Toàn Chức Pokemon
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Công tử mắt hí và Leeron
Một bên Naomi lắc đầu, nàng nhìn không nổi, nàng không nghĩ tới Keith thế mà đi theo nàng tới cửa hàng này, nếu cửa hàng bị phá, nguyên nhân rất lớn chắc là vì nàng.
Keith ngồi ở trên bàn cơm, hắn ngược lại muốn xem coi món ăn sẽ ra sao, lại có thể hấp dẫn Naomi danh giá của biệt viện tướng quân mang mạng mặt tới đây thưởng thức.
“Ngươi cho là công tử ta bị ngu à? Hai chém cơm cà ri, một chút rau củ xào, một dĩa mì trộn, ngươi nói với ta… tổng hóa đơn hết 11 Comet Shard và 20,000 LM? Muốn chặt chém thì cũng phải biết nhìn người đến là ai, còn dám chặt chém nhà Bauer chúng ta sao?!”
() Ký Ức Đại Sư = Move Reminder
Giá cả sao? Keith không thiếu tiền!
Câu nói này, Keith không phải nói, mà là gào thét, Keith mặc dù vung tiền như rác, nhưng không phải vứt tiền xuống biển xuống sông.
Hắn vuốt nhẹ bàn tay, nhàn nhạt lườm Keith một chút, sau đó nói: “Phá cửa hàng ta? Ta sợ ngươi không có bản lĩnh này, nói thêm câu nữa, muốn ăn gì thì gọi món, thực đơn ở trên vách tường, nếu như tiếp tục nói mấy câu tào lao, ta sẽ nhanh chóng ghi tên ngươi vào sổ đen, vĩnh viễn không phục vụ ngươi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Keith, ngươi nếu tới đây ăn cơm thì nên biết điều ngồi xuống ăn! Quy tắc là quy tắc, chẳng lẽ bây giờ ngươi muốn ta mở khiêu chiến với ngươi ở đây sao?!” Trong giọng nói của Naomi, ai nghe đều cảm thấy lạnh lẽo vô cùng.
“Xin chờ một chút.”
Chương 12: Công tử mắt hí và Leeron
“Thằng ranh con, tính cách rất khác thường, lần gần nhất có người dám dùng thái độ này đối với ta, chắc đã nhảy xuống nước cho bầy Carvanha cắn nát thịt rồi.” Keith cười lạnh nói một câu, quay người nhìn về phía thực đơn, thực đơn bên trên chỉ có bốn món.
“Không có tiền? Nực cười! Tiền của bản công tử có thể xây thành một ngọn núi đè c·hết ngươi! Đừng nhiều lời…!Hừm… Trước mắt, ta sẽ ăn thử Đậu Nành Cỏ Xanh Xào! Hừ… đừng xem thường ta! Phải biết, muốn thẩm định đồ ngon, phải từ món rẻ tiền nhất!” Keith khinh thường liếc Reymon một hồi, tay nhẹ nhàng sờ lên đầu Leeron, một bên ấp úng nói.
Khi lần nữa nhìn thấy giá cả treo trên bảng gỗ, trong mắt Keith chỉ toàn khinh thường.
Mặc dù không phải cơm cà ri, nhưng món ăn của cửa hàng chế biến, chắc chắn không phải dạng vừa, dù sao...... Giá trị đã tương đương mua một mảnh sao (Star Piece) hoặc Đại Nấm (Big Mushroom)!
Reymon có chút buồn bực ngồi ở bàn bên, ai oán nhìn Naomi, Comet Shard của hắn toàn bộ đều bị chị gái “thân yêu” trước mặt vét hết, bây giờ trên người chỉ còn chút ít LM, cuối cùng hắn chỉ có thể gọi một chén Mì Trộn Hành.
Keith thật ra ở đế đô rất có tiếng nói, ở các dịch vụ bày bán trong đế đô, ngay cả Nhà Hàng Phượng Hoàng Oh-Ho cũng không dám giỡn mặt hắn, một cái cửa hàng rách lại dám xem thường hắn?
Lục Hoàng giật khóe miệng, lạnh nhạt báo ra giá cả.
Keith quan sát nhà hàng một vòng, không thể không nói, cửa hàng rách nát thì đúng nằm ở vị trí quá nát, nhưng thiết kế rất có phong cách lạ, làm cho người ta có cảm giác vô cùng thoải mái.
“Mỗi món lên một phần? Tốt thôi, tổng cộng 11 viên Comet Shard, ngoài ra còn thêm 20,000 LM.”
Naomi ngẩn ngơ, Reymon cũng rất sửng sốt, bọn hắn không thể nào nghĩ tới, chủ tiệm đối mặt với sự uy h·iếp của Keith không thấy sợ chút nào, Reymon không tự giác nhìn tới hai con heo ở ngoài sân, hai con chỉ biết Tail Whip kia, thì làm được gì không.
