Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 69: Bạo Diễm Long

Chương 69: Bạo Diễm Long


Nước hồ trong suốt bằng phẳng như tấm gương soi, lá vàng rơi từ thân cây xuống mặt hồ kích nên vòng vòng rung động cực kỳ nhẹ, gió mùa thu mang theo hương thơm nhè nhẹ thổi về đây những đám mây trăng buốt.

Lý An ngửa đầu mặc cho nắng ấm chiếu lên mặt, đã lâu rồi thời tiết mới dễ chịu thế này, đột nhiên trong lòng hắn lại vọng lại mấy câu thơ đời trước không biết nghe được từ lâu:

Ao thu lạnh lẽo nước trong veo,

Một chiếc thuyền câu bé tẻo teo.

Sóng biếc theo làn hơi gợn tí,

Lá vàng trước gió sẽ đưa vèo.

Tầng mây lơ lửng trời xanh ngắt,

Ngõ trúc quanh co khách vắng teo.

Tựa gối buông cần lâu chẳng được,

Cá đâu đớp động dưới chân bèo.

( Thu Điếu- Nguyễn Khuyến)

“ Haaaa!!!.. Đúng là học đòi văn vẻ!” Lý An ngâm nga xong bài thơ, cuối cùng lại không nhịn được mà tự mình cười minh. Trước giờ hắn vẫn luôn rất thích văn chương nhưng tất nhiên là chẳng có chút năng khiếu gì, dù sao cũng là sinh viên kỹ thuật xuất thân. Đoán chừng bài thơ hắn thuộc cũng chỉ có bài vừa đọc mà thôi.

Chỉ là dù sao thì tâm trạng Lý An hôm nay cũng vẫn là không tệ, trước đây nếu không phải đang lo lắng cho tính mạng của bản thân thì cũng là lo lắng cho người nhà. Trước mắt tuy người nhà đang lưu lạc tha hương, bản thân cũng không biết thế nào nhưng ít ra an nguy vẫn là được đảm bảo, không cần lo đang ngủ đột nhiên có người đẩy cửa xông vào.

“ Mà hình như có người đẩy cửa xông vào cũng không tới nỗi quá tệ đi!” Lý An nghĩ tới đây đột nhiên nhớ tới đêm đó ở Trương gia, chỉ có thể lắc đầu khẽ cười. Thật sự bây giờ nghĩ lại nếu nói không tiếc nuối thì tất nhiên là giả, nhưng hắn không hối hận, dù sao thì hắn cũng đã làm đúng.

Đang ngẩn ngơ suy nghĩ chuyện lung tung, Lý An đã đi hết một vòng hồ từ lúc nào, phía trước xa xa là đám người Chu Hương đang ngồi ăn điểm tâm trong đình nghỉ mát.

Hai bên lại nhìn nhau một cái rồi thôi, không ai thèm quan tâm tới ai.

Lý An cầu như vậy còn không được, đang đi ngang qua đình nghỉ mát chuẩn bị trở về tiểu viện luyện võ thì đột nhiên.

ẦMMMM!!!

Một t·iếng n·ổ đinh tai nhức óc vang lên giống như ở ngay bên cạnh, mặt đất dưới chân run lên một cái như địa long trở mình, một làn khói đen đặc phóng thẳng lên trời từ vị trí cách bọn Lý An không bao xa.

Lý An cảm thấy hai tai đau như bị dùng kim sắt châm vào, chỉ có thể nghe được một tiếng ing cực kỳ lớn ngoài ra cái gì cũng không nghe thấy, mấy người Chu Hương đang la hét bên cạnh nhìn vào giống như là diễn viên diễn kịch câm.

Hắn không quản đau đớn mà vội vàng nhìn về phía cột khói nghi ngút phía xa, hình như có một bóng đen vừa bay ra khỏi cọt khói, nhìn phương hướng rõ ràng là bay về bên này.

Mãi tới lúc này tiếng ing nhức óc mới dừng lại, Lý An mới có thể nghe lại âm thanh bên ngoài.

“ Các ngươi nhìn kìa!”

“ Bóng đen kia là gì vậy?”

“ Là Bạo Diễm Long!” Lý An khó khăn nuốt một ngụm nước bọt khô khốc, khàn giọng trả lời. Trước hết tất cả những người có mặt ở đây, hắn là người đầu tiên nhìn rõ bóng đen vừa bay ra khỏi cột khói là thứ gì!

Đó là một con quái vật mình thằn lằn đầu rắn, toàn thân phủ kín lân giáp màu đỏ cam, dọc theo xương sống mọc những chiếc xương nhọn cực kỳ sắc bén, hai cánh lúc sải rộng dài tới hơn 10m, phần khớp có xương nhọn mọc lên, chóp đuôi bốc chảy như ngọn đuốc, là hung thú Bạo Diễm Long không thể sai được!

Bạo Diễm Long tung cánh v·út đi, ở trên đường dù gặp phải người hay kiến trúc nó đều há miệng phun ra một ngọn lửa màu vỏ cam t·hiêu r·ụi tất cả, uy lực lớn tới mức kinh hồn.

