Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Dị Giới Thương Nhân
Unknown
Chương 54: Đầu mục
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt cái năm học đầu tiên tại Phong Vũ Viện đã kết thúc.
Trong khoảng thời gian này Lý An trải qua 4 đợt kiểm tra, ngoại trừ lần thứ nhất và lần thứ 4 ra thì hai lần còn lại hắn đều suýt soát vượt qua, thành tích như vậy ở trong lớp có thể nói là không tốt cũng không xấu.
Trương Vũ thì thảm hơn một chút, lần thứ nhất, thứ 3 và thứ 4 đều rớt, may mắn chưa rớt 3 lần liên tục cho nên mới không bị đuổi học giữa chừng. Nên biết chuyện bị đuổi học ngay năm thứ nhất tuyệt nhiên không phải cái gì hiếm thấy, ngay trong năm học này mà thôi, lớp 3 bị đuổi 9 người, lớp 2 bị đuổi 3 người, duy chỉ có lớp 1 là không có ai bị đuổi mà thôi.
Trước khi vào năm thứ 2 Phong Vũ Viện cho học sinh nghỉ học 3 tháng, nhân cơ hội này Lý An có trở về thăm gia đình một lần. Thời gian qua nhờ có bạc hắn gửi về cho nên cuộc sống của hai mẹ con Ngũ Nương và Lý Tiểu Hoa đã tốt lên nhiều lắm, mái nhà dột đã được lợp lại, trong nhà cũng có thêm không ít đồ đạc lỉnh kỉnh, nhìn đâu xa, y phục bọn hắn mặc trên người đã không còn chắp vá khắp nơi chân một mảnh tay một mảnh, dưới chân cũng đổi từ giày rơm sang giày vải, so với các thôn dân khác trong làng có thể nói là xa hoa rồi.
Nghe thấy mẫu thân gọi một tiếng Nhị Ngưu, Lý An phải mất một lúc mới kịp phản ứng là đang gọi mình, hắn chỉ ở lại nhà 3 ngày sau đó lại trở về Vương Phủ đề luyện tập, nghe tiểu tử Trương Vũ nói năm học thứ hai là năm có tỷ lệ học viên bị đuổi cao nhất, hắn phải tranh thủ một tháng nghỉ để luyện tập thêm mới được.
Lần này trở về Thạch Thôn, vui thì quả thực rất vui nhưng hắn cũng phát hiện bản thân đối với nơi này quá đỗi xa lạ, thậm chí đối với người nhà cũng vô cùng lạ lẫm, cũng vì vậy mà hắn chỉ ở lại mấy ngày đã rời đi, thực ra cũng không phải hắn gấp gáp luyện tập thế nào, chẳng qua là ở nơi này thực sự không có chút kỷ niệm nào níu dữ bước chân của hắn mà thôi. Có lẽ hai đời làm người một thân một mình hắn đã sớm thành thói quen rồi, dù người nhà có yêu thương hắn thật lòng như thế nào thì hắn cũng khó mà có cảm giác tương tự đối với bọn hắn được.
Một điều đáng tiếc nữa chính là Lý An không gặp được bạn nối khố của mình là Dương Siêu, nghe nói y đã vào An Nhạc Huyện làm thuê có người ta rồi. Lý An nghe vậy cũng không có ý định hỏi han kỹ càng!
Vừa trở về Vương Phủ Lý An liền bắt đầu liều mạng luyện tập, đầu tiên là luyện thể thực, trải qua một năm theo học Phong Vũ Viện, thân hình hắn đã cao vọt lên trông thấy, cơ bắp trên người cũng phát triển mạnh mẽ trông thấy, đặc biệt là nửa người trên. Hắn năm nay 16 tuổi nhưng nhìn từ bên ngoài đã không khác người trưởng thành bao nhiêu rồi.
Bởi vì liên tục ngâm nước thuốc độc quyền của Phong Vũ Viện, Lý An bây giờ tuy chưa thể trở thành phàm huyết cảnh luyện thể sĩ nhưng thể lực cũng không phải người bình thường có thể so sánh được.
