nhi tử đã rời khỏi nhà mất rồi, đợi bà đi ra cửa thì nhi tử đã rời khỏi tiểu viện không thấy bóng dáng.
Bên ngoài tiểu viện, bên bờ hồ, Lý An chắp tay với Ninh Thanh Hàn nói: “Đa tạ tiểu thư chăm sóc cho người nhà của ta, đại ơn đại đức này suốt đời không quên!”
“Ta làm vậy vì Lý muội muội liên quan gì tới nhà ngươi chứ mà ở đó ra vẻ. Ngươi thực sự có thể cứu được Lý muội muội hay sao? Đối phương là Tuyệt Thế Đường Môn đấy, ngươi làm cách nào?” Ninh Thanh Hàn lắc đầu, lời nói theo thói quen ăn nói có chút ngang tàng khó nghe.
“Cứu được hay không thì cũng phải thử thôi! Đúng rồi, nhà cô nương chính là buôn bán thảo dược đúng không, giúp ta chuẩn bị số thảo dược này, năm tuổi cùng số lượng ta đã viết rõ trong này.” Lý An vừa nói vừa đưa tới tờ giấy ghi phương thuốc.
Ninh Thanh Hàn tiếp lấy tờ giấy chưa kịp xem thì đối phương nói tiếp: “Nơi này của ta có 200 lượng bạc, tất nhiên là còn lâu mới đủ nhưng trước hãy cho ta ghi nợ, sau này sẽ trả.”
Ninh Thanh Hàn vốn định mở ra xem bên trong ghi cái gì nhưng lại thôi, nàng lười nhất chính là đọc mấy cái phương thuốc viết chi chít chữ nhỏ như con kiến này: “Được thôi! Dù sao người nhà của ngươi vẫn ở trong tay ta.”
Đoạn nói xong nàng đem phương thuốc cho thuộc hạ bảo hắn đi chuẩn bị. Gì thì gì chứ Ninh phủ này không thiếu nhất chính là thảo dược.
Hai người rõ ràng là ăn nói không hợp, cho tới 15 phút sau khi người hầu đem thảo dược đưa lên thì hai người vẫn không nói thêm với nhau được câu nào.
Lý An tiếp nhận bao thuốc nhỏ, mở ra xem một cái rồi lại đóng vào, hắn cảm tạ một câu liền vội vã rời đi.
Ở phía sau, Ninh Thanh Hàn dõi theo bóng lưng của nam tử lạ mặt mới quen được nửa ngày, do dự mãi mới hét lớn: “Ta xin lỗi! Nhất định phải cứu được Lý muội muội đấy!”
“Oke!” Lý An không quay đầu đưa tay lên làm thành nút like, tùy ý đáp. Chớp mắt ở giữa bóng lưng đã biến mất sau dãy hành lang dài.
Ninh Thanh Hàn rút ra một chiếc khăn tay thêu hình hồ điệp lau đi nước mắt nước mũi trên mặt, tên khốn kh·iếp kia nói cái gì thế không biết?
Rời khỏi Ninh Phủ, Lý An đi tới trạm ngựa mua một con bảo mã rồi cưỡi ngựa đi thẳng rời khỏi Nguyệt Giang Thành, chẳng bao lâu đã khuất bóng sau cánh rừng sâu.
Hắn sau khi đột phá nhất châu cảnh luyện khí sĩ thì ngoài ý muốn b·ất t·ỉnh nhân sự một tuần thời gian, tới bây giờ đã 8 ngày trôi qua từ khi Lý Tiểu Hoa b·ị b·ắt, cũng từng ấy thời gian trôi qua từ lúc Mỹ Nhân Xà bảo hắn tới miếu sơn thần bên ngoài Nguyệt Giang Thành.
Dù sao cũng đã hơn một tuần trôi qua, hắn không giống như dự định lúc trước trực tiếp tới thẳng miếu sơn thần mà lựa chọn đi tới một mảnh rừng không người dựng lều ở lại. Sau đó hắn lấy ra bao thảo dược tán gia bại sản mua ở Ninh Phủ ra bắt đầu điều chế Hoạt Mạch Cao.
Hoạt Mạch Cao là một phương thuốc có thể cấp tốc gia tăng cường độ cơ thể ghi chép trong Vạn Y Thần Sách, hiệu quả có thể so với Hoàng Kim Dịch Lý An từng sử dụng, nhược điểm duy nhất của nó chính là tiền, quá mức tốn tiền, muốn điều chế một phần Hoạt Mạch Cao thôi cũng cần tiêu tốn mấy ngàn lượng bạc, đây còn là dưới điều kiện người điều chế có thể điều chế thành công.
Trong lúc Lý An đang ở trong khu rừng xa lạ nghiền thảo dược, bên trong một chiếc miếu sơn thần cũ nằm cách Nguyệt Giang Thành 5 dặm về phía đông đứng lấy một đám người.
Đám người này ăn mặc như dân chúng bình thường, nam nữ đủ cả, dẫn đầu là một cô nương mặc váy dài màu trắng, khuôn mặt dùng một chiếc khăn lụa mỏng màu đen che lại.
Điều này không những không làm giảm vẻ đẹp của nàng ta mà còn làm cho nàng càng thêm kiều mỵ hút hồn, đứng giữa căn miếu hoang vu bẩn thỉu nhưng nàng lại trông như một đóa bạch liên nơi thiên cung, rất có phong phạm gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Đám người đứng thành một hình tròn, trên mặt đất ở giữa đám người đặt lấy 10 chiếc thùng gỗ dài khoảng 2m.
Bạch y nữ tử không nói một lời tiến lên mở ra một chiếc rương rỗng, cạch một tiếng, nắp rương được mở ra để lộ bên trong là từng khẩu s·ú·n·g hỏa mai được đặt gọn gàng, xung quanh có một lớp rơm khô dày để tránh va đập.
Bạch y nữ tử khẽ sờ vào một khẩu s·ú·n·g hỏa mai, ánh mắt âm u.