Hung Thú cũng có nhiều loại, yếu thì phạm huyết luyện thể sĩ cũng có thể địch lại, mạnh thì dù mấy cái Kim Huyết cũng không đủ cho nó nhét kẽ năng, Bạo Diễm Long hiển nhiên thuộc về loại sau. Thường người ta vẫn nói tính nóng như lửa, loài hung thú này xưa nay nổi tiếng tính tình tàn bạo, chỉ cần nhìn thấy sinh vật sống hoặc là thành trì làng mạc nó liền điên cuồng phá huỷ tới khi tất cả chỉ còn là bình địa.

Từng có vô số báo cáo về việc Bạo Diễm Long t·hiêu r·ụi cả một ngôi làng hoặc thành trì, chỉ là An Nhạc Huyện không phải là nơi sinh sống của loại hung thú này, xưa nay chưa từng nghe nói xuất hiện. Thành ra hung danh của nó không lớn tới mức doạ người như ở những nơi khác.

Bạo Diễm Long đột nhiên xuất hiện ngay trung tâm tổng bộ, chỉ sợ nơi đây hôm nay sẽ bị san phẳng thành bình địa mất, không, đoán chừng nếu không kịp thời ngăn cản thì cả cái An Nhạc Thành này cũng sẽ tan tành.

“ Không ổn! Nó đang nhắm vào chúng ta.” Lý An hoảng sợ tột độ, hét lên thất thanh. Vừa rồi hắn vừa mắt chạm mắt với con ngươi dọc màu vàng đất kia, hung tính ngập trời trong đó là hắn bình sinh lần đầu nhìn thấy, khiến cho hắn hít thở thôi cũng khó khăn.

Rõ ràng lúc này con Bạo Diễm Long kia đang bay thẳng tới đình nghỉ mát bên này, xung quanh cũng không có kiến trúc hay người nào khác.

Con quái vật dù dài hơn 10m, nặng không biết nhiêu tấn mà kể nhưng tốc độ lại nhanh tới mức kinh khủng, cộng thêm khoảng cách giữa hai bên chỉ có trên dưới 500m mà thôi, Lý An chôn chân tại chỗ biết dù mình có trốn chạy cũng vô ích. Đứng trước con quát vật mà kim huyết luyện thể sĩ cũng không giám nhìn thẳng này, hắn cùng với một con ruồi không có nhiều khác biệt.

Chu Hương và những người khác cũng biết Bạo Diễm Long lợi hại, sợ vỡ cả mật chạy trốn.

Bạo Diễm Long như một ngọn núi bay lướt qua trên đình nghỉ mát, há miệng phun ra một ngọn lửa to lớn nhấn chìm đình nghỉ mát lẫn hồ nước nhỏ bên cạnh. Đình nghỉ mát vốn được làm từ đá và gỗ chắc lâu năm giống như là giấy, phừng một cái liền bị đốt thành tro bụi.

Chu Hương đám người đã trốn được mấy chục m khoảng cách chợt thấy sóng lửa sau lưng phả tới, áp lực làm bọn hắn ngã nhào ra đất. Bạo Diễm Long không dừng lại chút nào, há miệng phun ra một q·uả c·ầu l·ửa hình tròn đường kính khoảng 1m, mục tiêu chính là đám người Chu Hương đang nằm trên mặt đất.

C·hết chắc rồi! Đây là suy nghĩ duy nhất nổi lên trong đầu đám người Chu Hương, bọn hắn tới suy nghĩ chạy trốn cũng không có, đứng trước sức mạnh tuyệt đối chỉ có thể nhắm mắt chấp nhận số phận.

Mắt thấy q·uả c·ầu l·ửa sắp t·hiêu r·ụi đám thiếu niên thiếu nữ tuổi còn chưa tới hai mươi thì từ hành lang bên cạnh nhanh như chớp phóng ra một bóng người thướt tha.

Nàng ta có mái tóc đen tuyền dài tới tận eo, ngũ quan tinh xảo, da dẻ trắng nõn, không phải tứ trưởng lão Tô Nguyên Anh mà Lý An từng có duyên gặp một lần thì còn là ai?!!

Người phụ nữ không tài nào phân biệt được bao nhiêu tuổi này nhanh như chớp phóng tới trước mặt đám nhóc, hai mắt lạnh lùng nhìn thẳng Bạo Diệm Long, tay trái khẽ chạm vào môi dưới, nhỏ giọng hét: “ Hộ!”

Lập tức từng vòng ánh sáng màu xanh lục từ miệng của nàng ta nhanh chóng lan tỏa ra không gian xung quanh rồi ở phía trước đám người tụ lại thành một tấm khiên ánh sáng lớn như cánh cửa.

Tấm kiên có hình tròn, tòa thân bằng phẳng trong suốt, trông giống như là một mảnh ngọc hảo hạn được mài dũa cẩn thận bởi người thợ lành nghề.

Mọi chuyện diễn ra nói thì lâu nhưng thực tế chỉ là một cái chớp mắt, q·uả c·ầu l·ửa dùng thế sét đánh không kịp bưng tai đập mạnh vào chiếc khiên ánh sáng màu xanh lục.

Tiếng nổ đinh tai nhức óc, vô số tia lửa tứ tán khắp nơi như tiên nữ tán hoa.

Chương 69: Bạo Diễm Long