“Ha ha, đúng là cửa hàng rách, chỉ có bốn món ăn, đã cơm cà ri rồi, còn có thêm cơm cà ri trứng... Cơm cà ri của ngươi có thể nấu ra Pokemon hay gì mà bày đặt có tiến hóa?” Keith chỉ là nhìn lướt qua tên bốn món ăn, ngay cả giá như thế nào hắn lười nhìn, bởi vì quá xem thường.
Lục Hoàng lơ đễnh, Keith đã gọi món ăn, vậy hắn sẽ nấu, bất kỳ ai đã vào trong cửa hàng thì đều là khách hàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Hoàng không nói thêm gì nữa, quay người bước vào trong phòng bếp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tươm tất ngăn nắp, nhưng nói là cửa hàng thì quá chán, bên trong chỉ có hai cái bàn, kinh doanh này đủ sống sao?
Ánh mắt của hắn liếc trái ngó phải, trong lòng đang tính toán cái gì đó. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngươi, ta hổng biết, nhưng từ trước tới nay, quy định của cửa hàng là vậy, không ăn có thể ra đi, không ai ép ngươi ở lại.” Lục Hoàng sau khi tấm tắc “khen ngợi” Leeron, sau đó thản nhiên nói với Keith. (đọc tại Qidian-VP.com)
Keith cười, ở đế đô này còn có người không biết hắn, giỏi lắm, mười điểm.
Nhưng mà, Naomi như một pho tượng nữ thần, căn bản vốn không để ý tới hắn.
Keith kinh ngạc, cũng lơ đễnh, tán gái sẽ có lúc ngươi gặp được những cô nàng lạnh lùng kiêu ngạo, hắn đã sớm quen thuộc, người ta bơ ngươi, ngươi không có gì phải giận, mặt dày lên, thần thái lên.
Keith giận quá thành cười sảng, một cửa hàng vị trí kinh doanh nằm ở hóc bà tó, không danh không tiếng mà dám chơi lớn, dám cuồng ngôn, từ khi sinh ra tới giờ, lần đầu hắn mới tiếp xúc.
Dù sao giá để tìm một vị Ký Ức Đại Sư nhớ lại kỹ năng cho Pokemon cũng bằng giá tiền này.
Lục Hoàng nghe Keith uy h·iếp, trên mặt vẫn như cũ không cảm xúc, lạnh nhạt nhìn tới Keith, giống như Keith không nói gì từ nãy tới giờ, chỉ nghe tiếng bẹt bẹt như xì hơi.
Hắn thật sự không sợ người khác phá tiệm, bởi vì cửa hàng này được hệ thống cải tạo, nếu ai tìm phiền phức, nhất định kết quả sẽ không tốt đẹp gì.
“Hay, hay lắm! Rất có cá tính, bản công tử thích nhất là đập bể quy tắc! Hôm nay nếu như ngươi không bán cho ta mười dĩa cơm cà ri, ta sẽ đập nát cái cửa hàng này! Dám gai góc với bản công tử, dám nói quy tắc với bản công tử, chưa biết viết chữ c·hết sao!”
“Món nào có rau, thì cứ làm một phần.”
Hai chữ kiên nhẫn của Lục Hoàng đã sớm biến mất hầu như không còn, hắn đối với loại khách hàng như vậy cũng quá quen, như hệ thống đã nói, làm một Đầu Bếp xếp hạng thứ nhất, hắn có riêng mình ngạo khí.
Người đẹp chịu tới đây, phải có gì đó đúng chứ?
“Vậy thì…?” Lục Hoàng hỏi với giọng điệu không cảm xúc.
Reymon cũng sớm đưa tay vào trong áo, nhìn chằm chằm Keith.
Reymon nhìn thấy Keith đưa ra dáng vẻ như vậy, trong lòng đã muốn ôm bụng cười phá lên, lúc trước hắn vừa nhìn thấy giá cả của thức ăn, cùng Keith bây giờ không có sai biệt, bây giờ nhìn người khác có biểu cảm này, Reymon không hiểu vì sao có loại cảm giác thích thú.
“Naomi à, bản thân ngươi là tiểu thư danh giá, chạy tới chỗ nào không chạy, lại chạy tới một cái quán ăn nát như vậy sao!” Keith thay vì yên tĩnh ngồi chờ thức ăn, Keith hơi nhàm chán, ánh mắt chạm tới Naomi, nghĩ làm quen một chút với gái đẹp cũng được.
Chỉ có hai đứa ngu kia mới cấp cho cửa hàng này còn sống tới giờ!
Keith đang ngồi trên ghế, bắt chéo hai chân, lộ ra dáng người quý tộc, nghe được Lục Hoàng báo ra giá cả, lập tức sắc mặt cứng đờ, nhìn về phía Lục Hoàng, giống như thằng khùng nhìn thằng ngu.
Hắn thật sự không nhìn Lục Hoàng, trực tiếp phá tiệm, nhưng vì có Naomi ở chỗ này, hắn vẫn không dám làm càn, đã như vậy, hắn trước hết nhìn coi cửa hàng này có bản lĩnh gì.
“Không có tiền cũng đừng học người tới giả làm người giàu.”
Thế là hắn bắt đầu đánh giá cửa hàng một vòng, trong mắt tràn đầy ghét bỏ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.