Tiếp theo là luyện quyền, hắn đã đổi sang luyện bộ Vương gia quyền do Trương Cáp truyền dạy. Trong tranh đấu dùng quyền pháp quả thực mất không ít lợi thế nhưng cũng có cái lợi của nó, bình thường chỉ cần có thể tiếp cận gần người thì người dùng quyền sẽ chiếm hết thiên thời địa lợi. Chưa kể Lý An cũng đã trang bị cho mình một đôi găng tay sắt có thể đối kháng với đao kiếm, dù mặt đối mặt với người dùng v·ũ k·hí cũng sẽ không sợ hãi mảy may.
Nên biết những loại v·ũ k·hí khác như đao kiếm thương kích,.... muốn có luyện tới cảnh giới tiểu thành thôi cũng cần dùng năm để tính rồi, nếu không thì trong chiến đấu chỉ tổ vướng tay vướng chân, sơ hở trăm ngàn chỗ. Lý An bây giờ thực sự không có thời gian để mà chậm rãi luyện tập từng chút một nữa, hắn còn phải bám trụ lại Phong Vũ Viện để mà không bị đuổi học.
Một ngày này, mặt trời nghiêng nghiêng treo cao nơi trời tây, chân trời nhuộm màu đỏ rực. Trong sân luyện võ của Vương Phủ, Lý An nửa người cởi trần, nắm tay đeo hai chiếc găng tay sắt màu đen đang từng quyền từng quyền đánh ra phía trước.
Mỗi quyền hắn đánh ra đều đi thẳng về thắng, mỗi khi đánh một quyền hắn lại bước lên một bước nhỏ, tập đi tập lại không biết chán. Sau khi đánh hơn trăm quyền hắn cuối cùng cũng đi tới được trước mặt của hình nộm bằng gỗ đặt giữa sân, lần này hắn hít một hơi thật sâu, toàn thân cơ bắp phồng to một vòng, chân trái bước lên một bước, tay phải thẳng tắp đánh ra một quyền vào chính giữa đầu người gỗ.
Bao tay bằng kim loại nặng nề v·a c·hạm phát ra một tiếng vang cực lớn, đầu người nộm trực tiếp b·ị đ·ánh bay ra mấy m.
Trương Cáp không biết đã đứng xem từ lúc nào, thấy vậy vỗ tay mấy tiếng, khen ngợi: “ Mới chỉ một năm thôi mà tiểu tử ngươi đã luyện được tới mức này, thiên tư coi như cũng không quá tệ!”
“ Sư phụ quá khen rồi, đều là sư phụ biết cách dạy dỗ!”
Trương Cáp cảm thấy tên đệ tử này là đang chửi mát mình bỏ bê nó, chỉ là nhìn hắn mặt mày thành khẩn cũng không thể bắt bẻ thế nào được, cuối cùng có chút mất hứng nói: “ Không giám không giám! Lấy tài trí của ngươi có lẽ cũng hiểu, người luyện võ khác luyện văn ở chỗ, luyện võ nếu cứ suốt ngày nhốt mình trong nhà tập luyện thì cả đời này cũng đừng mong luyện được nên trò trống gì!”
“ Thân thủ của ngươi đã không tệ, từ ngày mai hãy tới Kim Đao Bang làm một chức đầu mục nho nhỏ đi, coi như là cho ngươi cơ hội tích lũy kinh nghiệm giang hồ.”
Lý An hơi do dự: “ Bẩm sư phụ, nhưng đệ tử còn phải luyện tập, lần kiểm tra trước đệ tử đã rớt rồi nếu như còn để rớt nữa chỉ sợ sẽ bị đuổi mất.”
“ Gấp cái gì, một chức đầu mục nhỏ nhoi thôi, ngươi thỉnh thoảng làm việc một chút là được rồi, thời gian còn lại có thể tự do tập luyện. Hơn nữa cùng đám lưu manh chân chính vật lộn đánh nhau đối với thực lực của ngươi sẽ có trợ giúp rất lớn, tốt hơn nhiều so với ngươi ở nơi này đánh người gỗ.” Trương Cáp từ tốn nói.
Lý An cũng hiểu đạo lý trong đó, vội vàng đa tạ sư phụ. Không thể không nói vị sư phụ tiện nghi này tuy bình thường đều không thấy mặt mũi đâu nhưng trước giờ chưa từng bỏ bê hắn, chí ít là trên phương diện luyện võ.
Sáng sớm hôm sau, Lý An đặc biệt dậy sớm một chút, sửa soạn xong suôi thì hắn đi tới tổng đàn Kim Đao Bang để nhận việc. Sư phụ sớm đã vì hắn thu xếp đầu vào đấy cả rồi, hắn vừa báo danh cho người canh cửa liền có người dẫn hắn vào trong.
Đại môn Kim Đao Bang quả thực chỉ có thể dùng hai chữ bề thế để hình dung, tường đá cao hơn 2m, hai bên đặt hai pho tượng sư tử đá đang ngửa đầu gầm thét, bên dưới cánh cửa sắt nặng trịch lúc nào cũng có 4 người đeo đao đứng gác. Trên cao, tấm biển Kim Đao Bang lấp lánh kim quang như dùng đao khắc ra, dù là ai đi ngang qua nơi này cũng phải vô thức rụt cổ khom lưng lại một chút.
Lúc Lý An dưới sự dẫn đường của tên canh cửa đi vào đại môn mới phát hiện bên trong còn hoành tráng hơn nhìn từ bên ngoài nhiều. Từng dãy nhà thiết kế tinh xảo gọn gàng xếp thành từng dãy, bốn phía có rất nhiều hành lang chằng chịt dẫn đi các nơi, hai bên hoa cỏ tươi tốt, chim chóc lượn lờ, muốn ở ngay giữa An Nhạc Thành xây dựng nên một cơ ngơi như thế này thực không biết cần tốn vào nhiêu tiền bạc và công sức nữa.
Lý An được dẫn tới một tòa nhà được treo biển Sự Vụ Đường, vị quản sự già sau khi biết là đệ tử Trương Cáp tới thì mang theo bộ mặt nịnh nót ra tận cửa đón hắn, quả nhiên thân phận Trương Cáp tại Kim Đao Bang này vẫn là rất cao.
Khoảng 1 canh giờ sau, Lý An theo chân một tên thủ hạ Kim Đao Bang đi tới phân đà mà hắn phụ trách. Bên hông hắn lúc này đã nhiều thêm một tấm lệnh bài bằng gỗ được sơn màu đỏ đậm, bên trên dùng mực đen viết hai chữ đầu mục cùng với ký hiệu thanh đại đao màu vàng kim đặc trưng của Kim Đao Bang.
An Nhạc Huyện này trên danh nghĩa tất nhiên là do quan phủ quản lý nhưng thực chất mọi ngõ ngách, mọi lĩnh vực đều không thể thoát khỏi sức ảnh hưởng của các thế lực giang hồ, trong đó mạnh nhất chính là Kim Đao Bang cùng với Ngũ Linh Môn. Có thể nói thế này, những người làm ăn trong thành dù có phải đắc tội với quan binh cũng sẽ không nguyện làm phật ý của đám người giang hồ không nói đạo lý này.
An Nhạc Thành bao gồm 8 phường, trong đó 2 phường phía đông là Hưng Ninh Phường và Vũ Phong Phường thuộc quản hạt của Kim Đao Bang, 2 phường phía tây là Ngũ Đoan Phường cùng Càn Nguyên Phường thuộc quản hạt của Ngũ Linh Môn. Còn như 4 phường ở trung tâm thì bởi vì có huyện nha tồn tại cho nên hai thế lực này không giám với tay tới, đây cũng là nơi hoành hành của những thế lực giang hồ nhỏ và vừa.
Lý An được phân tới làm đầu mục của một phân đà phụ trách đường Lê Lộ thuộc Vũ Phong Phường, dưới trướng có gần 20 thuộc hạ. Cũng không biết có phải Trương Cáp cố tính sắp xếp hay không, Đường Lê Lộ này là khu phố kinh thương sầm uất có tiếng, thường xuyên xảy ra t·ranh c·hấp giữa các bên, làm đầu mục phụ trách con đường này thực sự không dễ dàng chút nào.